Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1116 - Chương 1132: Bản Thổ Quyết Chiến Với Vực Ngoại (2)­ ­ ­

Thánh Khư Chương 1132: Bản thổ quyết chiến với vực ngoại (2)­ ­ ­

“Tới đây.” Trên bầu trời, nguyên bản rất bị động, chiến xa của Thiếu Thần tộc Thiên Thần lung lay sắp đổ, lúc này lập tức lao xuống, nghĩ cách cứu viện thần tử thiên nga đen, không muốn y chết.

“Chạy đi đâu.” Hổ Đông Bắc gầm lên, còn Hoàng Ngưu thì đang thổi con ốc biển trắng như tuyết. Trong nháy mắt, năm chiếc thuyền lớn mục nát đã bao vây chặn đánh, công kích chiến xa.

Keng keng keng...

Chiếc chiến xa nảy lên, bị va chạm suýt thì lật xa.

Vèo một cái, thanh niên tóc đen được Thiếu Thần của tộc Thiên Thần cưỡng ép tiếp được ở gần chiến xa. Nhưng lúc này cóc cũng đuổi tới nơi, những loại thần điểu, thụy cầm bay lượn xung quanh nó, đồng loạt lao về phía trước.

“Hạ thủ lưu tình.” Người hô lên câu này là Đại Hắc Ngưu, nó làm cho Âu Dương Phong suýt nữa nghĩ là mình nghe nhầm/

Đại Hắc Ngưu giải thích: “Ngươi cảm thấy thế nào? y rất mạnh, là một trong những phụ tá đắc lực của Thiếu Thần tộc Thiên Thần, sẽ có giá rất cao đấy, lúc nữa hãy bắt sống để bán đi.”

Nhưng lời này hơi chậm, sau khi Âu Dương Phong mở họa quyển ra, bá đạo không gì sánh nổi, phù một tiếng, chém đứt một cánh tay của thần tử thiên nga đen xuống, khiến y kêu lên thảm thiết.

Nhưng cuối cùng người này cũng tránh được một kiếp.

Đại Hắc Ngưu nói: “Yên tâm, một tên cũng không thoát được, thịt cũng nát bét trong nồi rồi, bọn họ đều bị bán đi, đừng giết lung tung.”

“Các ngươi muốn chết à?” Thiếu Thần của tộc Thiên Thần nổi giận, mái tóc màu vàng óng trên đầu hắn ta đều dựng ngược lên, con ngươi như dao muốn giết người, hắn ta gào lên rung chuyển trời đất.

Vùng đất này, núi Côn Lôn đều đang rung chuyển, chấn động ầm ầm.

Lúc này, trên mặt đất, tình huống của hơn hai trăm vị thần tử và thánh nữ cấp bậc Quan Tưởng cực kỳ thảm hại, vô cùng không ổn, có một số người bị bắt sống, rơi vào tay địch.

Hơn nữa, những người này đều bị phân tán, bị một đám sinh vật bất tử tách ra bao vây, thi hành ngăn cách liệp sát, không cho cả nhóm xúm lại.

Tình huống vô cùng hỗn loạn.

Rầm

Giữa không trung, toàn thân của Thiếu thần tộc Thiên Thần nở rộ kim quang, rực rỡ hơn cả mặt trời, giọng nói của hắn ta rung động cả mảnh trời đất này: “Kẻ nào dám đánh với ta một trận?”

Sở Phong là người đầu tiên đứng ra, hắn đã đợi thời khắc này lâu lắm rồi.

Nhưng Âu Dương Phong cũng không chậm, nó quát lên: “Để ta giết ngươi.”

Nhưng điều khiến người ta chú ý vẫn là một đứa bé, thoạt nhìn khoảng năm, sáu tuổi, mái tóc màu vàng óng, đôi mắt to chớp, lông mi rất dài, vô cùng đáng yêu, thanh âm hơi non nớt: “Để ta.”

Đứa bé này lập tức động thủ, bay vọt lên, muốn quyết chiến với La Ngật.

Đừng nói những thần tử, thánh nữ kia của núi Côn Lôn, ngay cả trong vũ trụ tinh không, nhân mã của các tộc đều ngẩn người. Một đứa bé muốn nghênh chiến với Thiếu Thần của tộc Thiên Thần.

Thoạt nhìn cơ thể nhỏ bé của Hoàng Ngưu có vẻ vô cùng yếu ớt, sợi tóc màu vàng bay phất phới, bị thả đến ngang eo, ánh mắt nhìn giống như là loại đá quý có linh tính, cả người tinh xảo mà xinh đẹp.

Vậy mà, một đứa bé con như vậy lại phải nghênh đón sự tấn công của Thiếu thần La Ngật tộc Thiên Thần!

“Hành tinh này không có ai sao, thật đúng là kém cỏi, lại để cho một đứa bé tham chiến, đến quyết đấu với ta, ha ha... Muốn chết à!” La Ngật cười to một tiếng ngắn ngủi, rồi sau đó khuôn mặt càng ngày càng lạnh như băng, chế giễu Địa Cầu không có ai.

“Ầm!” một tiếng, Sở Phong giống như là một máy bay ném bom với tốc độ siêu âm, xông lên trời cao, hắn không yên tâm với Hoàng Ngưu, lo lắng nó xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Đồng thời, Âu Dương Phong cũng liếc mắt nhìn lên, cách một khoảng không mà điên cuồng phun nước miếng về phía Thiếu thần La Ngật tộc Thiên Thần, nói: “Lông vàng, đừng có giả vờ hơn người, nhanh cút tới đây, ông chuẩn bị một cái tát đập chết ngươi!”

Đây là thách thức một cách trần truồng, chuẩn bị cùng La Ngật ăn thua đủ.

Thiếu thần tộc Thiên Thần chán ghét trả lời ở trong lòng, trước kia phái thần tử tộc thiên nga đen ra đánh, chính là vì giễu cợt con cóc này, nhưng không ngờ tới hắn lại hung ác mạnh mẽ như vậy, lại có thể thắng được.

Ánh mắt La Ngật nhấp nháy, cuối cùng dùng vẻ mặt cay nghiệt nói: “Ba người các người muốn đồng loạt ra tay sao? Ta có thể cho các ngươi cơ hội, đến đây đi!”

“Giả vờ gì đó thì hơn phân nửa là ngủm củ tỏi, nước bọt ông đây nói ra cũng có thể khiến người chết đuối!” Âu Dương Phong quát lên.

Rất nhiều người cảm thấy, đó có thể là lời nói thật, vì nước miếng của hắn đúng là rất lợi hại.

“Được rồi, đừng cãi cọ nữa, để cho ta đánh với hắn một trận!” Giọng nói của Hoàng Ngưu rất mềm mại, nhưng lại vô vùng quyết đoán, cố ý muốn ra tay, quyết đấu với Thiếu thần tộc Thiên Thần.

“Có thể, hoàn toàn không thành vấn đề.” Lúc này, Đại Hắc Ngưu đi tới, đứng ở trên con tàu lớn mục nát, mấy người Hoàng Ngưu, Sở Phong cũng đi lên theo.

Đại Lão Hắc bày tỏ đồng ý, để cho Hoàng Ngưu xuất chiến.

Sau đó, Đại Hắc Ngưu lại bổ sung, nói: “Nhưng mà, không thể khai chiến như vậy, phải phá huỷ chiến xa của hắn trước, không thể để cho hắn lại chui vào đó chạy trốn, Đương nhiên, quan trọng nhất là, dựa vào cái gì mà hắn có thể bày ra dáng vẻ kiêu ngạo ngất trời, cao cao tại thượng, khinh thường bọn ta, nên trước tiên cứ đánh rớt hắn khỏi đám mây, ngã trên mặt đất đầy bùn nhão lăn lộn ba vòng!”

“Lão Hắc nghĩ rất chu đáo!” Âu Dương Phong lại càng nghiêm túc đồng ý, nói: “Đúng vậy, ta đã sớm nhìn tên Lông Vàng kia không vừa mắt, không phải là có dáng dấp không khác ta là mấy sao, có chút anh tuấn, nhưng đến mức như vậy sao, cả người lúc nào cũng tỏa ra ánh sáng màu vàng, ta ghét nhất là kẻ rất có thể sẽ bị ngủm củ tỏi lại giả bộ như vậy!”

Những lời này, khiến cho La Ngật giống như là nuốt phải ruồi, hắn thật sự không chịu nổi, rốt cuộc ánh mắt của con cóc kia là có ý gì, lấy ở đâu ra sự tự tin như vậy, lại có thể nói dáng dấp của hai người họ không khác nhau lắm, tự tin hơi quá rồi!

Trong vũ trụ, trên nguyên thú bình đài, một đám người hô hoán.

“Dáng dấp của Thiếu thần thật là đẹp trai, không khác lắm so với Âu Dương Phong!”

“Cái quái gì vậy, con cóc kia quá tự tin rồi đó, ta đau lòng cho La Ngật ba giây.” Sau đó, hắn quả quyết bày tỏ, “Lời Âu Dương Phong nói cũng có chút đạo lý, ha ha!”

Khó có khi được thấy Thiếu thần tộc Thiên Thần lại một lần nữa bị nhắm vào, bị gọi tên ngay trước mặt mọi người, nên rất nhiều người trên nguyên thú bình đài bắt đầu đùa giỡn.

Địa Cầu, núi Côn Luân.

“Oẳng oẳng, Thiếu thần tộc Thiên Thần anh tuấn ở chỗ nào, đẹp trai cái lông, không cách nào so sánh được với Âu Dương Phong, nhiều nhất là ở cùng một trình độ với ta, không thể khen nữa.” Lão Lư cũng tham gia náo nhiệt theo, chèn ép La Ngật.

“Giết!”

Thiếu thần tộc Thiên Thần hét to, đứng ở trên chiến xa, quanh người tỏa ra ánh sáng chói mắt, hoàng kim huyết khí cuồn cuộn, tràn ngập ra từ cơ thể, bao phủ toàn thân.

Bình Luận (0)
Comment