Sở Phong không muốn tiền vũ trụ, nói cho bọn họ biết, cái hắn cần dùng là bí kíp, đại dược để trao đổi.
“Như vậy đi, ta muốn bản thứ hai Thiên Nhai Chỉ Xích, nếu nhà ai có, có thể lĩnh con cháu của mình về.” Sở Phong bắt đầu công phu sư tử ngoạm.
Kết quả, một đám người nghe xong, liền như ong vỡ tổ.
“Sở Phong huynh đệ, thuyết pháp này của ngươi chẳng hợp lý gì cả. Ngươi cũng biết bản thứ hai Thiên Nhai Chỉ Xích có giá bao nhiêu tiền vũ trụ không? Ít nhất phải trăm tỷ trở lên.”
Sở Phong giật mình. Chỉ mới là quyền thứ hai thôi mà, có cần phải đắt như vậy không? Hắn hơi ngẩn người, sau đó quyết định tăng giá bán thần tử, thánh nữ.
“Sở Phong huynh đệ, tâm không thể quá tối được. Lão phu còn muốn mua một thánh nữ, kết quả ngươi định giá trên trời, thậm chí còn cao hơn cả trời, còn bảo người ta làm sao mà đấu giá?”
“Làm người không thể quá đáng được, Sở Phong? Đắt quá.”
Một đám lão quái vật, lão háo sắc đều tức giận.
Ngay cả môn phái có thần tử, thánh nữ cũng đều kêu đắt.
Sở Phong suy nghĩ một chút rồi nói: “Tất cả đều chê đắt, chi bằng ta đóng gói một hơi mười người, năm thần tử, năm thánh nữ đổi lấy quyển thứ hai bí kíp Thiên Nhai Chỉ Xích.”
Mọi người nghe xong, đều không còn gì để nói. Từ lúc nào thần tử, thánh nữ có thể chất đống thành đàn để bán? Đúng là không có thiên lý.
Trái đất, Đông Hải.
Đám thần tử, thánh nữ bị bắt làm tù binh, người nào cũng oán giận, xấu hổ không chịu nổi.
Vực ngoại, một đám người còn bất mãn hơn, nhất là môn phái tiến hóa sau lưng thần tử, thánh nữ.
“Trước kia, một thần tử năm tỷ tiền vũ trụ. Bây giờ lên tới chục tỷ, quá không công bằng.”
“Sở Phong, ngươi quá đáng thật sự.”
Sở Phong trừng mắt: “Ta vẫn ra giá thế đấy. Ta nói cho các ngươi biết, càng về sau sẽ càng đắt, muốn chuộc người thì làm nhanh lên. Nguyên Ma, nâng đao cho ta. Nếu mười người kia không bán được, tất cả đều chém hết cho ta.”
Mẹ nó! Bây giờ còn vui vẻ để giao lưu sao? Một đám người âm thầm mắng to trong lòng không thôi.
Cuối cùng, Sở Phong cũng không cường ngạnh đến cùng, cho phép mười nhà liên thủ, dùng quyển thứ hai Thiên Nhai Chỉ Xích đổi lấy mười hai truyền nhân.
“Tử Loan, cẩn thận đăng ký lại, lát nữa bảo hệ thống tin nhắn đóng gói đi.” Sở Phong nói.
Một đám tù binh không lên tiếng, nhìn Sở Phong chỉ muốn cắn người.
“Các vị, gặp tức là có duyên. Không bao lâu nữa các ngươi sẽ trở về quê hương.” Sở Phong rất nhiệt tình, tiếp theo là cảm khái nói: “Có một ngày ta tiến vào tinh không, hành tẩu trên từng tinh cầu sinh mệnh, gặp được người mạnh nhất ở đó, đều là người mà ta đã bán đi. Ừm, nhất định sẽ có cảm giác thành tựu.”
Nghe xong, thần tử, thánh nữ các lộ lại càng không chịu nổi, muốn nhai sống hắn.
“Đúng rồi, Tần Lạc Âm của tịnh thổ Đại Mộng có một biểu tỷ họ hàng xa đúng không? Không cần bán trước, cứ giữ lại. Sau này, ta nhất định sẽ bàn chuyện nhân sinh với cô gái họ Tần đó một chút.” Sở Phong căn dặn.
La Diệu Hương nghe xong, thiếu chút nữa ngất đi.
Trên đài khách quý của bình đài Nguyên Thú, La lão gia tử râu ria dựng ngược, trợn mắt nhìn. Ông ta thật muốn đến Trái đất ngay lập tức.
“Sở Phong ca ca, ngươi đấu giá thần tử, thánh nữ quá cực khổ, để ta giúp ngươi xoa vai, bóp chân nhé.” Đúng lúc này, ma nữ Triệu Tình xuất hiện, dáng người quỷ mị, gợi cảm xinh đẹp, phong tình vạn chủng.
“Tốt, toàn thân của ta cũng mỏi cả rồi.” Sở Phong vui vẻ, ra hiệu nàng ta có thể đấm lưng xoa vai cho hắn. Sau đó hắn tiếp tục bán thần tử, thánh nữ.
Bên trong tinh không, Triệu ma vương tức đến mắt bốc lục quang, rất muốn bóp chết Sở Phong, đồng thời cũng muốn thu thập cháu gái Triệu Tình của lão ta.
Trên thuyền lớn, Sở Phong ngồi trên ghế mây, rất thoải mái mà nhìn số tù binh còn lại, tiếp tục đấu giá.
Ở đằng sau hắn, đại ma nữ Triệu Tình thành thục mà vũ mị, cao một mét bảy lăm, váy đen làm nổi bật làn da trắng như tuyết, dáng người vô cùng tốt, đường cong chập chùng, khiến người ta sợ hãi và thán phục.
Mái tóc dài của Triệu Tình gợn sóng tự nhiên, ánh mắt vũ mị, đôi môi đỏ tươi ướt át, cả người vô cùng mỹ lệ, gợi cảm mà yêu dã.
Hiện tại, nàng ta đang đấm lưng, bóp vai cho Sở Phong, vô cùng tận tụy với chức nghiệp của mình, khiến một đám thần tử, thánh nữ không biết nói gì. Bọn họ biến thành tù nhân, còn đứa con trời chọn kia lại diễn xuất như vậy, hưởng thụ như vậy, lại còn ngay trước khi bán bọn họ, bảo bọn họ làm sao mà chịu nổi?
Bên cạnh, Tử Loan thỉnh thoảng liếc mắt, có chút không hài lòng. Đại ma nữ này quá yêu mị, trước mắt bao người nắn vai cho Sở Phong.
“Ôi, tiểu muội muội, ánh mắt này của muội là gì vậy? Ghen ghét hâm mộ tỷ sao? Vậy thì đến đây giúp một tay đi.” Triệu Tình mỉm cười, mắt to trong veo như nước, đứng tại chỗ kích thích Tử Loan.
“Không thèm mất mặt.” Tử Loan hất gương mặt nhỏ nhắn của mình lên, trừng lại Triệu Tình.
Sở Phong quay đầu nói: “Tử Loan mau mang La Diệu Hương đến đây. Nàng ta không phải là biểu tỷ của Tần Lạc Âm tịnh thổ Đại Mộng sao? Cô nàng này phải bán giá cao mới được.”
Mặc dù Tử Loan không tình nguyện lắm nhưng vẫn lắc bờ eo thon vào chỗ tù binh mang người ra.
Tâm trạng La Diệu Hương vô cùng phức tạp, lo sợ bất an.
Trước kia bị bắt, nàng ta còn cười ra tiếng, cũng không lo lắng lắm, nhưng bây giờ nàng ta lại rất thấp thỏm.
Nàng ta có một biểu muội vô địch ngút trời là Tần Lạc Âm, lấy mộng nhập đạo, còn siêu việt hơn các bậc tiền bối, đồng thời là một trong những cô gái đẹp nhất tinh không. Lẽ ra nàng ta phải được nhờ mới đúng, nhưng bây giờ lại làm nàng ta nhức đầu.
“Tần Lạc Âm là kiêu nữ một đời, sánh vai với đạo tử của mười vị trí đầu, địa vị rất cao. Nàng ta là biểu tỷ của Tần Lạc Âm, nếu bán đấu giá, có một số lão quái vật nói không chừng yêu ai yêu cả đường đi, sẽ ra giá thật cao.” Sở Phong cười nói.
Sau đó, hắn nói thẳng với La Diệu Hương: “Có thể liên lạc với vị biểu muội kia của ngươi không? Một giá một, năm giọt dịch Thiên Thần.”
La Diệu Hương không khỏi lo lắng. Vừa rồi, đạo thống đằng sau thần tử, thánh nữ kia còn không ai bỏ ra nổi một giọt dịch Thiên Thần. Bây giờ đến phiên nàng ta, Sở Phong liền công phu sử tử ngoạm, muốn một lần năm giọt?
Làm sao có thể? La Diệu Hương cho rằng, đừng nói là biểu muội phương xa, ngay cả em gái ruột cũng chưa chắc đồng ý.
“Sở Phong, ngươi hiểu lầm quan hệ giữa ta và muội ấy rồi...” La Diệu Hương giải thích.
Nàng ta đã nhìn ra được, cách đây không lâu Tần Lạc Âm đã nhằm vào Sở Phong, phế bỏ tấm kim thiếp trong tay hắn, đồng thời cũng lạnh lùng bác bỏ hắn, hoàn toàn đắc tội với tên ma đầu kia.
“Thánh nữ nằm mơ giữa ban ngày kia, địa vị thân phận rất cao, nghĩ đến năm giọt dịch Thiên Thần đối với nàng ta chẳng tính là gì đâu.” Sở Phong lẩm bẩm, hoàn toàn không để ý đến La Diệu Hương.
Lúc này, một nhân vật nổi tiếng trên bình đài Nguyên Thú tìm Sở Phong, chính là vị khách mời đặc biệt La lão gia tử. Bây giờ ông ta nhìn không nổi nữa. Bởi vì cháu gái đang phải chịu tai ương, chuẩn bị bán đi, La lão đầu không muốn nổi điên cũng không được.