Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1125 - Chương 1141: Sự Trỗi Dậy Của Vị Vua Nơi Vùng Đất Suy Tàn (2)

Thánh Khư Chương 1141: Sự trỗi dậy của vị vua nơi vùng đất suy tàn (2)

Giọng nói của La Ngật rất nhẹ, hắn lãnh khốc vô tình, hơi thở càng ngày càng kinh khủng, có thể thấy, lúc hắn phun ra nuốt vào năng lượng trời đất, cả cơ thể của con người cực kỳ chói mắt.

Khi hắn vận chuyển phương pháp hô hấp của Thiên Thần, chuẩn bị dùng sức mạnh của đại bí thuật!

Hắn muốn thắng một cách rực rỡ, bản thân phát ra hào quang rực rỡ!

Sở Phong đã hành động từ lâu, lại càng nhanh chóng hơn, hắn không giống như La Ngật, muốn vô địch thiên hạ ở dưới con mắt mọi người, lại còn muốn bản thân đẹp mắt.

Trong lòng Sở Phong chỉ có một suy nghĩ, đánh chết La Ngật, nơi đó sẽ suy nghĩ nhiều những chuyện khác.

Ầm!

Lúc này, pháp Đạo Dẫn Hô Hấp đã bị hắn vận chuyển tới cực hạn, cho dù là cơ thể hay tinh thần đều đang hô hấp, sương trắng bao phủ cơ thể hắn, giống như tiên nhân giáng thế.

Ở xung quanh hắn có chừng bảy tám chục viên cầu đã thô ráp hiện lên, theo hô hấp của hắn mà cùng nhịp đập, cộng hưởng.

Đồng thời, hắn phát huy quyền pháp, như trời xanh muôn thủa, vĩnh viễn không bị trói buộc, bởi vì lúc này tim của hắn đang trống rỗng, đơn thuần chỉ có ý niệm phá vỡ.

Ngoài ra, thuật cộng hưởng cũng bị hắn vận chuyển, thêm vào thân mình, hơn nữa thông qua thể năng lượng - thạch cầu để phóng đại năng lực, tiến thêm một bước cộng hưởng.

Trừ những thứ này, ở sau lưng Sở Phong còn có một bức vẽ mơ hồ, không có hoàn toàn hiện ra, giương cung mà không bắn. Như vậy tiến có thể công, lui có thể thủ, phòng bị một chút thủ đoạn đặc biệt của La Ngật.

Có thể nói, Sở Phong dùng toàn lực ứng phó, muốn đánh một trận tiêu diệt La Ngật.

“Giết!”

Ầm một tiếng, Sở Phong chủ động bắt đầu thế tấn công, so mới vừa rồi còn mãnh liệt hơn nhiều!

Hơi thở chém giết đột ngột này, cuốn sạch trời cao, lực công kích tăng vọt, khiến cho sắc mặt mọi người cũng thay đổi.

Quyền ý của Sở Phong so với vừa rồi còn mạnh mẽ hơn, hùng vĩ hơn, kèm theo thuật cộng hưởng, còn có thể duy trì thể năng lượng, giống như một pho tượng Thần Ma ngủ say đã tỉnh giấc, đẫn đến việc nguyên khí trời đất hỗn loạn.

Ầm!

Bọn họ đã đứng ở sát biên giới núi Côn Luân, ngọn núi bên ngoài Côn Luân không kiên cố đã sụp đổ.

La Ngật vươn người, cơ thể phát sáng, pháp Thiên Thần hô hấp khiến cho hắn thoạt nhìn càng thêm đẹp mắt, giống như là thần Thái Dương giáng thế, thần quang chiếu khắp nơi, chặn đánh Sở Phong.

Bên ngoài dãy núi Côn Luân, có một ngọn núi cũng rất cao, rất hùng vĩ, nhưng mà bây giờ cũng đang răng rắc vang dội.

Theo sự tranh đoạt của hai người, cảnh tượng kinh khủng chung quanh xảy ra.

Vù vù!

Giống như là động đất, hoặc như là núi lửa phun trào, vài ngọn núi nguy nga ở phía ngoài xa đang chia năm xẻ bảy, một ngọn núi màu đen nổ tung, đá vụn bắn tung trời, một ngọn núi màu nâu bị tan chảy, đất đá hóa thành nham thạch nóng chảy đang chảy xuôi...

Bịch bịch ầm...

Giao chiến kịch liệt, quyền cước của Sở Phong và La Ngật va chạm, thể năng lượng đụng nhau, tất cả đều đang giải phóng dã tính, giống như hai con mãnh thú thời tiền sử đanh chém giết nhau.

Mi tâm La Ngật sáng lên, từ tinh thần đúc thành một cái giáo bay ra, kết quả cặp mắt Sở Phong sáng lên, năng lượng màu vàng nghiền ép, trên không nổ tung, chấn động tới mức hai người cũng biến thành tóc tai bù xù.

Ầm ầm!

Lúc này, bức họa sau lưng Sở Phong được gọi ra, cùng chấn động với thuật cộng hưởng, trực tiếp đón chiêu.

“Hả?!”

Cho dù La Ngật đang vận chuyển pháp Thiên Thần hô hấp thì cơ thể vẫn cảm nhận được sự đau đớn, da thịt như bị xé rách, vào lần cộng hưởng tiếp theo, cả người hắn đều như sụp đổ hết.

“Phá cho ta!” Hắn hét lớn lên tiếng, sợi tóc màu vàng bay múa về phía sau, đôi mắt giống như hai mặt trời, há mồm liền phun ra một vùng màu vàng rực cháy, đánh về phía Sở Phong.

“Ầm!”

Mấy chục viên thạch cầu thô ráp hiện lên, ngăn cản ở phía trước, Sở Phong giống như thủ lĩnh có hình dáng Côn Bằng nhảy lên, dang rộng hai cánh tay, rồi sau đó mạnh mẽ chém về phía Thiếu thần Thần tộc.

Bịch bịch ầm...

Hai tay La Ngật kết ấn, đánh về phía thân ảnh trong không trung.

“Đánh!”

Sở Phong biến mất, bí thuật thiên nhai hiện ra trong gang tấc, quá nhanh, thể năng lượng đột nhiên tăng vọt từ bảy tám chục viên lên một trăm viên, những thứ thạch cầu thô ráp này xoay tròn, đánh về phía La Ngật.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sở Phong phát hiện ra mấu chốt chính là La Ngật thật sự quá tự phụ, có chút khinh thường, vẫn không nhúc nhích dùng bức họa bản thân.

Hắn thấy thế, không hề giương cung mà không bắn nữa, ầm một tiếng, thiên đồ sau lưng hiện lên, càn quét tới.

“Đã sớm chờ ngươi từ lâu!” La Ngật cười lạnh, sau lưng của hắn hiện lên tất cả cảnh tượng, trong đó có một cái thần kiếm sáng trong vô cùng bắt mắt, vọt ra từ bức họa, muốn chém bức họa của Sở Phong ra.

“Thiên Thần chém tinh không!”

Hắn hét lớn thành tiếng, muốn phá hủy bức họa của Sở Phong.

Vậy mà ngay sau đó, vẻ mặt hắn thay đổi, thần kiếm như cầu vồng, sau khi chém vào bức họa của Sở Phong, bị đè ép, bị va chạm, bị chấn động, cuối cùng lại nổ tung, hóa thành nhưng tia sáng màu vàng tiêu tan.

Ầm!

Lúc này, Sở Phong không chút lưu tình đánh tới, lúc bức họa quét ngang, nắm đấm của bản thân cũng ập tới.

Không nghi ngờ chút nào, vào lần va chạm đầu tiên với bức họa tuyệt thế, La Ngật đã bị bất lợi, kiếm trong tranh của hắn cũng bị phá hủy, cơ thể cứng ngắc, thiếu chút nữa bị giam cầm ở trong đó.

Cho đến khi nắm đấm của Sở Phong tới gần, hắn mới có thể động, hét to một tiếng, tóc tai trên đầu bừa bộn.

Ầm một tiếng, một quyền của Sở Phong nện ở trên mặt của hắn, dấu quyền bộc phát, năng lượng cực kỳ đáng sợ, khiến cho máu tươi văng khắp nơi, khuôn mặt của hắn gần như bị biến dạng.

Vốn là một quyền này đánh về phía mi tâm của La Ngật, muốn một quyền xuyên thủng, thời khắc mấu chốt lại bị hắn tránh thoát đi, cơ thể thoát khỏi sự giam cầm.

“Ngươi dám!” La Ngật tức giận.

“Có cái gì không dám, tộc Thiên Thần cũng không có gì hơn cái này!” Sở Phong quát lên, bức họa của bản thân và của La Ngật va chạm với nhau, lại chiếm giữ ưu thế, lần nữa ngưng kết sự hư ảo ngắn ngủi.

Rầm rầm rầm...

Hắn liên tiếp ra đòn nặng, dấu quyền đánh ra, có cái đánh lên mặt La Ngật, có cái đánh vào giữa cơ thể hắn, máu văng khắp nơi.

Không thể không nói, sau khi vận chuyển pháp Thiên Thần hô hấp, La Ngật quá kinh khủng, nếu như là người khác thì đã sớm bị Sở Phong dùng một quyền đánh nát, mà hắn lại có thể chịu đựng đếm quyền cũng chưa chết.

Cho dù khuôn mặt có da thịt lẫn lộn, cho dù ngực bị đâm xuyên tạo thành lỗ máu, thì hắn vẫn gào thét như cũ, gắng gượng tới đây, ánh mắt điên cuồng, hận không thể chém giết Sở Phong ngay lập tức.

Cả thế gian đều chú ý, các tộc đều đang quan sát, La Ngật gào thét, hắn tuyệt đối không cho phép mình bị đánh bại.

Bịch!

Nhưng thời khắc mấu chốt, Sở Phong một cước bay vút lên trời, thân hình mạnh mẽ, cơ thể mở ra vô cùng đẹp đẽ, đá vào trên càm La Ngật, khiến cho cả người hắn bay ngang, máu văng khắp nơi.

Bình Luận (0)
Comment