Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1078 - Chương 1094: Dù Cho Đối Mặt Ngàn Vạn Người, Ta Cũng Dũng Cảm Tiến Tới (1)

Thánh Khư Chương 1094: Dù cho đối mặt ngàn vạn người, ta cũng dũng cảm tiến tới (1)

Vòm trời xanh biếc, vạn dặm không mây.

Thế nhưng bỗng nhiên, ánh sáng điện từ liên miên xuất hiện đột ngột, tiếp đó là sấm sét vang dội, bộc phát ra ánh sáng lam cực kỳ chí mắt, trong chớp mắt chúng giống như đục xuyên cả bầu trời.

Bầu trời trong vắt như biển xanh bị phá tan sự yên tĩnh, trong khoảnh khắc như thế nó như một khối pha lê óng ánh bị đập vỡ tan ngay lập tức, đầy trời đều là vết nứt, có một vẻ đẹp của sự không trọn vẹn.

Tiếp đó, tiếng vang to lớn vang dội trên không trung.

Nơi đó có một mảnh hào quang màu lam chói mắt, hình thành một cái lỗ to, thông thẳng ra ngoài không gian, giống như đang phóng thích điện quang đáng sợ.

Tiếp đó, ánh hào quang màu lam ấy xoay tròn, cứ như một cơn bão táp, kịch liệt nổ tung tại nơi đây.

Chuyện này trông khá khoa học biễn tưởng, như đặc thù khi lỗ sâu được mở ra!

"Tới, một cơn bão táp ngập trời sắp đến." Trên Đông Hải, một chiếc thuyền con xanh mơn mởn, mang theo cành lá, tươi mát mà tự nhiên, trên chiếc thuyền nhỏ ấy, Uất Trì Không và một người bị sương mù bao trùm đang ngồi xếp bằng, bọn họ trông rất nhàn nhã, cũng rất thả lỏng, chuyện này cũng không liên quan đến họ, họ chỉ ngẩng đầu quan sát không trung.

Bọn họ hoàn toàn mang thái độ không đếm xỉa đến, căn bản không có ý ra tay, chỉ ngồi xem tình thế phát triển, khóe miệng còn mang nụ cười nhàn nhạt.

Trên bầu trời, điện từ chói mắt nổ tung, lam quang đáng sợ càng ngày càng hừng hực, giống như là Thiên Hỏa liên miên đang cháy lên, sau đó bay ra ánh điện xẹt hừng hực, xé rách cả hư không.

Oanh!

Hào quang năm màu lộng lẫy, một năng lượng đặc thù dâng trào từ trong lối đi kia, như là núi lửa đảo ngược, lập tức khuấy động ra bí lực, hừng hực tựa như dung nham, khiến cho cả vùng không trung kia cũng bị vặn vẹo.

"Giết!"

Sở Phong sớm đã bay lên trời, thẳng hướng lên trời xanh, hắn biết khu vực mà đám người kia muốn giáng lâm, cho nên cũng quả quyết xuất kích.

Sao còn phải chờ bọn chúng thật sự vượt giới thành công, hắn đúng là muốn nửa đường chặn giết như thế này, tạo thành khốn nhiễu to lớn cho bọn chúng thì mới tốt.

Ngoại vực, rất nhiều người đều đang ngó chừng.

Tộc Tây Lâm, tộc Cơ Giới đồng thời giáng lâm, cảnh tượng này mang theo thanh thế quá to lớn, tất cả đều là sinh linh cấp độ Quan Tưởng đang vượt giới.

Tiếng nổ lớn vang vọng bầu trời, trong gió lốc điện từ, ở giữa cực quang, mang theo điện quang hết sức doạ người, Ngũ Sắc Thần Quang xoay tròn, hình thành vòng xoáy năng lượng, bao vây lấy một vài sinh mạng thể đang xuất hiện trên bầu trời Địa Cầu.

Chính là tháp năng lượng Ngũ Hành của tộc Tây Lâm đang phát uy, phóng thích ra ánh hào quang, che chở những người này bình an ra vào chủ không gian của Địa Cầu.

"Thời gian thấm thoắt, năm tháng như thoi đưa, tộc Tây Lâm chúng ta cuối cùng vẫn đã trở về, tổ tiên tộc ta từng nói qua, nơi này chung quy là lãnh địa của chúng ta, là hậu hoa viên của chúng ta, cuối cùng cũng sẽ có ngày Vương giả trở về mà thôi!"

Trong vòng xoáy năng lượng năm màu, có người đang nở nụ cười lạnh lùng, mang theo khoan dung, ổn định thân hình trong vòng xoáy kia.

"Tộc Tây Lâm vĩnh viễn trường tồn, chủ nhân chân chính của tinh cầu này sẽ trở về ngay ngày hôm nay!"

Còn có người phát ra tiếng nói như thế, chúng mang theo ý lạnh và cả tiếng cười hết sức kiềm chế, bọn chúng biết rõ một số bí mật của tinh cầu này, bây giờ muốn trở về đòi lấy.

"Oanh!"

Năng lượng ngập trời, ánh sáng chói mắt, Sở Phong xông tới, còn cách một khoảng cách rất xa mà hắn đã cầm một cây đồng mâu cổ xưa như đã bị tàn phá trong tay, đột nhiên ném ra!

Đây là một loại tàn khí uy năng rất mạnh, sớm đã đứt gãy gần nửa đoạn, nhưng mà, hiện tại đang phát ra ánh hào quang dị thường yêu diễm cùng quỷ dị.

Trong hào quang xanh biế, thanh đồng mâu ấy hiển hiện ra gương mặt quỷ, mang theo tiếng khóc lóc đau khổ, xé rách cả trời không, chui vào giữa con đường hầm đang được nối liền trên bầu trời kia, cứ như một trận động đất.

Lần này Sở Phong lại săn được ba mươi mấy vị Thần Tử, Thánh Nữ, vơ vét được từ trên người bọn họ một vài bí bảo rất lợi hại, có vài thứ nhìn qua thì không đáng chú ý, là tàn khí, nhưng lại có thể phát ra một kích mang tính hủy diệt.

Cũng là bởi vì không trọn vẹn, cũng là do vỡ tan mất rồi, cho nên mới có thể đưa vào chủ không gian của Địa Cầu.

Hiển nhiên, một kích này tung ra rồi thì chiến mâu thanh đồng cường đại kia cũng sẽ tự hủy.

Ầm ầm!

Trên bầu trời, lam quang bị kích phá, vòng xoáy năng lượng ngũ sắc sắc sỡ bị kịch liệt quấy nhiễu, phát sinh chấn động, giống như một ngôi sao băng nện vào trong biển rộng, sóng lớn như muốn lật trời.

Ầm!

Không trung, lốc xoáy mà tháp năng lượng Ngũ Hành cấu thành để che chở cho con đường hầm của tộc Tây Lâm và tộc Cơ Giới bị đánh nát tả tơi, nhận phải trùng kích to lớn, có người rơi xuống ngay lập tức.

"A. . ." Có kẻ kinh hô, lộ ra ý hoảng loạn.

Tháp năng lượng Ngũ Hành thân cận với Địa Cầu, bởi vì nó đã từng là một cái tháp vô cùng cường đại truyền thừa từ hoàng triều tiến hóa trên Địa Cầu, vì vậy hôm nay mới có thể che chở sinh linh an toàn giáng lâm.

Thế nhưng, hiện tại một loại cân bằng nào đó đã bị đánh phá.

Một gã thanh niên tộc Tây Lâm rơi xuống, thân thể đang phát sáng, hơi đốt cháy, gã còn còn chưa hoàn toàn được chủ không gian của Địa Cầu tán thành, mà hiện lại bị đánh rơi xuống như thế.

Ngoài ra, hai thành viên của tộc Cơ Giới cũng bay ngang qua, rơi ra bên ngoài.

Oanh!

Ánh hào quang nở rộ trong tay Sở Phong, một ngọn núi nhỏ đầy bụi mù đã bị đứt gãy một nửa, mới đầu chỉ cao bằng nắm đấm, lúc này nó đang phóng đại, bay ra ngoài, vọt tới vòng xoáy năng lượng năm màu kia, tiếp tục đập đến, chặn đánh những người kia.

Cùng lúc đó, bản thân hắn cũng vọt tới, đối phó ba người rơi ra ngoài.

Trong tay phải của hắn là một cây đại kích, một tay nắm lấy, hắn như một Thần Vương mà lao qua, sau đó chém thẳng!

"Ngươi dám!" tên thanh niên tộc Tây Lâm kia rống to, dồn hết khả năng để đối kháng, thân thể của gã còn mang theo ánh lửa hừng hực, gã đang bị đốt cháy, chưa thể thích ứng với mảnh không gian này.

Gã ta chỉ có thể vội vàng nghênh chiến, trước cánh tay xuất hiện một tấm chắn màu bạc, mi tâm lóe lên ánh hào quang, sức mạnh tinh thần tăng vọt, lấy ra một thanh phi kiếm.

Keng!

Sở Phong bộc phát ra năng lượng khổng ra, một kích dùng hết toàn lực mà thi triển Thiên Kích Cửu Thức, kích lớn màu bạc giống như vầng thái dương chiếu rọi khắp nơi, ánh hào quang làm nứt cả trời xanh, phi kiếm bị chém đứt, phát ra gào thét, thanh kiếm tan vỡ rồi rơi xuống từ trời cao.

Răng rắc!

Tấm chắn màu bạc như trang giấy, cũng lưỡi của bị đại kích xé toang, nứt thành hai nửa.

Phốc!

Tiếp theo, huyết quang lóe lên, đại kích của Sở Phong hạ xuống, chém xéo qua vai của người này, cả người gã ta đứt thành hai đoạn, phát ra tiếng kêu rên, huyết vũ bay tán loạn.

Kích thứ nhất của Thiên Kích Cửu Thức, hàn quang chiếu sáng bầu trời, trắng xoá như một ngôi sao chổi u ám lạnh lẽo bay ngang qua bầu trời!

Bình Luận (0)
Comment