Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1124 - Chương 1140: Sự Trỗi Dậy Của Vị Vua Nơi Vùng Đất Suy Tàn (1)

Thánh Khư Chương 1140: Sự trỗi dậy của vị vua nơi vùng đất suy tàn (1)

“Ta đã từng có sự tán thưởng đối với ngươi, còn cho ngươi cơ hội, kết quả ngươi lại là kẻ không biết thức thời, nếu không muốn trở thành người hầu của ta, vậy thì ngươi phải đi chết đi!”

La Ngật gào thét, trong nháy mắt, tóc dài ba thước màu vàng nhảy múa, tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Mà con ngươi của hắn lại càng làm người thêm khiếp sợ, lại có thể nổ vang dội, chùm tia sáng hóa thành thực thể.

Ầm!

Đôi mắt của La Ngật lại có thể bắn ra hai đám mây màu vàng hình nấm trong nháy mắt, quá đột ngột, làm cho người ta khó lòng phòng bị, mang theo lực sát thương có tính trí mạng, tấn công về phía gò má của Sở Phong.

Trong trời sao, rất nhiều người kinh ngạc kêu thành tiếng.

“Đây là muốn nghịch thiên sao, ngay cả ánh mắt cũng có thể tấn công người?”

“Đó là. . . Thứ thất truyền đã lâu - quyền mắt thần!”

Nếu nói quyền mắt thần, là chỉ trong đôi mắt cũng có thể phát ra quyền ý, tạo thành dấu quyền, năng lượng kinh người, uy lực hiếm thấy vô cùng, được cho là một loại quyền pháp tuyệt thế.

“Đó là một loại quyền phổ vô cùng cổ xưa, đã thất truyền rất nhiều năm, tộc Mắt Thần đã sớm bị diệt, không nghĩ tới quyền pháp chí cao của tộc Cai lại rơi vào trên tay tộc Thiên Thần!”

Uy lực của nó là không thể nghi ngờ, tuyệt đối đáng sợ, hễ là người hiểu rõ lịch sử huy hoàng thời thượng cổ cũng đều biết, nó có thể xếp vào bên trong bí điển thiên công, năm đó tộc Mắt Thần từng là một trong những tộc cao cấp mạnh nhất vũ trụ.

Mắt thần quyền, quỷ dị nhất, luôn có thể bất ngờ tấn công đối thủ, khó lòng phòng bị!

Lúc này, mọi người không thấy được tình huống của cuộc chiến, bởi vì mắt thần quyền xuất hiện quá đột nhiên, năng lượng được bắn ra có hình dạng đám mây hình nấm, bao gồm quyền ý, trực tiếp bao phủ nơi đó.

Người đến xem đứng ở khu vực bên ngoài, dải đất kia bị đám mây hình nấm bao phủ, thân ảnh Sở Phong biến mất, bị năng lượng có hình dạng kinh khủng nhất bao trùm cơ thể.

Lúc này, đừng nói vực ngoại, ngay cả chính Hoàng Ngưu và Âu Dương Phong cũng giật mình, cái loại quyền kỳ quái đột nhiên xuất hiện đó, so với đánh lén còn đáng sợ hơn, rất khó đề phòng.

“Sở Phong!” Đám người Chu Toàn, hổ Đông Bắc, Lão Lư sợ hãi kêu lên.

Bọn họ suýt nữa xông tới, sợ Sở Phong ở bên trong đám mây hình nấm sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

“Keng keng keng. . .”

Thời khắc mấu chốt, bọn họ dừng bước lại, bởi vì nghe được âm thanh kỳ lạ, giống như là thần kiếm được mài giũa, tia lửa văng khắp nơi, tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt.

“Hả?”

Mọi người đều ngạc nhiên, bên trong đám mây hình nấm tản ra, khuôn mặt của Sở Phong hoàn hảo, không có bị đánh nát, mà thân thể mặc dù đang lay động, nhưng lại chưa từng xuất hiện vết thương.

“Ánh mắt của hắn!”

Người ở vực ngoại bị kinh sợ, nhìn thấy sự thật sau khi mây mù bị xé rách, đôi mắt của Sở Phong nhấp nháy ngọn lửa, tia sáng màu vàng bắn ra, tràn ngập năng lượng kinh khủng hơn.

“Hỏa Nhãn Kim Tinh, hắn lại có thể có loại năng lực này, đây là thuật cấm kỵ!”

Vực ngoại, rất nhiều người kinh ngạc kêu thành tiếng.

Trên bầu trời sao, một số cường giả của các tộc cũng thay đổi sắc mặt, có thể mở ra loại năng lực Hỏa Nhãn Kim Tinh này quá hiếm, tìm kiếm cả vũ trụ, người có loại năng lực này cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Có thể nói, dùng thứ gì cũng không thể đổi được thuật mắt, không có cuốn bí kíp nào có thể trình bày rõ ràng, cũng không thể học theo sách xưa được, chỉ có thể dựa vào bản thân tự khai mở.

“Một kẻ thuộc vùng đất suy tàn lại có thể mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, trời ạ, từ xưa tới nay, cũng không có bao nhiêu người có thể có, hắn lại có thể nắm giữ được.”

Cho dù là một vài cường giả thế hệ trước cũng phải ghen tỵ, trông thấy mà thèm.

Đáng tiếc, thứ này rất khó cướp, chỉ có thể dựa vào bản thân tự tìm kiếm, ai cũng không nói được là làm như thế nào mới có thể mở ra, có vô số người đang nghiên cứu, cũng không thể phá giải được vấn đề khó khăn này.

“Trước kia ta đã từng nghi ngờ, không nghĩ tới là hắn thật sự có Hỏa Nhãn Kim Tinh!”

Có người ở vực ngoại than nhẹ, bởi vì đôi mắt của Sở Phong đã từng tỏa ra tia sáng màu vàng, lộ ra đủ loại dấu vết, chẳng qua là lúc đó mọi người cũng không có suy nghĩ nhiều.

Bởi vì ánh mắt có màu vàng có thể do rất nhiều nguyên nhân.

“Chịu được trống rỗng, nhìn thẳng vào căn nguyên, đây là lĩnh vực và là giấc mơ chung của các nhà nghiên cứu, hắn... Nếu như đi trên con đường lĩnh vực này, chắc chắn là có thể tạo nên thành tựu vô cùng lớn.”

“Tiếp tục tiến hóa, Hỏa Nhãn Kim Tinh sẽ vô cùng kinh khủng, càng đến giai đoạn sau, càng có thể bộc phát ra một số uy lực đặc thù, lúc này chỉ mới là bắt đầu thôi!”

Trên bầu trời sao bùng nổ, có rất nhiều người nhiệt tình thảo luận.

Cho đến ngày nay, còn ai có thể khinh thường sự tiến hóa của người ở vùng đất suy tàn, người có Hỏa Nhãn Kim Tinh đến cuối cùng chắc chắn đều là nhân vật lớn một phương, tiềm lực vô hạn.

“Hôm nay nếu hắn có thể chiến thắng Thiếu thần của tộc Thiên Thần, chắc chắn có thể coi như là vương giả quật khởi, tương lai sẽ rực rỡ không gì sánh được!”

Ở vực ngoại mọi người đang thảo luận hết mình, đại chiến núi Côn Luân càng ngày càng kịch liệt, đã đến hồi gay cấn nhất.

Thiếu thần của tộc Thiên Thần có sắc mặt âm trầm, vốn tưởng rằng vừa ra quyền mắt thần sẽ có hiệu quả ngoài dự đoán, chắc chắn sẽ bất ngờ đánh chết Sở Phong, để cho bộ mặt của hắn nứt ra, chết khó coi.

Nào ngờ tới, trong lúc đôi mắt của đối phương chuyển động, tia sáng màu vàng làm phai mờ tất cả, đánh tan đám mây hình nấm Mắt Thần Quyền, kết quả là Sở Phong có danh tiếng như bây giờ.

Hắn không cần suy nghĩ nhiều cũng biết, chắc chắn là vực ngoại đang nói Sở Phong như thế nào, có thể mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, phải biết là tộc Thiên Thần đã nghiên cứu rất nhiều năm, cũng không thể thành công mở ra trên cơ thể của thế hệ trẻ.

Hết lần này tới lần khác cái nơi từng bị bọn họ chinh phạt, bị diệt hết trên tinh cầu, một kẻ không thể dựa vào ai, lại có thể tự mở ra loại năng lực này.

“La Ngật, ngươi vẫn còn ở chờ cái gì, giết hắn, dưới mắt mọi người, tộc Thiên Thần sao có thể bị bại?! Tộc ta là vô địch, nhất là không thể thua do người ở trên tinh cầu này, chúng ta từng giết tổ tiên bọn họ đến mức diệt tộc, chẳng lẽ thế này các ngươi còn không bằng nổi người ở nơi đã mất đi điển tịch truyền thừa?”

Đây là âm thanh tới từ ngoại vực, người khác không nghe được, nhưng mà La Ngật lại có thể nghe rất rõ ràng, tiếng vọng ở bên tai hắn như sấm nổ.

“Nhớ, dùng hết khả năng, nếu không thể giết chết hắn một cách hoàn mỹ sạch sẻ lưu loát, vậy thì dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nghĩ mọi cách diệt trừ hắn, tộc Thiên Thần không thể thất bại!”

Thánh nhân đền từ tộc Thiên Thần nhắc nhở, lạnh lùng mà mang theo mùi máu tươi, sau khi nói xong những lời này, liền im lặng đi xuống.

“Tộc Thiên Thần vĩnh viễn không bị thua, trên đời đều biết, chúng ta là vô địch! Hôm nay do ta ra tay, diệt trừ ít cỏ dại và vùng đất suy tàn cuối cùng này, đều giết sạch sẽ!”

Bình Luận (0)
Comment