Điều đó cũng nói rõ rằng, bọn họ vốn luôn phục kích ở chỗ này.
Làn da Kim Cương phát ra ánh sáng màu vàng. Hắn ta gầm nhẹ một tiếng, như Phật Đà gào thét, đinh tai nhức óc, khiến cho một số người bên dưới hoa mắt váng đầu, trở nên thất thần.
Sau đó, Kim Cương nhảy xuống, tấn công tới.
Tiếng súng đạn vang lên. Đạn dày đặc như mưa, bắn phá về phía Kim Cương.
Keng keng keng...
Lúc này, hắn ta huy động Phật đao, bổ trúng rất nhiều đạn, còn có đạn bắn ngược trở về, khiến người của Sinh Vật Thiên Thần bị thương nặng.
Nhưng đạn quá dày đặc, bên trong không gian thu hẹp, cho dù Kim Cương phản ứng rất nhanh, trực giác bằng bản năng đáng sợ, hắn ta cũng không cách nào tránh hết toàn bộ.
Chuyện khiến cho người ta sợ hãi phát sinh, những viên đạn kia bắn vào người hắn ta, khiến cho hắn ta cảm thấy rất đau đớn, thân hình lảo đảo, nhưng cuối cùng cũng không xuyên thấu vào.
Phía dưới, những tay súng run rẩy. Đây là quái vật sao? Da thịt của hắn ta cứng như sắt thép, không sợ đạn tiêu diệt. Quá kinh khủng rồi.
Phía trên, rất nhiều dị nhân cũng nhìn thấy cảnh tượng này, người nào cũng nghẹn họng nhìn trân trối. Thì ra lời đồn là có thật. Kim Cương có được cơ thể vô cùng cứng rắn, không sợ vũ khí nóng.
Sau khi Kim Cương rơi xuống, cơ thể mạnh mẽ như một con mãnh sư, xông về phía trước, rốt cuộc không người nào có thể cản được hắn ta.
Rất nhiều dị nhân bị hắn ta va vào người, xương cốt đứt gãy, bay thẳng ra bên ngoài, còn hắn ta thì chộp lấy rương sắt.
Sau khi lấy được, Kim Cương giống như một con mãnh cầm, từ dưới đất xông lên trời. Khi rơi xuống đất lần nữa, hắn ta cũng không nóng lòng bổ cái rương sắt ra.
Hắn ta sợ chiến đấu quá kịch liệt, đạn bay đến sẽ làm tổn hại quả thông màu tím.
“Kim Cương, anh không đi được đâu.” Thiên Thần Cánh Bạc bị buộc phải quay trở lại.
Oành.
Từ đằng xa, hỏa lực oanh kích, máy bay xoay quanh, Sinh Vật Thiên Thần và Bồ Đề Cơ Nhân toàn diện đối kháng, kịch liệt giao thủ.
Những người khác nhìn thấy, trong lòng cảm thấy đắng chát. Thế này thì còn tranh như thế nào nữa?
Chỉ có một đội nhân mã rất hưng phấn, chính là đám người Chu Ỷ Thiên. Bọn họ không sợ chết, khiêng các thiết bị quay phim, một đường phi nước đại đi theo để thu hình lại.
Dị nhân đại chiến, quyết đấu bằng vũ khí nóng. Cảnh tượng này khiến cho bọn họ kích động đến run rẩy. Hình ảnh hoành tráng như thế đối với bọn họ mà nói, có thể được gọi là tư liệu cấp Thần.
Ánh mắt Sở Phong u lãnh, nhìn chăm chú vào chiến trường. Hắn chuẩn bị ra tay.
Hoàng Ngưu đã không để cho hắn thất vọng. Quả nhiên nó đã chạy đến, dáo dác, làm bộ như dị nhân bình thường, nhưng thật ra là đang tiếp cận hai đại cao thủ.
Hai người bọn họ rất ăn ý, nhìn thoáng qua lẫn nhau, sau đó lập tức hành động.
Thiên Thần Cánh Bạc đại chiến với Kim Cương. Cả hai không màng sống chết, kịch liệt chém giết. Bởi vì đây là thời khắc mấu chốt nhất, ai cũng không muốn từ bỏ quả thông.
Kim Cương một tay nhấc rương sắt, một tay khác chiến đấu, rõ ràng đã rơi xuống thế hạ phong. Hắn ta bỗng nhiên quăng rương sắt lên, chuẩn bị dùng đao bổ ra, chẳng thèm bận tâm đến việc đang có đạn bay tới hay không, muốn lấy quả thông ra.
Nhưng đúng lúc này, một dị nhân gần hắn ta đột nhiên vùng lên, thực lực cao hơn những người khác.
Kim Cương giật nảy mình, muốn tránh người này nhưng đã muộn. Gã rõ ràng không thua gì hắn ta và Thiên Thần Cánh Bạc, có thể ẩn núp gần đó, rốt cuộc người này là ai?
Trong thiên hạ, cũng chỉ có bốn dị nhân đứng đầu mới có được thân thủ như vậy.
Hoàng Ngưu một bước đúng chỗ, chiếm cứ tiên cơ, quả quyết ra tay.
Loảng xoảng.
Nó giơ hai móng lên, một móng đạp vào cánh tay Kim Cương, một móng khác đạp vào sau ót hắn ta, đánh lén thành công.
Nếu là người khác, đoán chừng cơ thể sẽ bị thương nhưng Kim Cương chỉ lảo đảo một cái đã xông về phía trước, cơ thể cũng không bị tổn hại.
Đúng là khiến người ta phải sợ hãi thán phục, cơ thể cứng rắn của hắn ta thật sự kinh khủng, tuyệt luân.
Lần này Hoàng Ngưu nghẹn đến muốn nổ phổi, ra sức đạp lên.
Vèo.
Hoàng Ngưu không để ý đến những thứ này, vọt qua, há mồm ngậm lấy rương sắt, sau đó không còn đứng thẳng, mà dùng tứ chi chạm đất, một đường vọt nhanh như điên.
Kim Cương giận dữ, cố giữ vững cơ thể, nhìn bóng người đang nhanh chóng chạy đi. Hắn ta thét dài một tiếng, đuổi theo phía sau không bỏ.
Về phần giữa không trung, Thiên Thần Cánh Bạc cũng bị tấn công.
Sở Phong phối hợp với Hoàng Ngưu. Vừa rồi, hắn một tiễn bức lui Thiên Thần Cánh Bạc, bức y bay lên không trung, đồng thời mũi tên mang theo máu bắn trúng cánh tay của y.
Thiên Thần Cánh Bạc đã bị thương. Sau khi nhìn thấy là Sở Phong, ánh sáng màu bạc trong mắt y tăng vọt. Hai lần bị thương rõ ràng đều do một người gây nên. Sát ý của y lúc này là vô biên.
Y quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Kim Cương đang đuổi theo kẻ kia nên cũng không nóng vội. Bởi vì y tin tưởng thực lực của Kim Cương. Y chỉ lạnh lùng, dùng ánh mắt vô tình nhìn Sở Phong.
Trên thực tế, Kim Cương đang vô cùng nóng ruột, gã quả thực có nỗi khổ mà không nói được. Tốc độ của tên dị nhân cổ quái kia quá nhanh, chảy thẳng một mạch xuống phía dưới, sắp sửa vọt ra khỏi Bạch Xà Lĩnh.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ mất dấu.
Oành.
Giữa không trung, toàn thân Thiên Thần Cánh Bạc nở rộ ánh sáng chói mắt, giống như một mặt trời màu bạc hoành không, chiếu sáng vòm trời. Y đã bộc phát làn sóng không gian thần bí cường đại, lao về phía Sở Phong.
Xoẹt.
Sở Phong giương cung, ánh mắt lạnh lẽo, bắn ra mũi tên. Một tiếng vang điếc tai, sấm sét vang dội, mũi tên xẹt qua trời cao, bay về phía thân ảnh trên không trung.
Ánh mắt Thiên Thần Cánh Bạc tràn đầy khiếp sợ. Y nhanh chóng lướt ngang, tránh được mũi tên, đồng thời vươn tay, đập thật mạnh vào cán sắt của mũi tên. Bịch một tiếng, lôi quang bắn tung tóe, nổ tung ngay tại chỗ.
Cánh tay của y cháy đen nhưng cũng không bị thương.
Lúc này đây, con ngươi của Thiên Thần Cánh Bạc càng thêm lạnh giá.
Sở Phong không thể không thừa nhận, thực lực người này quá kinh khủng.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Sở Phong liên tục giương cung. Hắn vận dụng trực giác bản năng chứ không dùng mắt, nhắm bắn chính xác những nơi Thiên Thần Cánh Bạc sẽ xuất hiện.
Việc này cũng giống như dự cảm xuất hiện khi tránh đạn. Bây giờ hắn lại dự cảm được quỹ tích di chuyển của đối thủ.
Thiên Thần Cánh Bạc kinh hãi. Y phát hiện mình không thể tránh khỏi mũi tên của đối phương. Cánh tay, bả vai lần lượt bị quẹt trúng. Ánh chớp xẹt qua, làn da bị rách, máu xuất hiện.
Chuyện này đối với y mà nói là chuyện không thể tưởng tượng được. Bởi vì y không sợ đạn. Nhưng mũi tên mà đối phương bắn ra còn đáng sợ hơn cả đạn.
“Là sức mạnh lôi điện.” Ánh mắt của y càng lúc càng lạnh, lao về phía trước, thề phải tới gần, giết chết Sở Phong ngay tại chỗ.
Vèo vèo vèo...
Trên bầu trời, mũi tên dày đặc, bao trùm Thiên Thần Cánh Bạc. Y hoàn toàn không có biện pháp tránh né toàn bộ, chỉ có thể cường ngạnh chống đỡ. Đối thủ đã thức tỉnh một loại thần giác nào đó, khiến cho y phải kiêng dè.
Trên người y xuất hiện một số mũi tên nhưng không thương tổn đến xương cốt. Cơ thể của y quá mạnh mẽ, có thể chống đỡ được đạn, tất nhiên kinh khủng vô biên.