Nếu không phải do cung Đại Lôi Âm quả thực đặc biệt thì khi đổi những vũ khí khác khó mà làm bị thương Thiên Thần Cánh Bạc.
Oành.
Mũi tên dày đặc bay đến mang theo quang điện càng lúc càng nhiều. Sấm sét vang dội, cảnh tượng dọa người.
Phụt!
Một luồng huyết quang nổ tung. Thiên Thần Cánh Bạc rên lên một tiếng, suýt chút nữa ngã xuống.
Y phát hiện lần này mũi tên rất khác biệt, đó là một mũi tên bằng răng nanh trắng bóng, xuyên thủng bờ vai của y, làm nổ tung một mảng thịt lớn, khiến cho y bị trọng thương.
Vèo vèo vèo.
Trên bầu trời, mũi tên dày đặc. Trong thời khắc mấu chốt Sở Phong đã vận dụng mũi tên răng rồng (Long nha tiễn) để giết Thiên Thần Cánh Bạc.
“A...”
Thiên Thần Cánh Bạc kêu to, âm thanh chấn động Bạch Xà Lĩnh. Cả người y toàn là máu, sát khí ngập trời, lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Phong, rồi tiến gần về phía trước.
Nhưng lần này y đã gặp phải phiền phức. Bên trong mũi tên dày đặc, một mũi tên răng nanh tiếp tục xé không, đâm thủng đôi cánh màu bạc của y, nổ tung ngay tại chỗ.
Máu tươi chảy đầm đìa. Đôi cánh thần màu bạc bị xé đứt một mảng lớn khiến cho y bị mất cân bằng, một lần nữa rơi xuống.
Bạch Xà Lĩnh lúc trước hoàn toàn đại loạn, nhưng bây giờ lại yên tĩnh. Tất cả mọi người rúng động không hiểu, nhìn về một hướng.
Đó là Ngưu Thần Vương?
Hắn giương cung bắn thiên thần, khiến cho dị nhân đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp phải bị trọng thương.
Tất cả mọi người đều hãi hùng khiếp vía, khiếp sợ tột độ.
Lâm Nặc Y đứng trên ngọn núi. Kết quả này đối với cô mà nói quả thực là đả kích lớn. Thiên Thần Cánh Bạc thế mà bị thương nặng.
“A....”
Thiên Thần Cánh Bạc rống to, xoay quanh trên không trung, một lần nữa muốn lao xuống, thề phải tìm được cơ hội giết chết người kia.
“Trở về.” Lâm Nặc Y lên tiếng. Cô lo Thiên Thần Cánh Bạc sẽ xảy ra chuyện bất trắc. Bởi vì cung tiễn của người kia quá kinh khủng, rất khó cản phá được.
Từ đằng xa, nữ thần quốc dân Đinh Tư Đồng cũng nhìn sang. Cô ta giật mình, chẳng thể ngờ được người gọi là Ngưu Thần Vương lại mạnh như vậy, có thể chặn đánh Thiên Thần Cánh Bạc.
Lúc này, tất cả mọi người đều bị chấn trụ.
Bạch Xà Lĩnh, sau khoảng thời gian yên tĩnh ngắn ngủi, mọi người đã hoàn toàn sôi sục.
Ngưu Thần Vương giương cung bắn Thiên Thần Cánh Bạc.
Đây là cảnh tượng kinh người đến cỡ nào.
Tất cả dị nhân đều rúng động không hiểu. Bạch Xà Lĩnh sôi trào.
“Tất cả ngừng tay, mau trở lại.” Lâm Nặc Y hô to.
Lúc này, bên trong dãy núi rất rối loạn, nhưng không cách nào lấn át được âm thanh của cô.
Đám dị nhân giật mình. Cô gái xinh đẹp lạnh lùng kia hoàn toàn không phải người bình thường. Âm thanh từ tính, dễ nghe lại có thể xuyên thấu qua đám tạp âm.
Bên trong ngọn núi, Thiên Thần Cánh Bạc nhuốm máu, đứng giữa không trung, ánh sáng toàn thân bùng nổ. Từ trong cơ thể của y phát ra một luồng sóng năng lượng cực kỳ khủng bố.
Làm sao y có thể cam tâm? Thân là dị nhân đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, một trong tứ đại cao thủ, thế mà bị người ta làm bị thương đến mức này.
“Giết.”
Thiên Thần Cánh Bạc lại ra tay. Y vỗ cánh, hai cánh triển khai, ánh sáng trắng như tuyết chiếu sáng bầu trời, giống như một con chim đại bàng màu trắng tung hoành giữa thiên địa.
Lúc này, tốc độ của y tăng lên đến tối đa, không ngừng thay đổi phương vị. Lúc thì Đông lúc thì Tây, chỉ để lại những đạo tàn ảnh, làm nổi lên từng trận gió lớn.
Khi thì y chui vào rừng, khi thì bay sát gần núi tránh né mũi tên của Sở Phong. Y chỉ có một mục đích, chính là tiếp cận người kia, sau đó giết chết hắn.
Y tin rằng, mình luôn vô địch trong cận chiến, đánh đâu thắng đó.
Có thể nhìn thấy, cây cối đổ sụp, núi đá nứt thành bốn mảnh. Những nơi y đi qua, những thứ mà đôi cánh màu bạc chạm đến thì sẽ bị hủy ngay, có thể nói là không gì không phá nổi.
Sở Phong thừa nhận, người này thật sự rất mạnh.
Nhục thân không sợ đạn bắn, lấy đôi cánh màu bạc của mình chém đứt máy bay trực thăng. Đây quả thực là sức mạnh thần bí vượt xa thế tục.
Thiên Thần Cánh Bạc không ngừng tiếp cận. Y muốn né tránh mũi tên, vọt nhanh đến đến giết chết người kia.
“Đi chết đi.”
Y rống to một tiếng, chấn động toàn bộ khu rừng. Hai cánh y vỗ mạnh, cả người dán sát mặt đất, nhanh chóng bay đến chỗ Sở Phong.
Rất nhiều người hoảng hốt thét lên. Bởi vì ai cũng chỉ nhìn thấy một vệt sáng màu bạc, không nhìn thấy được bóng người của y. Y giống như một luồng sấm sét đi ngang qua vùng núi, tất cả cây cỏ ven đường đều bị vỡ nát.
Ngay cả núi đá cũng đều nổ tung. Chỗ nào đôi cánh màu bạc lướt qua, chỗ đó chẳng còn được nguyên vẹn.
Quá kinh khủng rồi.
Mọi người kinh ngạc. Nếu sức mạnh đó đánh vào cơ thể của con người, ai có thể chịu đựng được chứ?
Rất nhiều dị nhân rốt cuộc đã hiểu ra, vì sao Thiên Thần Cánh Bạc lại có thể tung hoành vô địch. Y thật sự có vốn liếng. Các loại vũ khí đối với y hoàn toàn vô hiệu, hơn nữa còn bị y dễ dàng bổ đôi.
“Hỏng rồi, Ngưu Thần Vương đang gặp nguy hiểm.”
Có người hoảng hốt la lớn.
Một số người nghiêng về phía Sở Phong, hy vọng hắn có thể thắng được trận chiến này. Tối thiểu nhất là đừng chết trong trận chiến này.
Vừa rồi hắn giương cung bắn thiên thần, khiến cho cả không gian như sôi sục lên. Không ít người đều chờ mong đối với hắn.
Tất nhiên cũng có rất nhiều người nghiêng về phía Thiên Thần Cánh Bạc, rất có hảo cảm với y. Từ sau khi xem y chiến đấu trên mạng, nhân khí của y nhanh chóng tăng lên, khiến rất nhiều người chú ý đến.
“Thiên Thần Cánh Bạc nhất định sẽ chiến thắng.”
“Một kích cuối cùng, không ai có thể ngăn cản.”
Một số người hô lên, nhưng ai nấy cũng đều đang vô cùng hoảng hốt. Bởi vì đã đến thời khắc quan trọng, Thiên Thần Cánh Bạc có thể giết đến gần hay không, điều này liên quan đến thành bại của y.
Còn có một số cô gái thậm chí còn cầu nguyện cho y thắng.
Sở Phong nhìn thấy luồng ánh sáng màu bạc từ đằng xa nhanh chóng lao đến. Hắn bình tĩnh giương cung đã cài sẵn tên lên. Cuối cùng, hắn thả lỏng dây cung.
Vèo.
Đây là một cây Long nha tiễn, toàn thân trắng noãn. Lúc này, nó bộc phát tiếng sấm nổ, mang theo quang điện hừng hực, hóa thành một luồng sét nhanh chóng lao đi.
Một mũi tên sắt bình thường, nhưng được cung Đại Lôi Âm gia tăng sức mạnh, cũng có thể bắn nổ tảng đá vạn cân, huống chi là răng của Khủng long bạo chúa được rèn thành mũi tên xương chứ.
Thiên Thần Cánh Bạc hoảng hốt. Y chưa từng có một khắc nào bị động giống như hôm nay. Y giết không được, cũng không làm gì được người kia, không cách nào báo được thù.
Nhất là bây giờ, lông tơ của y dựng đứng, không thể không rút lui.
Y tin vào tực giác của mình. Mũi tên kia quá nguy hiểm, tạo thành uy hiếp trí mạng đối với y.
Thiên Thần Cánh Bạc khẽ nghiêng người, trong thời khắc nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc đó, đầu y sượt qua mũi tên xương trắng như tuyết. Ầm một tiếng, một tảng đá cao sáu bảy mét cách đó không xa bị sụp đổ.
Có thể tưởng tượng, uy lực của mũi tên kia cường đại đến cỡ nào.
Rất nhiều người thét lên kinh hãi.
Người thiên về Thiên Thần Cánh Bạc thì âm thầm thở phào một hơi, cảm thấy may mắn cho y vì đã tránh được.
“Giết.”