Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này, Tần Lạc Âm thân thể run rẩy, váy dài trên người phát sáng giống như thất thải thần hồng, ánh sáng lộng lẫy, cô ta hét lên một tiếng, năng lượng sôi trào lên, đánh về phía trước.
"Sở ma đầu, ngươi nạp mạng đi!"
"Vô Lượng Thiên Tôn!"
Đột nhiên, Sở Phong dáng vẻ trang nghiêm, thay đổi lại bộ dáng nghiêm trang đứng đắn, bây giờ hắn trực tiếp phủ thêm một tấm cà sa lên người, trong ánh sáng đỏ tươi óng ánh có từng đường kim tuyến phát sáng rạng rỡ, hắn giống như cao tăng đắc đạo.
Đợi lát nữa. . . Mọi người đột nhiên tỉnh ngộ, hắn mới niệm cái gì đó, Vô Lượng Thiên Tôn? !
Phía sau lưng, thần hoàn sau đầu Phật Tử ánh sáng đại thịnh, ở bên cạnh hắn ta, Hộ Pháp Kim Cương mái tóc vàng bay phất phới, con ngươi như lôi đình, phóng ra ánh sáng rực rỡ, còn kèm theo tiếng nổ vang.
Đạo Tử, truyền nhân của Đạo tộc, có thể nói Đạo Cốt Tiên Thân, bên người còn kèm theo tiếng vang của đạo, lộ ra hơi thở của Tiên gia, bây giờ cũng là hoàn toàn không còn gì để nói.
"Vô Lượng Thiên Tôn, Yêu Nữ, hôm nay ta muốn thu ngươi!" Sở Phong quát, khoác cà sa lên, nhanh chóng đi về phía trước, toàn thân có ánh sáng vàng óng rọi khắp nơi, càng thêm trang nghiêm thần thánh, đơn giản giống như là đổi một người.
Cái này đương nhiên là ẩn cà sa có chứa trận vực "Chúng Sinh Bình Đẳng", có thể hạ thấp cảnh giới của đối thủ xuống, tiến hành một trận chiến đồng cấp.
Trước đó không dùng được, trên người Tần Lạc Âm có các loại bí bảo, cà sa này mất hiệu lực, hơn nữa còn là đang quyết chiến trong dãy núi Côn Lôn, những thủ đoạn trận vực khác của Sở Phong cũng không thể thi triển ra được, lúc ấy hắn liền biết, đối phương đã hoàn toàn nghiên cứu hiểu rõ hắn, đã tiến hành bày mưu nhắm vào hắn.
Ngay cả khi hắn quấn lấy Tần Lạc Âm, dùng Huyền Từ Châm đâm vào huyết nhục của đối phương, đều là đi vào một bộ phận thì đứt đoạn, không cách nào phong ấn.
Khi đó, Sở Phong liền hiểu rõ, trận vực của hắn bị đối phương hắc chế, không còn đất dụng võ, trên người đối phương có bảo vật trong lĩnh vực trận vực.
Nhưng mà lúc đó hắn cũng đã nghĩ ra được phương pháp phá giải, Huyền Từ Châm không cách nào toàn bộ đánh vào trong cơ thể đối phương, hắn liền vận dụng một bí pháp mà hắn học được ở trên mặt trăng, dẫn dắt Huyền Từ khí, mượn nhờ Huyền Từ Châm đứt gãy xâm nhập vào trong cơ thể bị thương của đối phương.
Nhưng mà, hắn đã chờ rất lâu cũng không thấy Tần Lạc Âm phát tác, cho tới bây giờ mới có hiệu quả.
Trong cơ thể Tần Lạc Âm có Huyền Từ khí, đơn giản giống như là một cái vật liệu trận vực hình người, Sở Phong thôi động cà sa một lần nữa, cả hai cộng minh, có hiệu quả nhất định.
"Ừm?"
Tần Lạc Âm giật mình, bởi vì vừa rồi cô ta đã phát hiện ra có chút không thích hợp, năng lượng trong cơ thể đột nhiên hỗn loạn, bây giờ sau khi đến gần Sở Phong xuất thủ, tức thì bị khắc chế.
Thực lực của cô ta nhanh chóng hạ xuống, bây giờ đạo hạnh của cô ta giảm mạnh, quyền ấn không còn sáng chói như vậy.
"Yêu Nữ, còn không thúc thủ chịu trói!" Sở Phong khẽ quát, dnags vẻ như một vị cao tăng đắc đạo, lắc cà sa trên người một cái, sau đó lăng không mà đến, oanh một tiếng, một chưởng vỗ tới phía trước.
Răng rắc!
Hư không sinh ra lôi điện, hai chưởng của hai người va chạm vào nhau ở giữa không trung, lôi đình trực tiếp lan tràn ra ngoài, giống như là mấy chục con Giao Long màu tím, xoắn đứt vài đỉnh núi chung quanh.
Vòng xoáy năng lượng xuất hiện giữa hai người, điên cuồng phun trào.
Tần Lạc Âm giật nảy cả mình, bây giờ độ nồng đậm của năng lượng của hai người không sai lệch nhiều, cô ta cũng không còn ưu thế áp đảo như trước nữa, tình huống rất hỏng bét.
Cô ta biết, chuyện này có liên quan với cà sa trên người Sở Phong, vèo một tiếng, cô ta thi triển ra thân pháp nhanh nhưu điện chớp, như ảo ảnh của đạo thống đó, quá nhanh, đột nhiên bắt lấy cà sa của Sở Phong, liền muốn cướp đi.
"Yêu Nữ ngươi muốn cái gì, đánh chết ta cũng không theo, không cần cở quần áo của ta!"
Sở Phong quái khiếu, nhưng là, trên tay cũng không nhàn rỗi, Cộng Hưởng Thuật đánh ra, thiên băng địa liệt, muốn tan rã Tần Lạc Âm, để cô ta cộng hưởng theo, thân thể chia năm xẻ bảy.
Hai người cũng sẽ không lưu tình, liều mạng tranh đấu.
Dưới mặt nạ ngũ sắc, da thịt mềm mại của Tần Lạc Âm đã sớm tràn đầy sương lạnh, hôm nay bị đùa giỡn nhiều lần, thân là nhân vật cấp Nữ Thần, chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy.
Oanh!
Thân thể cô ta kịch chấn, hổ khẩu chảy máu, nếu không có vận dụng bí thuật trong đạo thống, nếu như đổi thành tiến hóa giả khác, toàn bộ cánh tay đều sẽ bị Cộng Hưởng Thuật đánh gãy.
Trên mặt Sở Phong vẫn mang theo ý cười như cũ, nhưng là ánh mắt hắn lại lạnh như băng, sau một khắc, hắn vận dụng thủ đoạn cường đại hơn, Cộng Hưởng Thuật, Loa Toàn Thuật đều xuất hiện.
Đồng thời, sau lưng hắn, một bức tranh hiển hiện, hắn phải dùng top một trăm tinh thể trấn sát đối phương!
Oanh!
Lúc này, sau lưng Tần Lạc Âm cũng hiển hiện một bức tranh mông lung, rất đặc biệt, giống như là một thế giới hoàn toàn mờ ảo, muốn thu hết vùng trời đất này vào trong đó.
"Giết!"
Sở Phong hét lớn, bởi vì, giờ khắc này hắn cảm thấy có chút buồn ngủ, bức tranh của đối phương rất quái dị, khiến cho hắn suýt chút nữa là tâm thần thất thủ, hắn thôi động bức tranh trước tiên, tiến hành tấn công mạnh.
"Tước đoạt!" Tần Lạc Âm khẽ kêu.
Cô ta cũng liều mạng, bởi vì cảm giác được tính nguy hiểm của bức tranh của Sở Phong, có “hương vị” vô địch truyền ra ngoài.
Đồng thời, cô ta đang lùi lại, đang tránh né, không dám va chạm với bức tranh vô địch đó, mà tự bức tranh của bản thân cô ta rất đặc biệt, hóa thành ánh sáng mông lung đủ màu sắc, dùng nhập vào trong thiên địa.
Đây chính là chính là thủ đoạn của cường giả ở cảnh giới cao hơn, dù là bây giờ đạo hạnh, năng lượng đều giảm mạnh, nhưng kiến thức với thủ đoạn vẫn là rất đáng sợ.
Đến tầng thứ cao hơn, cô ta có thể phân giải bức tranh, hòa tan vào trong vạn vật, trong thay đổi một cách vô tri vô giác, ảnh hưởng đối thủ, từ đó giết địch!
Bức tranh của Sở Phong bay ra ngoài, dù là hắn còn không có hiển hóa toàn bộ uy năng của nó, chưa từng để hình dáng của Topmoojt trăm tinh thể hoàn toàn hiện ra, nhưng uy lực cũng rất kinh khủng.
Bức tranh mở ra, rầm rầm rung động, oanh một tiếng, trực tiếp đánh sụp một ngọn núi lớn cao vút trong mây ở phía trước, khiến cho nó hóa thành tro bụi.
Tiếp theo, bức tranh mở ra, truy kích Tần Lạc Âm, trong tiếng âm vang lên, trên đường nó đi qua, chừng vài chục ngọn sơn phong bị bức tranh cắt đứt, ngọn núi trượt xuống, tiếng sụp đổ điếc tai nhức óc.
"Con mẹ nó!"
Trong tinh không, cũng không biết có bao nhiêu người hét lên kinh ngạc, cực kỳ chấn động, bọn họ đều dự cảm đến, đây là bức tranh vô địch, ngay cả Tần Lạc Âm cũng không dám tuỳ tiện đối đầu.
Phía sau, Ánh Vô Địch, Đạo Tử, Phật Tử, Từ Thành Tiên con người co rụt lại, cẩn thận nhìn chằm chằm!
Sở Phong cảm giác sâu sắc ngoài ý muốn, trước đây, bức tranh của hắn vừa xuất hiện, cho dù không thể lập tức đánh chết đối thủ, cũng có thể trọng thương, có thể nói mọi việc đều thuận lợi.
Nhưng là hôm nay Tần Lạc Âm lại có thể tránh thoát, không có tạo nên hiệu quả mà hắn mong muốn.