Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1022 - Chương 1038: Thập Đại Giáng Lâm (1)

Thánh Khư Chương 1038: Thập đại giáng lâm (1)

Trong biển, Trương Xuyên quỷ khóc sói gào, than thở khóc lóc, sợ vỡ mật, chỉ trong chốc lát thôi mà hơn phân nửa thân thể của hắn ta đều bị đám cá mập trắng lớn chia nhau ăn, rất huyết tinh.

Nguyên Ma kéo Khổn Linh Thằng một cái, kéo hắn ta ra khỏi mặt nước, trong lúc nhất thời vài con cá mập trắng lớn vọt theo, mở ra cái miệng to như chậu máu, táp tới.

"Cứu mạng, ta nguyện ý làm trâu làm ngựa, đi theo sau lưng Sở Đại Ma Vương, vĩnh viễn hiệu trung, cầu các ngươi, bỏ qua cho ta đi!" Trương Xuyên khóc rống, nước mắt chảy dài.

Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, Sở Phong không để ý hắn ta, tùy ý Nguyên Ma đi giày vò.

Ngư Cửu Biến bị kim quang chói lọi che đậy, bây giờ mặt không biểu tình, gã ta thống hận Trương Xuyên vô dụng, không có một chút cốt khí, làm cho gã ta bị mất mặt.

Thị nữ của công chúa Thanh Kỳ, Nhược Lan, lúc này la lớn: "Sở Phong, các ngươi quá đáng, động một tí liền đả thương tính mệnh của ngươi khác, còn không mau thả Trương Xuyên ra, bất kể nói gì, hắn ta cũng là khách của đảo Phương Trượng chúng ta."

Sở Phong không thèm nhìn cô ta, không để ý tới.

"Hai người các ngươi, bệnh công chúa cần phải trị!" Tử Loan vặn vẹo vòng eo thon, bĩu môi nói ra, quên rằng cô ta cũng có "bệnh ngạo kiều”.

"Đảo Phương Trượng có quan hệ gì với chúng ta? Ngươi quản quá rộng!" Nguyên Ma khinh thường, sau đó trực tiếp ném Trương Xuyên vào trong biển lần nữa, cũng không còn nhấc lên.

"A. . . Cứu mạng, ta có thể phản bội Ngư Cửu Biến, bỏ qua cho ta đi!"

Cùng với tiếng kêu thảm thiết đáng sợ cuối cùng, giọng nói của Trương Xuyên càng thêm suy yếu, sau đó im bặt mà dừng, hắn ta bị vài con cá mập trắng lớn xé ăn, máu tươi nhuộm đỏ mặt biển.

"Sở Phong, ngươi đã cắt đứt hi vọng sống cuối cùng của mình." Ngư Cửu Biến u lãnh nói, mặc dù giống như thần chỉ sáng chói, thế nhưng là giọng nói lạnh đến tận trong xương cốt người ta.

"Ngươi tính là cái rắm gì, có gan liền tới, đừng nói nhảm!" Sở Phong không nhịn được phất phất tay, giống như là đang xua đuổi con ruồi, có chút chán ghét.

Phải biết, người mà hắn đang đối mặt là quý nhân tới từ "Thập đại", nhưng hắn bày ra tư thái này, quả thực không sợ, giống như là không thèm để ý tới sóng to gió lớn sau khi bọn họ giáng lâm.

"Vùng đất Man Hoang không có quy củ, ngươi sẽ hối hận vì đã nói ra câu nói này!" Ngư Cửu Biến đắm mình trong kim quang, thân thể mông lung, nhưng con ngươi của gã ta lại giống như lưỡi đao, lộ ra hai chùm sáng khiếp người, nhìn chằm chằm Sở Phong.

"Ta chờ ngươi, chỉ cần ngươi dám đến, ta liền dám phát sóng trực tiếp hành hung ngươi, mười vị trí đầu đó nha, khách đến thăm từ Thiên Thần Tinh, chắc hẳn vé vào cửa có thể bán với giá rất cao, sau đó còn có thể chặt ra làm nhiều phần, dùng làm mồi câu lão ngao."

Sở Phong tương đối khinh mạn, không thèm để ý chút nào, thản nhiên uống rượu thổi gió biển ở trên boong thuyền, dù là đối mặt một với một nhân vật có lai lịch khó có thể tưởng tượng, cũng trấn định tự nhiên.

Lúc này, người trên đảo Phương Trượng nhảy ra nhằm vào Sở Phong, bà lão đó sắc mặt âm trầm nói: "Sở Phong, ngươi biết mình đang nói cái gì sao? Đây chính là công tử Ngư Cửu Biến của mười vị trí đầu, cao quý không tả nổi, địa vị tôn sùng!"

Nếu như phải làm ra lựa chọn, đảo Phương Trượng không chút do dự sẽ lựa chọn đứng về phía thiên tài của Thiên Thần Tinh, căn bản cũng sẽ không có một chút chần chờ!

Đạo Dẫn, đúng là thứ mà bọn họ rất muốn mưu đoạt, nhưng có thể giữ lại chờ sau này tính tiếp.

Sở Phong lườm đám người ở trên đảo một chút, nói: "Nô tính tận xương, tùy tiện một người đi ra từ mười vị trí đầu, là có thể ép cong cột sống của các ngươi, vừa gả con gái vừa cười làm lành, thực sự là. . . Nô tính mười phần, chẳng có một chút gan dạ."

Hắn bình thản nói, nhưng từng lời nói lại giống như là từng nhát dao xoáy vào lòng đám người trên đảo Phương Trượng, đâm trúng chỗ đau trong lòng của bọn họ.

Phải biết, bọn họ cũng giống như là di tộc trong bí cảnh Bồng Lai, đều đã từng là tôi tớ của cường giả huyết mạch chính thống trên viên tinh cầu này, vẫn luôn có khúc mắc trong lòng.

"Sở Phong, ngươi đang tìm đường chết, tuổi còn rất trẻ, cái gì cũng không hiểu, lại kiêu căng tự phụ như vậy, sớm muộn cũng sẽ đột tử!" Bà lão sắc mặt khó coi, đứng trong đó lớn tiếng quát.

"Đối với các ngươi mà nói Thiên Thần Tinh là trời, cần quỳ liếm móc nối quan hệ, mà đối với ta mà nói, Ngư Cửu Biến chỉ là địch nhân, chắc chắn sẽ bị tiêu diệt, cũng là con mồi vậy!"

"Rửa sạch cổ chờ đó, trong vòng ba ngày, ta giáng lâm xuống chủ không gian của Địa Cầu, lấy thủ cấp của ngươi!" Ngư Cửu Biến nói xong, ánh sáng vàng rực rỡ phịch một tiếng, tan rã, gã trực tiếp biến mất.

Chỉ một thoáng, tin tức truyền ra, thiên tài của Thiên Thần Tinh trong mười vị trí đầu, Ngư Cửu Biến sắp đăng lâm Địa Cầu, dẫn tới sóng to gió lớn, các phương phải sợ hãi hô.

Mười vị trí đầu tới? Chắc chắn sẽ có ảnh hưởng vô cùng sâu xa!

Trên Địa Cầu, vô luận là Thần Tử, Thánh Nữ, hay là người của bí cảnh các nơi, tất cả đều nội tâm rung động, bị kinh hãi không nhẹ.

Về phần trên Nguyên Thú bình đài, càng là ầm ĩ một mảnh, bàn tán sôi nổi, quả thực hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.

Đông Hải, trước đảo Phương Trượng, Sở Phong uống xong một ngụm rượu cuối cùng, khẽ ném chén ngọc đi, đinh một tiếng, rơi vào trong biển, tạo nên một chuỗi bọt nước óng ánh.

Hắn nhìn cũng không thèm nhìn tới đám người trên đảo Phương Trượng một cái, thẳng thắn quay người nói: "Chúng ta đi!"

Trên đảo Phương Trượng, một đám người trẻ tuổi tức giận, cũng có vẻ kiêng dè, tâm tình phức tạp, nếu chạy ra ngoài chắc chắn không phải là đối thủ của Sở Phong, sẽ bị tiêu diệt.

Thế nhưng mà, nhìn thấy hắn khinh mạn như thế, tất cả đều cảm thấy rất không cam lòng, bởi vì, tâm tính của bọn họ cũng giống như người của bí cảnh Bồng Lai, bây giờ đều tự cho mình là chính thống của Địa Cầu.

"Sở Phong tiểu hữu, xin dừng bước." Có người mở miệng.

Người đàn ông trung niên Lý Khải, một trong những phó đảo chủ của đảo Phương Trượng đi tới, ngoài ra, còn có hai lão giả, gương mặt già nua, da bọc xương, nhưng lại tinh thần quắc thước.

"Ta không có giao tình với các ngươi, cũng không muốn lại sinh ra quan hệ." Sở Phong thần sắc lạnh nhạt, hắn rất xem thường đám người này, cũng không có hứng thú gì với bọn họ.

"Hôm nay có nhiều hiểu lầm, mong Sở Phong huynh đệ bỏ qua cho, có thể ở lại một chút hay không, chúng ta nguyện ý bày yến tiệc bồi tội." Người đàn ông trung niên Lý Khải nói.

"Không cần, xin từ biệt." Sở Phong vung tay lên, để Triển Hạc khống chế thuyền lớn, hắn cười lạnh, người trên đảo Phương Trượng liên tục muốn giữ hắn lại, không thể nào là thưởng thức, chắc chắn có toan tính.

Suy nghĩ cẩn thận, rất có thể là hướng về phía phương pháp hô hấp Đạo Dẫn mà đến, hai ngày trước, khi cao thủ của Tây Lâm tộc kịch chiến với hắn, đã từng giật mình với phương pháp hô hấp của hắn, sắc mặt kích động mà phấn khởi.

Những chi tiết này hẳn là rơi vào trong mắt người hữu tâm.

Bình Luận (0)
Comment