Nghe vậy, sắc mặt Sở Phong Thần liền thờ ơ vô cùng. Hắn nói: “Ta nói rồi, đây là chín phần chết một phần sống của ta, là dùng tính mạng đổi lấy. Chu Thượng muốn thì bảo hắn tự đi mà lấy!”
Uất Trì Không nhíu mày nói: “Hắn ở trong tối, mà với thân phận của hắn bây giờ cần tĩnh không cần động, phải ẩn nhẫn. Cuộc chiếc ác liệt của hắn, hào quang của hắn, đều sẽ nở rộ trong tương lai.”
Nói là ở trong tối chỉ là cách nói uyển chuyển mà thôi, còn đúng ra thì Chu Thượng là chân tử địa cầu. Hắn ta có thân phận rất quý giá, nên lúc này không thích hợp xuất thủ, không thể bị bại lộ.
“Ngươi đi đi, tốt nhất là đừng có quay lại đây.” Sở Phong lạnh lùng nói. Bây giờ trong lòng hắn như có cơn tức vậy, cực kỳ khó chịu.
Hắn ở bên ngoài chống lại quân địch, mà chân tử địa cầu Chu Thượng không xuất chiến cũng coi như thôi đi, lại còn muốn đòi đồ của hắn. Uất Trì Không này yêu cầu quá phận quá rồi!
Uất Trì Không nói: “Vô kiếp thần thể, vô lượng chi uy, một ngày nào đó anh bạn nhỏ sẽ rõ thôi. Không phải lão già cổ hủ này hướng về hắn ta, một ngày kia, hắn sẽ một nhát chém sạch mười thứ mạnh nhất đó ngã xuống ngựa, còn hành tinh này của chúng ta sẽ trở nên huy hoàng!”
Sở Phong càng tỏ ra thờ ơ. Hắn nói: “Như ông nói, ta là giả, hắn là thật, mỗi người có cuộc đời khác nhau, không cần dây dưa vào nhau. Đời người ở đây dài vậy, mỗi người đều có con đường phát triển khác nhau.”
“Anh bạn nhỏ Sở Phong. . .”
“Đừng có dông dài!” Sở Phong chịu đủ lão ta rồi, trong lòng hắn tích tụ phẫn nộ. Nhưng nếu thật sự trở mặt thì hắn hoàn toàn không phải đối thủ của người này, chỉ có thể đuổi lão ta cút sớm.
Ánh mắt của Uất Trì Không lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn, lão ta là cảnh giới quan tưởng siêu việt, vì bảo hộ Chu Thượng nên tất nhiên thực lực cũng rất đáng sợ, bây giờ lão ta có thể kích động mà mạnh mẽ đoạt lấy hộp bạc.
Nhưng nghĩ đến núi Long Hổ, nghĩ đến công chúa Yêu Yêu, lão ta lại lùi bước, quay người rời đi.
Lão ta quyết định sẽ tìm một cơ hội dẫn Chu Thượng tới núi Long Hổ xem thử, cho bọn Yêu Yêu xem tộc Ẩn lão ta đã tìm được truyền nhân kinh diễm đến mức nào, vô kiếp thần thể, nếu được truyền đi sẽ đủ khiến tinh không kinh động!
Uất Trì Không rời đi, điều khiển bè trúc rồi biến mất vào sâu trong nam hải.
Sở Phong trở về thuyền lớn ngũ sắc ngồi xếp bằng, vô cùng an tĩnh.
Lúc này, ngoại giới là một vùng hỗn loạn.
Vực ngoại, chiến hạm nằm la liệt, thần tử tộc Cơ Giới xuất hiện, tự nhận Cơ Giới kim cương. Hắn cao bốn mươi mét, toàn thân trắng như tuyết, không biết là tiến hóa từ loại kim loại nào, vác một thanh kiếm dài đen như mực.
Trừ hắn ra, còn có vài tên cường giả tộc Cơ Giới để bổ sung thần tử, thêm vài lão cường giả có tư cách, gọi là huy động nhân lực!
Ở một nơi khác, có một đám người đạp trên không đi tới, bọn họ là tộc Tây Lâm.
Tộc Tây Lâm và tộc Cơ Giới có mối quan hệ phải gọi là tâm đầu ý hợp. Hai tộc sớm đã kết minh với nhau, đại đa số đều nhất trí hành động trong mọi tình huống, cùng bắt tay nhau ra quân. Vậy nên bây giờ bọn họ cũng đi cùng nhau.
Tộc Tây Lâm này có mười mấy người, đặc biệt có một chàng trai trẻ tuổi xuất chúng. Hắn có màu da trắng nõn, giữa ấn đường có chấm đỏ, nhìn sáng bóng trong suốt.
Hắn tên là Ngụy Lân, có nghĩa là kỳ lân nhỏ của Ngụy gia, tư chất ngút trời, mạnh không gì sánh được. Hắn đã từng chinh chiến ở địa ngục nên thực lực không rõ thế nào.
Ngụy Lân rất tuấn mỹ, là con cháu chính thống của thánh nhân tuyệt đỉnh Ngụy Hằng, nên vẻ ngoài cũng bất phàm, thậm chí ngay cả khí chất cũng gần giống. Màu da của hắn trắng nõn, có chút nữ tính.
Lại thêm chấm đỏ giữa ấn đường khiến hắn càng có bộ dạng nam thân nữ tướng (dáng nam mặt nữ). Cơ thể của hắn cao to, vẻ ngoài xuất chúng, nhưng hắn cũng vô cùng mạnh.
“Cơ Giới kim cương!” Ngụy Lân cười chào hỏi. Cách gọi này của hắn đều được thần tử tộc Cơ Giới tán thành, xem như là xưng hô tôn kính.
“Ngụy huynh, nghe nói ngươi chinh chiến ở địa ngục đã trở về, bản lĩnh tu thành quỷ thần khó lường, chúc mừng!” Cơ Giới kim cương thở dài nói.
Phàm là tiến hóa giả nào nghe được những lời này mà không xúc động, địa ngục là nơi nào chứ? Quá nguy hiểm, mới tầng thứ nhất đã có có địa ngục kiến, nếu hợp nhau tấn công thì có thể tàn sát rất nhiều kim thân la hán, trở thành thức ăn.
Thậm chí, chỉ một mình địa ngục kiến là có thể giết kim thân la hán, một số còn có thực lực kinh khủng dị thường.
Cho nên, một mình đi đến đó vô cùng nguy hiểm, ngay cả có người bảo hộ đi theo thì vẫn có thể xảy ra tai họa ngập đầu.
Nói tóm lại, trừ tinh cầu xếp hạng cao trong vũ trụ, đạo thống bình thường sẽ không cử thần tử, thánh nữ qua đó vì rất khó sinh tồn.
Nói theo cách khác, nếu một người trẻ tuổi có thể ra vào địa ngục, dù kết quả có thu hoạch được gì hay không, chỉ cần vẫn có thể sống sót thì thân phận của người đó liền tương đương với cường giả trẻ tuổi đỉnh cao nhất.
“Cơ Giới kim cương, ngươi còn từ vùng cấm của Thần trở về. So với ta đi địa ngục thì từng trải và kinh nghiệm của ngươi chỉ có hơn chứ không kém.” Ngụy Lân mỉm cười đáp lại.
Vùng cấm của Thần sát biên giới vũ trụ, không khác địa ngục là mấy. Đó cũng là khu vực vô cùng nguy hiểm, tiến hóa giả mà xông vào thì khả năng sống sót rất ít.
Đi bên cạnh Ngụy Lân còn có một cô gái nhìn rất giống hắn. Nàng ta không chỉ xinh đẹp mà còn có phong thái tự tin, giữa ấn đường cũng điểm một chấm đỏ. Đây là em gái ruột của hắn, là công chúa của tộc Tây Lâm, tên là Ngụy Toàn.
Dáng người của Ngụy Toàn thon thả, vẻ ngoài khá giống Ngụy Lân, nhưng lại không nữ tính, nàng ta vô cùng kiều diễm. Nàng ta nở một nụ cười động lòng người và nói: “Cơ Giới kim cương quả là danh bất hư truyền.”
“Thật hổ thẹn, ta chỉ là bao vây đánh ở bên ngoài vùng cấm của Thần, không tính là thật sự đi vào. Tuy nhiên cuối cùng cũng có thu hoạch là tìm được nguồn nguyên liệu kim loại hiếm, dung nhập vào cơ thể ta.”
Cơ Giới kim cương lại nói tiếp: “Nghe nói công chúa Ngụy Toàn đã từng vào địa ngục. Điều này thực sự khiến ta hoảng hốt, xem ra kỳ tài ngút trời của tộc Tây Lâm không chỉ có một Ngụy Lân huynh. Tộc Tây Lâm nhất định rất hùng mạnh.”
Hắn khen ngợi như vậy, lời nói còn mang chút ẩn ý. Lúc này chuyện tộc Tây Lâm đáp xuống địa cầu có ý nghĩa trọng đại, ở mức độ nào đó mà nói xem như là màn mở đầu trở về hành tinh mẹ.
Ngụy Lân mỉm cười nói: “Đi thôi, chúng ta tự điều chỉnh bản thân vào trạng thái tốt nhất, sau đó vượt cảnh giới, tiến vào không gian chủ của hành tinh cầu này.”
Ở bên ngoài địa cầu, có từng nhóm từng nhóm loại người. Có đạo thống của tinh cầu cao đẳng, có thợ săn tinh tế, lính đánh thuê ở vũ trụ, toàn những thành phần phức tạp. Lúc này, họ nhìn thấy người của tộc Tây Lâm cùng tộc Cơ Giới đang tiến gần đều gật đầu chào hỏi, chủ động làm thân.
Bởi vì hai tộc này đều vô cùng hùng mạnh!