Không thể không nói, Tần Lạc Âm phong hoa tuyệt đại, nàng vốn rất lười biếng, nằm nghiêng trên xe kéo, tư thái thon dài, như là Xà mỹ nữ làm rung động lòng người, nàng mặc chiếc váy dài sắc thái lộng lẫy, hiển thị rõ đường cong, hiện tại thì đứng dậy, lập tức ung dung lại hoa lệ.
Nàng có đeo chiếc mặt nạ ngũ sắc, cổ thì trắng như tuyết, mái tóc màu tím xỏa tung ra, bóng loáng mà mềm mại, lúc này sau khi đứng dậy, tư thái càng có vẻ cao gầy, tỉ lệ vàng hoàn mỹ.
Đôi mắt nàng tựa như đá quý màu tím, nở rộ hào quang, giống như có thể thấm nhuần vào lòng người, đồng thời mang theo linh tính khó nói nên lời.
"Kính chào Thiếu Thần." Nàng mỉm cười, qua bắt chuyện với Thiếu Thần tộc Thiên Thần.
Mặc dù không nhìn thấy chân dung, nhưng mà, đôi môi đỏ rực rỡ ấy hơi mở, cộng thêm đôi mắt sáng chớp động, vẫn khiến người ta cảm thấy chói mắt, xán lạn hết sức, cả mảnh thiên địa này phảng phất như trở nên tuyệt đẹp chỉ trong nháy mắt.
Không ít người hoảng hốt tâm thần, cho dù là Thiếu Thần cũng tim đập rộn lên một trận, như là say rượu.
"Lạc Âm mời tới bên này." Gã ta tự mình dẫn đường, lại dẫn Tần Lạc Âm đến chỗ ghế tôn quý nhất kia.
Đến tận hiện giờ, tất cả các nhân vật trọng yếu đều đã tới.
Một số người lập tức bất mãn, bởi vì Sở Phong còn chưa tới.
"Hắn ta không phải không dám thật đó chứ?" Có người cười lạnh.
"Ha ha, cái gọi là thiên tuyển chi tử của Địa Cầu, chẳng lẽ lại lâm trận bỏ chạy, không dám tới?"
Một số người mang theo nụ cười tươi, bộc lộ địch ý, bọn chúng từng đối địch với Sở Phong.
Lúc này, người của Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu đều mang theo nụ cười lạnh, ngẫu nhiên mở miệng, tất cả đều nhằm vào Sở Phong.
Ầm ầm!
Đột nhiên, một cây đại kích sáng như tuyết từ trên trời giáng xuống, vượt qua tốc độ âm thanh, trực tiếp cắm phập vào đại địa, khiến cho đất đá nơi đó bắn tung toé, ngân quang khuấy động cả trời cao.
Đại kích cắm lên một tảng đá lớn dưới mặt đất, đất đá chung quanh văng tung tóe, xuất hiện một cái hố to.
"Binh khí mà Sở Phong từng dùng qua!" Có người mở miệng.
Không nghi ngờ gì nữa, điều này chứng tỏ Sở Phong đã tới, hơn nữa còn vô cùng cường thế, dù nơi này đều là cường giả ngoại vực, hắn cũng không sợ, muốn quyết chiến ở chỗ này.
Cuối đường chân trời có một bóng người hiển hiện, mái tóc dài màu đen của hắn như tơ lụa xõa tung đến thắt lưng, người này rất tuấn lãng, dáng người cao, hắn phóng ra một bước, trong nháy mắt mà tới nơi.
Đây là bí thuật Thiên Nhai Chỉ Xích!
Sở Phong lẻ loi một mình đuổi tới, đi lại thong dong, áo không dính bụi, có loại khí chất bàng quan, tất cả chiến ý và sát khí đều nội liễm vào trong.
Hai mắt hắn cực kỳ thâm thúy, liếc nhìn tất cả mọi người, huyết khí kinh khủng trong cơ thể triệt để ẩn đi, yên tĩnh vô cùng, cả người càng có vẻ không sắc nhọn, có loại ý vị của Tiên Đạo.
Sở Phong đã đến, nơi này lập tức hơi an tĩnh.
Hắn đi thẳng về phía trước, không cần bất kỳ kẻ nào dẫn đường, trực tiếp ngồi lên một cái ghế trước rất trọng yếu và tôn quý, tấm bàn ngọc thạch này thuộc về chủ nhân thịnh hội nơi đây.
Đây vốn là ghế của Ngụy Lân, gã ta lựa chọn Côn Lôn, muốn quyết chiến ở chỗ này, trong mơ mơ hồ hồ tỏ ý gã ta là chủ của nơi đây, chiêu đãi tất cả mọi người.
Nhưng mà, gã ta còn chưa kịp ngồi xuống, còn đang nói chuyện với mấy nhân vật trọng yếu, kết quả lúc này Sở Phong tới, trực tiếp ngồi vào đó.
"Đứng dậy, đây không phải ghế của ngươi!" Một gã đàn ông trẻ tuổi của tộc Tây Lâm lập tức đi tới thấp giọng quát mắng, Ngụy Lân muốn tổ chức thịnh hội ở đây, chiêu cáo tộc Tây Lâm đã trở về, há có thể cho phép Sở Phong ngạo mạn mà ngồi lên trên bàn tiệc chủ tọa vốn là của gã ta như thế chứ.
"Ta là tiến hóa giả trên tinh cầu này, cũng là một nửa chủ nhân của đạo tràng Côn Lôn hiện giờ, ta không ngồi ở chỗ này, chẳng lẽ còn để cho bọn ngoại lai các ngươi thay thế?"
Sở Phong bình thản mở miệng, chỉ mấy câu thôi mà đã nói ra ai là chủ nhân, ai là kẻ ngoại lai.
"Đứng lên!" Người của tộc Tây Lâm thấp giọng quát, hắn cũng không muốn Sở Phong quấy rầy, làm cho thịnh hội Ngụy Lân tổ chức phải hỗn loạn, lại mắt hiện hung quang, đưa tay nhằm vào Sở Phong.
"Cút!" Lúc Sở Phong phun ra một chữ này, tay phải giơ ra, cũng cấp tốc phóng đại, phịch một tiếng, một tay bắt lấy nắm đấm của người này vào lòng bàn tay, hơi dùng lực một chút, người này mềm nhũn, gân cốt đứt đoạn, nhưng lại chưa chảy máu, im hơi lặng tiếng mà bị Sở Phong ném qua một bên.
Giờ khắc này, tất cả mọi người biến sắc, người này hiển nhiên là mãnh long quá giang, không sợ hãi cái gì!
"Sở Phong, ngươi làm như vậy có thấy quá đáng lắm không?"
Tộc Tây Lâm còn chưa kịp mở miệng, người của Bồng Lai lập tức làm khó dễ trước.
Sở Phong lạnh lùng nhìn về phía bọn chúng, nói: "Người thì không chịu làm, làm nô tài nghiện rồi đúng không?"
"Sao ngươi dám làm càn như vậy? !" Người của Phương Trượng cũng mở miệng.
Tiếp đó, một vài Thần Tử, Thánh Nữ cũng tỏ rõ thái độ, đây vốn là thịnh hội nhằm vào Sở Phong, bọn họ cùng đồng lòng ra sức, tự nhiên muốn lên án Sở Phong.
Ánh mắt Sở Phong thật lạnh lẽo, nhìn vào đám người, sau đó lại nhìn phía núi xa, trong lúc mơ hồ hắn nhìn thấy một bóng người, là Hộ Đạo Giả của Chân Tử - Uất Trì Không!
Uất Trì Không vốn đang ngồi trên một ngọn núi, mang theo nụ cười ấm áp, chú ý chuyện đang phát sinh ngay nơi đây, nhưng mà, hắn ta cảm thấy bọn người Sở Phong, Thiếu Thần, Tần Lạc Âm quá nhạy cảm, chỉ chớp mắt hắn ta đã biến mất, cứ thế mà đi.
Sở Phong nhìn chằm chằm vào hướng kia, ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo.
Thần Tử Ngụy Lân tộc Tây Lâm bỗng nhiên nở nụ cười nhàn nhạt, mở miệng nói: "Sở Phong ngươi thấy được chưa, các nơi Chư Thiên, nhiều đạo hữu đều bất mãn với ngươi như vậy, mà ngay cả tiến hóa giả bản thổ Địa Cầu cũng đang nhằm vào ngươi, muốn thảo phạt ngươi!"
"Dựa vào bọn chúng mà cũng xứng đại diện cho tiến hóa giả bản thổ Địa Cầu sao? Tiến hóa giả bí cảnh núi Vương Ốc ta đã đến rồi!"
"Tiến hóa giả của bí cảnh núi Đại Tuyết đã đến, nguyện đứng về một phía với Sở Phong huynh đệ!"
"Tiến hóa giả bí cảnh núi Chung Nam đã tới, cùng nghênh địch với Sở Phong huynh đệ!"
Đúng lúc này, một số người cũng xuất hiện từ điểm cuối của mặt đất, đi về phía này.
"Còn có ta, mặc dù tu vi không cao, nhưng ta còn có một bầu nhiệt huyết và huyết khí, Sở Phong, huynh đệ ta tới thăm ngươi!" Đây là một người đàn ông mọc ra bốn cái sừng trâu trên đầu, gã chính là Chu Toàn, là người bạn Sở Phong gặp được sớm nhất vào lúc thiên địa mới bắt đầu dị biến.
Chu Toàn vuốt ra mái tóc undercut, trên đầu là bốn cái sừng trâu, lời nói thì chân thành tha thiết, gã nói: "Ta vốn đã muốn làm một phàm nhân, đã quy ẩn, nhưng mà, biết huynh đệ của mình đến Côn Lôn, ta lại đi ra, ta không sợ chết, còn có một bầu nhiệt huyết!"