“Tốt!” Sở Phong yên tâm, chỉ cần không có đại sát khí là tốt rồi.
Lúc này, hơn hai trăm vị thần tử, thánh nữ bị trấn áp đều trợn mắt hốc mồm, sau đó, họ đều biến sắc, đều ảo não lẫn uể oải, cuối cùng là hối hận vô cùng.
Chỉ cần kiên trì thêm một chút nữa thôi, là bọn họ thắng chắc rồi!
“Ha ha, ha ha. . .”
Đúng lúc này, tuy thân thể của thiếu thần tộc Thiên Thần đã sớm bị cắt làm hai khúc, nhưng vẫn cố chống đỡ đứng lên. Sắc mặt của hắn rét lạnh, lạnh lùng khác thường, hắn nói: “Ta biết ngay mà, núi Bất Diệt gì đó không thể giữ lại lâu được, các ngươi đều chết chắc rồi!”
“Một tên phế nhân như ngươi, thân thể đã bị chém đứt, mà vẫn còn muốn lật mình sao?!” Lão Lư trách mắng.
“Ầm ầm!”
Ở Vực ngoại, có một vệt sáng chìm xuống, nó cực kỳ thẳng tắp, cùng hòa vào làm một với Thiếu thần tộc Thiên Thần. Đó là một cái bình ngọc, nó gần như trong suốt, và đang tỏa ra ánh sáng thần thánh.
“Ta là con cháu dòng chính của tộc Thiên Thần, luôn vô địch từ xưa rồi, ai có thể sát hại ta sao? La Ngật, giờ ta ban cho ngươi đại dược, để ngươi khôi phục thân thể tàn phế, sau đó hãy giết sạch bọn chúng!”
Từ Vực ngoại, có một âm thanh truyền đến, có tiếng nói của thánh nhân vang lên, hắn đang chú ý tới trận chiến này!
Tất cả mọi người đều vô cùng lo sợ, đến cả thánh nhân của tộc Thiên Thần cũng tới, còn đang nhìn chằm chằm vào vực ngoại?
Điều này khiến những thần tử, thánh nữ đầu hàng càng thêm hối hận, mà sắc mặt trắng bệch.
Thánh nhân không phủ xuống, nhưng lại có thể mang một ít dược vật tới!
La Ngật uống một hơi cạn sạch đại dược trong bình ngọc, sau đó thân thể của hắn bắt đầu tỏa ánh sáng rực rỡ, vô cùng chói mắt. Bỗng khít một tiếng, quan trọng nhất là..., hai khúc thân thể kia lại ghép lại với nhau, nhìn hoàn hảo như lúc ban đầu.
Trong quá trình này, xung quanh thân thể hắn xuất hiện thứ gì đó màu trắng, nó đang bảo vệ hắn, không cho người khác tới gần hắn.
“Đúng là giúp hắn lật mình luôn mà!” Lão Lư nhỏ giọng nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Ầm!
Thiếu thần của tộc Thiên Thần bùng phát ánh sáng thần thánh chói mắt, nó chói tới mức tất cả mọi người đều không mở mắt ra được, hơi thở của hắn lập tức tăng vọt lên, hắn đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nhất.
“Hừ, tất cả các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!” La Ngật gầm nhẹ, những sợi tóc màu vàng óng của hắn bay loạn đầy đầu. Hắn đứng sừng sững ở giữa luồng ánh sáng hoàng kim chói mắt mà mãnh liệt, rồi bùng phát năng lượng chấn động như đại dương.
“Vừa rồi, tim ta bị phá hủy, bị thiếu máu, không thể thật sự kịch liệt chiến đấu, nhưng hiện tại ta đã khôi phục đến trạng thái hưng vượng, cho nên trong các ngươi ai là đối thủ của ta? Lên hết đi!”
Hắn vô cùng kiêu ngạo và tự phụ.
La Ngật đứng thẳng, gây ra vụ nổ lớn, từng đợt từng đợt đám mây hình nấm bốc lên, nhìn khủng bố khôn cùng.
Giờ phút này, vẻ mặt của Âu Dương Phong và Hoàng Ngưu đều trở nên nghiêm trọng, nhưng bọn hắn cũng nóng lòng muốn thử, muốn tiến lên trước đánh một trận!
“Giờ thì, hãy để ta lên!” Sở Phong mở miệng, vẻ mặt hắn cũng rất nghiêm túc, nhưng hắn vẫn bước ra nghênh chiến với thiếu thần của tộc Thiên Thần đang trong trạng thái đỉnh cao nhất.
Sau khi La Ngật khôi phục thực lực, ở trạng thái tốt nhất mà trước nay chưa từng có, thuốc tan ra, khiến cho hoạt tính của tế bào toàn thân hắn tăng vọt, đám mây hình nấm màu vàng không ngừng bốc lên ở bên cạnh hắn, cảnh tượng rất đáng sợ.
“Không cần tranh cãi, mấy người các ngươi cùng lên đi, dân địa phương mà suy tàn, đều là đất gà ngói chó!”
Từ ngữ của hắn cực kỳ khinh thường, vô cùng càn rỡ, sau khi cơ thể hồi phục như cũ, hắn có lòng tin gấp trăm lần, ở trong trạng thái này, hắn không cho là có người có thể là đối thủ của hắn.
“Tên cháu trai này thật sự là đắc ý một cách tùy tiện.” Âu Dương Phong giơ chân, điên cuồng phun nước miếng, phun tung tóe ào ào ra phía ngoài, nếu không phải La Ngật cách đó rất xa thì cơn mưa nước miếng có chút to kia cũng sẽ nhanh chóng bắn tung tóe trên người hắn.
“Oẳng oẳng, ngươi thật sự là quá kiêu ngạo, tộc Thiên Thần rất giỏi mà, còn không phải là bị ta đánh cho thành quang can tư lệnh à, mọi người cũng bị bắt làm tù binh rồi.” Lão Lư cũng thấy không phục.
Hổ Đông Bắc hét to nói: “Giả bộ thế này thì hơn phân nửa là ngủm củ tỏi rồi, ngươi tự tin hơn gấp trăm lần, kéo theo nhiều người đến Địa Cầu như vậy, còn tưởng sẽ cực kỳ cao quý và huy hoàng, nhưng mà người ngươi mang tới đây, mới vừa rồi cũng bị chính ngươi chém ngang lưng, đừng có đắc ý vội!”
Sở Phong khoát tay, ý bảo bọn họ không cần nhiều lời, không phải là đánh một trận sao, hắn đã ở tầng quan tưởng, không có gì đáng sợ.
“Các ngươi khiến cho người ta thật thất vọng.” La Ngật nhìn chằm chằm đám thần tử, thánh nữ bị bắt làm tù binh kia, sắc mặt của hắn rất lạnh lùng, cho dù bị ánh sáng chói mắt che phủ, cũng vẫn có thể cảm nhận được sự cay nghiệt trong đôi mắt màu vàng của hắn.
Một số người có vẻ mặt mất tự nhiên, nếu mới vừa rồi bọn họ kiên trì thêm một chút, những con tàu mục nát và sinh vật bất tử kia cũng sẽ bị triệu hoán, thật đáng tiếc.
Nhưng mà, cũng có rất nhiều người xem thường, âm thầm oán thầm, ngay cả Thiểu thần tộc Thiên Thần của mình cũng thiếu chút nữa là bị diệt, bây giờ có tư cách gì tới trách cứ bọn họ.
Trước lúc phủ xuống, La Ngật tràn đầy tự tin, tự xưng muốn dẫn bọn họ, trực tiếp thống trị hành tinh này, nắm tất cả trong tay, vậy mà thực tế rất tàn khốc, bọn họ gần như là toàn quân bị diệt.
“Thiểu thần, điều này có thể trách chúng ta sao? Sinh vật bất tử và thuyền lớn mục nát căn bản là không có cách nào địch lại được.” Có người nói.
La Ngật hừ lạnh một tiếng, nghĩ đến chuyện trước đây không lâu, vẻ mặt hắn cũng trở nên rét lạnh, hận không thể đánh chết Hoàng Ngưu ngay lập tức, đánh bại mấy người Âu Dương Phong và Đại Hắc Ngưu.
Sau đó không cần để ý những thần tử, thánh nữ kia nữa mà là xoay người đi về phía nơi ở của truyền nhân thiên đường Đại Mộng, giống như là có chuyện nói với Tần Lạc Âm.
Bên kia, Sở Phong cũng đang sắp xếp, giao La Diệu Hương cho Hoàng Ngưu và Âu Dương Phong trông nom, đây là chị họ của Tần Lạc Âm, nhất định phải trông chừng thật tốt.
“Nếu Tần Lạc Âm dám có hành động xằng bậy, các ngươi trực tiếp hạ sát thủ với La Diệu Hương đi, nghĩ đến việc người này là chị họ của mình, cô ta sẽ không dễ dàng ra tay đâu.”
Trên thực tế, Sở Phong khá kiêng kỵ đối với Tần Lạc Âm, vì dù sao nàng cũng được xưng là một trong mười cao thủ lớn trong thế hệ trẻ của vũ trụ, so với La Ngật lợi hại hơn một chút.
Đồng thời, hắn nhắc nhở mấy người Hoàng Ngưu, Tần Lạc Âm nhập vào mộng, có thể lấy mộng giết người, là một địch thủ vô cùng kinh khủng, dự đoán là có sức mạnh tinh thần siêu phàm, nhất định phải cẩn thận phòng bị.
“Yên tâm, ta đã triển khai một thuật khóa mệnh đối với La Diệu Hương, một khi chúng ta xong đời, cô ta cũng chỉ có thể chôn theo cùng chết.” Lão Lư đắc ý nói.
Hắn không học cái khác, lại học được rất nhiều thứ hiếm lạ quỷ quái ở núi Bất Diệt.