Tiếp đó, Thiên Thần tộc Thiếu Thần truyền âm xuống phía phía dưới, nói: "Ngụy Lân huynh, làm gì lại vội vàng quyết sinh tử như thế, đây là thịnh sự. Tộc Tây Lâm đã trở về, các tộc Chư Thiên cùng nhau chứng kiến, chính phải là một thịnh hội mới đúng, cũng là một trận chiến mà cả thế gian đều chú ý, không nên quá qua loa."
Sau đó, Thiếu Thần tộc Thiên Thần quay đầu, nhìn về phía Tần Lạc Âm của tịnh thổ Đại Mộng, mỉm cười nói: "Tần tiên tử, chúng ta cũng xuống đi, đại sự thế này không nên bỏ lỡ."
"Cùng nhau giáng lâm!" Một vài Thần Tử, Thánh Nữ phụ họa.
Rất nhiều người đều đang gật đầu, cũng mang ý kiến tương tự.
"Đương thời, ai còn tán thành quá khứ của tinh cầu đã xuống dốc này, chỉ biết đến tộc Tây Lâm hùng mạnh mà thôi!"
Thiếu Thần tộc Thiên Thần mang đến bí khí không cách nào tưởng tượng, muốn bao phủ tất cả mọi người, cùng nhau giáng lâm.
Không gian Địa Cầu chủ, Ngụy Lân cười to, gật đầu với Thiếu Thần tộc Thiên Thần ngoại vực, sau đó nhìn về phía Sở Phong, nói: "Nhìn thấy không, đây chính là đại thế!"
Sở Phong đã im lặng thật lâu, lại không chút sợ hãi, lạnh nhạt mở miệng, nói: “Dù cho đối mặt ngàn vạn người, ta cũng dũng cảm tiến tới!”
Hắn một tay cầm đại kích, giơ lên trời cao, nhắm ngay tất cả kẻ thù!
Một người đứng trên bầu trời, muốn đối mặt tất cả mọi người, thân ảnh của hắn có chút cô đơn.
Đúng lúc này, ở hướng Himalaya dưới mặt đất, truyền đến một tiếng gầm thét: "Bí cảnh núi Đại Tuyết ta không hàng!"
Sau một khắc, lại có một đám người hô to: "Bí cảnh núi Vương Ốc ta không hàng!"
“Dù cho đối mặt ngàn vạn người, ta cũng dũng cảm tiến tới!”
Sở Phong hô ra câu nói như vậy, nhưng lại mang theo chút cảm giác tiêu điều.
Lẻ loi một mình, đứng trên bầu trời, bóng lưng của hắn rất cô đơn.
Thẳng đến trong bí cảnh núi Đại Tuyết và núi Vương Ốc phát ra tiếng gầm thét như thế, trên bầu trời, thân thể Sở Phong khẽ chấn động, giờ khắc này hắn cảm giác được một dòng nước ấm, trong nháy mắt tràn ngập toàn thân mình!
Một người đứng trên bầu trời, cô đơn chiếc bóng, một mình đối mặt chư địch ngoại vực, và cả có địch ý của những người trong bí cảnh bản thổ kia, loại cảm giác kia khó mà nói nên lời.
"A, có người thật là nhiệt huyết, các ngươi không sợ chết sao? !” Thần Tử của tộc Tây Lâm mở miệng, hắn đứng ngay trên bầu trời, nhìn xuống các nơi trên tinh cầu này.
Tộc Tây Lâm đã từng sinh hoạt ở nơi này, bây giờ bọn chúng trở về, đây là chỉ làmàn mở đầu của cuộc hồi hương mà thôi, về sau càng nhiều người sẽ bước lên đường về!
Sắc mặt gã ta dần dần lãnh khốc đi, nói: "Trên tinh cầu này, không phải bằng hữu của tộc Tây Lâm, vậy khẳng định là địch nhân!"
Đây là uy hiếp trắng trợn, đằng đằng sát khí, cảnh cáo cho tất cả mọi người, chấn nhiếp tiến hóa giả trên đại địa và trong hải dương.
"Phàm là bằng hữu của tộc Tây Lâm đều sẽ được che chở, phàm là địch nhân của chúng ta đều bị càn quét, xóa bỏ khỏi hành tinh mẹ, hoàn toàn biến mất!"
Lúc này, lời nói của Thần Tử Ngụy Lân tộc Tây Lâm không chỉ buốt lạnh âm u, trong thoáng chốc đã biến thành đẫm máu, muốn khiến cho đầu người lăn long lóc trên trên tinh cầu này, gã ta đang đe doạ và uy hiếp tất cả mọi người.
"Ngươi có thể che chở cho ai? !"
Giờ này khắc này, Sở Phong mở miệng, trong tay cầm đại kích, bộc phát ra sát ý nồng nặc.
Phía bên này, trong đường hầm vòng xoáy ngũ sắc rực rỡ nọ, cường giả tộc Tây Lâm và Cơ Giới đã điều chỉnh tốt, sắp có thể triệt để vượt giới, muốn cất bước chạy ra.
Mà phương xa, chiến hạm của Bồng Lai, thuyền đảo Phương Trượng, và cả Doanh Châu Thần Châu, tất cả đều đã xuất hiện, cực tốc mà đến, bọn chúng muốn nghênh đón tộc Tây Lâm.
Không nghi ngờ gì nữa, bọn chúng là đang tỏ rõ lòng trung thành, trong thời gian ngắn như vậy mà đã tới nơi, hiển thị rõ lòng thành của mình.
"Xoẹt!"
Giờ khắc này, mặc dù Sở Phong đứng ở nguyên địa, nhưng chiến kích trong tay bộc phát ra ánh hào quang quá mãnh liệt, giống như một vệt sáng đánh xuyên qua vòm trời, xé rách cả trời xanh!
"Giết!"
Hắn rống to, cả mái tóc cũng tung bay rối loạn, ánh mắt còn đáng sợ hơn, hừng hực hơn cả tia lửa điện, trên thân hiện ra một luồng khí, đó là sát cơ, chiến ý và cả lửa giận giao hòa, chúng tràn ngập lồng ngực, lúc này cũng mãnh liệt mà lao ra!
Thần Tử Tây Lâm vừa mới tuyên bố muốn bảo hộ tất cả những bằng hữu, người quy thuận, thế mà hắn đã đi càn quét, chém giết những tiến hóa giả của bí cảnh đang chạy tới đầu tiên thần phục.
Ba phe nhân mã Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu đều hãi hùng khiếp vía, bọn chúng phát lạnh da đầu, bởi vì chúng ý thức được, tới quá sớm!
Thần Tử tộc Tây Lâm kia còn chưa thật sự vượt giới thành công, không có cất bước đi ra khỏi vòng xoáy năng lượng năm màu, điều này khiến bọn chúng run rẩy, cảm thấy kinh sợ một hồi.
"Các ngươi quy hàng quá sớm!"
Lúc này, Sở Phong hét lớn, trực tiếp giết tới, trong nháy mắt, toàn thân hắn phát sáng, lỗ chân lông quanh thân dâng trào thần quang chói mắt, năng lượng nồng đậm cao độ đến dọa người.
Không khí nổ lớn, không biết là vận tốc này gấp bao nhiêu lần âm thanh, quá nhanh, sau đó thì nơi hắn đứng bùng lên đám mây hình nấm màu vàng, khí tức năng lượng khủng bố làm người ta muốn ngạt thở!
"Không gian nhảy vọt!"
Bọn chúng đang hét lớn, ba phe nhân mã không muốn chạm trán trực diện với hắn, bởi vì chúng đều biết không phải là đối thủ, bọn chúng không muốn chết ở chỗ này.
Tiến hóa giả đi ra từ bí cảnh, trước mắt còn chưa có kẻ nào là đối thủ của Sở Phong, nếu thật sự có can đảm ứng chiến thì nhất định phải chết!
Nhưng mà, không gian nhảy vọt cần định vị, cần một quá trình, trước đó bọn chúng căn bản chưa có chuẩn bị, cứ nghĩ là trực tiếp có thể thấy được tộc Tây Lâm, sau đó đi qua quy hàng.
Chưa từng ngờ tới, lại có loại tình huống khẩn cấp và đột xuất như thế này.
Oanh!
Chủ yếu là Sở Phong quá nhanh, khiến người ta không có thời gian để phản ứng, cả người hắn mang theo áng mây hình nấm màu vàng, năng lượng không gì sánh nổi, dẫn theo đại kích trực tiếp đụng sụp đổ một chiếc chiến thuyền!
Mọi người kinh hãi, đây là sức mạnh to lớn cỡ nào?
Bởi vì, căn bản nó không phải bí kỹ công kích, trực tiếp là va chạm dã man, thật là đáng sợ.
Người của Bồng Lai kêu la thảm thiết, trong quá trình chiến thuyền sụp đổ, những người đến đây nghênh đón tộc Tây Lâm đã chết thảm, có người tan nát ra, có người bị chôn vùi, có kẻ hóa thành một đám sương máu.
Xoẹt!
Lúc Sở Phong vọt qua, đại kích phát sáng, xoay tròn lên, bổ về hướng chiến hạm bí cảnh Phương Trượng đang tới gần.
Răng rắc!
Cả chiến hạm bị bổ ra, đứt thành hai đoạn, có người chết thảm, còn có một ít kẻ rơi ra ngoài, sắc mặt ai ai cũng trắng bệch.
Oanh!
Cùng một thời gian, Sở Phong tung lên không trung, nắm đấm phát sáng, đánh tới Doanh Châu Thần Châu một bên còn lại, tử khí sôi trào, dâng tràn cuồn cuộn, nắm đấm đáng sợ vô cùng, đánh nổ cả chiếc Thần Châu kia.