Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 110 - Chương 109: Hướng Của Thần Tiễn (2)

Thánh Khư Chương 109: Hướng của thần tiễn (2)

Một số người hò hét, hy vọng Thiên Thần Cánh Bạc nhân cơ hội này cố gắng nỗ lực vọt đến gần.

Phập.

Nhưng điều khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi chính là, một mũi tên xương đột ngột bay đến, bắn thủng cơ thể Thiên Thần Cánh Bạc, văng ra một mảng máu, đồng thời đẩy lui y ra ngoài.

Bịch một tiếng. Y đâm vào vách núi. Sức mạnh của mũi tên này quá cường đại, đính cơ thể của y vào ngọn núi.

Máu tươi chảy xuôi, nhuộm đỏ vách đá.

Thiên Thần Cánh Bạc trúng tên. Phần ngực bị bắn trúng, xuyên thủng qua, đính chặt vào vách núi cao chót vót.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người rúng động.

“Trời ơi, Thiên Thần Cánh Bạc đã gặp phải đại kiếp rồi.” Có người lớn tiếng kinh hô.

“Không, tại sao có thể như vậy?” Sắc mặt của một cô gái trắng bệch, muốn khóc lên.

Nhưng chỉ chốc lát sau, những tiếng kinh hô bị âm thanh của hỏa lực bao phủ. Cách đó không xa, hai chiếc máy bay trực thăng bay đến, trút xuống hỏa lực kinh khủng chặn đánh Sở Phong.

Oành.

Bên trong tiếng nổ kịch liệt, tên lửa phát xạ. Đây chính là vũ khí có sát thương cực lớn. Cơ thể huyết nhục hoàn toàn không có khả năng chống lại.

Trên thực tế, sau khi Sở Phong bắn ra hai thanh mũi tên xương thì chẳng chờ đợi kết quả mà lập tức quay người, nhanh chóng bỏ chạy.

Bởi vì, trực giác nhạy bén đang cảnh cáo hắn, nguy cơ rất lớn chuẩn bị giáng xuống, tạo thành uy hiếp trí mạng đối với hắn.

Mỗi lần hắn vọt lên đều là khoảng cách mấy chục thước, một đường phi nước đại, quả nhiên tránh thoát được một kiếp.

“Các người muốn chết.”

Sở Phong quay người, giương cung lên. Chỉ một lát sau, một mũi tên bay ra, mang theo cả sấm sét gào thét mà đến, cảnh tượng vô cùng kinh khủng.

Oành.

Một chiếc máy bay trực thăng nổ tung, vỡ nát giữa không trung, phát ra ánh lửa chói mắt.

Trong Bạch Xà Lĩnh, tất cả mọi người đều há to miệng. Đây không phải lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Ngưu Thần Vương bắn nổ máy bay, nhưng vẫn rúng động không cách nào tiêu hóa được.

Năng lực này vượt ra khỏi sự lý giải của tất cả mọi người. Tại sao cung tiễn xưa cũ kia lại có được sức mạnh lớn như vậy?

Sở Phong vẫn không dừng lại, tiếp tục bắn ra một mũi tên khác. Vèo một tiếng, cùng với tiếng sấm nổ, mũi tên rạch một đường giữa bầu trời bay về phía một chiếc máy bay trực thăng khác.

Oành.

Ánh lửa ngút trời. Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên giữa không trung.

Từ đằng xa, trên một đỉnh núi, một ông cụ nhìn thấy cảnh tượng này, trước mắt biến thành màu đen, cơ thể lắc lư.

Nào ngờ đến đánh lén đột ngột như vậy nhưng vẫn vô tác dụng. Tất cả đạn đạo đều thất bại.

Người kia là người, là ma hay là thần? Lúc này, rất nhiều dị nhân đều chấn kinh.

Chuyện phát sinh ngày hôm nay đối với bọn họ mà nói quả thực là một chấn động quá lớn.

Vốn tưởng rằng sau khi cơ thể biến dị, cấp độ sinh mệnh tiến hóa đến tình trạng siêu phàm, thoát khỏi quần thể nhân loại bình thường. Nào ngờ, sau khi đến Bạch Xà Lĩnh, bọn họ đã nhận lấy một “bài học” khắc sâu, học được một tiết học rất đáng sợ. Bọn họ hiểu ra, con đường tương lai còn phải đi rất dài.

Bạch Xà Lĩnh hoàn toàn tĩnh mịch. Năng lực của Ngưu Thần Vương đã vượt qua dự liệu của tất cả mọi người. Chỉ một mình nhưng dám đối kháng với con quái vật khổng lồ Sinh Vật Thiên Thần.

Hơn nữa, hắn cũng không ăn thiệt. Cái gì là hỏa tiễn, máy bay trực thăng được trang bị vũ trang, tên lửa các loại... tất cả đều không làm gì được hắn, ngược lại còn bị phá hủy.

Điều này đã phá vỡ một sự cân bằng nào đó. Thực lực cá nhân lại có thể mạnh đến bước này.

Rất nhiều người vốn tưởng rằng, chỉ có Thiên Thần Cánh Bạc, Kim Cương mới làm được. Bọn họ là những người vượt xa thế tục, có thể đứng bễ nghễ nhìn thiên hạ, không cách nào ngăn được, chẳng ngờ rằng còn có một Ngưu Thần Vương. Hôm nay, hắn lại có thể làm Thiên Thần Cánh Bạc bị trọng thương.

“Thiên Thần Cánh Bạc đâu?” Có người nghi hoặc. Bọn họ tìm kiếm trong vùng núi đã không còn hình dáng ban đầu, cuối cùng cũng tìm thấy.

Trên vách núi đá, máu chảy xuống. Con ngươi Thiên Thần Cánh Bạc lạnh lẽo. Y chậm rãi di chuyển cơ thể. Phịch một tiếng, y đã thoát ra được, mang theo mũi tên xương rơi xuống đất.

Nơi ngực của y có một vết thương rất đáng sợ, suýt chút nữa xé rách cơ thể của y. Một mũi tên xương không chỉ xuyên thấu mà còn có lực xé rách kinh khủng.

Bằng không, tại sao có thể bắn vách đá cao sáu bảy mét vỡ nát được chứ?

Không thể không thừa nhận, nhục thân Thiên Thần Cánh Bạc cường đại vô song. Sau khi bị mũi tên bắn trúng, vẫn không bị tan xác, vẫn có thể chịu đựng được.

Máu tươi nhuộm đỏ cả người, y lảo đảo bước đi, sau đó bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Sở Phong.

“Chờ chiến y hợp kim của tôi chế tạo xong, có thể bảo vệ được cơ thể. Tôi nhất định sẽ chém đầu cậu xuống.”

Con ngươi của y càng trở nên bạc hơn. Y lạnh lùng nói nhỏ, nhìn chằm chằm Sở Phong trong dãy núi, nắm chặt nắm đấm, sau đó nhảy lên không trung.

“Thiên Thần Cánh Bạc.” Một số người hô to.

Thậm chí còn có một số cô gái khóc nức nở, cho rằng y rất đáng thương. Vốn đã có khả năng vô địch, kết quả lại bị thất bại như thế.

“Ngưu Thần Vương.” Cũng có rất nhiều người hô to, kêu tên Ngưu Thần Vương, tràn ngập chờ mong đối với nhân vật thần bí quật khởi này.

Vèo.

Sở Phong hành động, cầm đại cung trong tay, một đường truy sát theo.

Sau khi phát hiện tung tích của Thiên Thần Cánh Bạc, hắn bắt đầu phi nước đại.

“Hả?” Mọi người kinh ngạc. Không hổ danh là Ngưu Thần Vương, những biểu hiện từ lúc đầu đến giờ của hắn quả thực là quá dũng mãnh.

Đã giết đến mức này rồi mà Ngưu Thần Vương còn không từ bỏ. Cho dù Thiên Thần Cánh Bạc có bay lên không trung, hắn vẫn phải giết y.

“Ngưu Thần Vương.” Rất nhiều người hô to.

Chu Ỷ Thiên là người kích động nhất. Cả người anh ta toàn là máu, đã bị thương nhưng vẫn cùng với những dị nhân khác quay lại cảnh tượng kinh tâm động phách.

Trên ngọn núi, Lâm Nặc Y đã bố trí đâu vào đấy. Cô liên tiếp hạ sáu mệnh lệnh, trong đó có ba mệnh lệnh là nhằm vào ngoài núi, không có khả năng tha thứ cho kẻ đã cướp quả thông đi.

Cô đã sớm có sắp xếp và chuẩn bị đầy đủ.

Cho dù là Mục, Thiên Thần Cánh Bạc hay là ông cụ kia liên tiếp thất bại, cô vẫn rất tỉnh táo, bên trong sự lạnh lùng mang theo quả quyết.

Sau khi phân phó xong, cô quay người nhìn về một hướng nào đó. Bên ngoài cơ thể của cô xuất hiện một tầng ánh sáng dìu dịu, cuối cùng nâng cô lên giữa không trung.

Xoạt.

Sau một khắc, cô vọt tới, tay áo giương ra, mái tóc dài bay phấp phới. Khí chất của cô cực kỳ lạnh lẽo, nhưng như vậy lại khiến cô rất đẹp.

Cô dừng lại bên cạnh Thiên Thần Cánh Bạc, nhìn Sở Phong truy sát đến.

“Chúng ta cũng sang đó đi.” Ở khu vực Bồ Đề Cơ Nhân, nữ thần quốc dân Đinh Tư Đồng lên tiếng, rất nhiều người bắt đầu hành động.

Bạch Xà Lĩnh, rất nhiều dị nhân cũng đã động thân.

Bọn họ lo lắng Thiên Thần Cánh Bạc và Bồ Đề Cơ Nhân lại bộc phát cuộc chiến bằng súng lần nữa, đồng thời cũng lo lắng Ngưu Thần Vương nổi bão, dùng thần tiễn xé không, làm tổn thương đến bọn họ.

Lúc này, Sở Phong dừng bước, nhìn chăm chú lên không trung.

Bình Luận (0)
Comment