Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1194 - Chương 1208: Bản Sắc Anh Hùng (2)

Thánh Khư Chương 1208: Bản sắc anh hùng (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tiếng quát mắng đùng một phát, im bặt, một đám người đều quay đầu quan sát.

Sau đó, không ít người vểnh lỗ tai lên, muốn nghe đoạn dưới, bởi vì, cô bé tóc bạc đó đang để lộ bí mật cá nhân của mỹ nhân thứ ba dưới trời sao.

Giờ khắc này, mặt của Ánh Trích Tiên vọt một cái đỏ lên, trước đây chưa bao giờ đánh muội muội của mình, lúc này không muốn trấn áp, chỉ muốn đánh cô bé một trận nên thân, thật sự là lời gì cũng dám nói.

Mặt Ánh Vô Địch cũng đen, rất muốn nói, đưa con nít chết bằm này thật sự là thiếu ăn đòn!

Phịch một tiếng, Ánh Hiểu Hiểu biến mất, không chờ tỷ tỷ với huynh trưởng của cô bé xuất thủ, Thánh Nhân của tộc này cũng không thể nhịn nổi, mặt đen lên, trực tiếp hao phí một giọt thánh huyết bao vây lấy cô bé, bắt đi, xuất hiện ở trong không gian bên ngoài Địa Cầu.

"Thả ta ra, có một số việc có thể bàn lại!" Tần Lạc Âm giãy dụa, đáng tiếc, lần này cô ta bị Sở Phong phong bế, không cách nào chạy thoát.

Sở Phong nói: "Đều nói quân tử động khẩu không động thủ, cái gì đều có thể đàm luận, thế nhưng là hiện thực rất tàn khốc, ta được dạy cho một bài học đẫm máu, miệng đều bị ngươi cắn nát, cho nên bây giờ chỉ có thể động thủ."

Mọi người nghe xong đều không còn gì để nói, quân tử động khẩu không động thủ, còn có thể xuyên tạc như vậy được sao?

Ngay cả Thánh Nhân vực ngoại, tỉ như Nữ Thánh Viễn Cổ của Đại Mộng Tịnh Thổ, đều bị tức thân thể run rẩy, gặp được một cái tai họa, không có cách nào phân rõ phải trái.

Trên thực tế, cô ta cũng không có ý định phân rõ phải trái, đã sớm có quyết định, đệ nhất truyền nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ chịu nhục, sao cô ta có thể đứng trơ mắt nhìn?

Cô ta nhìn về phía Thánh Nhân chung quanh, đây cũng không phải là một cái hai cái, mà là một đám người, mặc dù đều là hình dạng giống như người bình thường, nhưng lại giống như là từng ngọn Thái Cổ Ma Sơn trấn áp ở đây, khí tức khủng bố vô biên, ép tinh không đều xuất hiện vết rách, dao động thật là đáng sợ.

Đôi mắt của Nữ Thánh của Đại Mộng Tịnh Thổ băng hàn nói: "Các vị nên xuất thủ."

Địa Cầu, xung quanh Côn Lôn.

Tay chân Sở Phong đều không có nhàn rỗi, đang tẩy sạch Tần Lạc Âm, đầu tiên là không gian vòng tay trên người của cô ta, vừa nhìn thì biết không phải là vật bình thường, trên dây xích có một khối Không Gian Thạch to lớn, đoán chừng có thể có một không gian rất lớn.

Sở Phong mở ra, vừa nhìn, trong đôi mắt có vô số ngôi sao xuất hiện, quá kích động, bên trong đều là đồ tốt, có thật nhiều hàng hiếm có, tỉ như trên một cái bình có ghi chú rõ ràng là Địa Ngục Nghĩ Dịch, tỉ như có vài giọt Thiên Thần Dịch, tỉ như có ba viên Lục Đạo Luân Hồi Đan, ngoài ra còn có. . .

Hắn đột nhiên phát hiện, bắt được một cái Tần Lạc Âm còn đáng tiên hơn cả bắt một đám Thần Tử, Thánh Nữ.

Hắn quả quyết ra tay, cướp lấy không gian vòng tay, sau đó cũng cướp sạch các loại bí bảo ở trên người cô ta, tỉ như vòng tay, cây trâm vân vân, cũng đều cướp sạch, bởi vì đây đều là đại sát khí.

Thậm chí, hắn còn lấy một đôi khuyên tay sáng óng ánh long lanh của Tần Lạc Âm, bởi vì phát hiện đây cũng là bí bảo.

Hai lỗ tay của Tần Lạc Âm với cái cổ xinh đẹp đều đỏ bừng, tức không chịu nổi, gia hỏa này thật sự là quá tham lam.

"Thôi đi, có gì mà đỏ mặt, ngươi cũng đã hôn ta." Sở Phong nói ra.

Tần Lạc Âm nghiến răng nghiến lợi, cô ta muốn nói, là ngươi khinh nhờn ta, hôn ta! Nhưng là, cô ta không thể nói ra những lời này, đã mất mặt một lần, làm sao có thể lại tự mình bóc vết sẹo của chính mình.

Sau đó, Sở Phong còn chưa chịu dừng lại, trực tiếp lại cướp sạch một cái đai lưng năm màu của cô ta, đây là bí bảo cao cấp hơn cả Khổn Linh Thằng, vượt khỏi cấp độ Quan Tưởng.

"Ngươi. . ." Tần Lạc Âm vừa tức vừa sợ, cũng may là Sở Phong không có động tác gì quá đáng, cũng chỉ lấy có cái đai lưng đó mà thôi.

Nhưng là ảnh hưởng cũng rất lớn, để một đám người đều chấn kinh.

"Ai u, sao ta lại có cảm giác vị huynh đệ này rất vô sỉ, da mặt cũng quá dày!" Đại Hắc Ngưu quái khiếu.

"Cái này gọi bản sắc anh hùng!" Đông Bắc Hổ nói.

Về phần những người khác, đám người ủng hộ Tần Lạc Âm đều con mắt phun lửa, chỉ hận không thể lập tức giết người.

"Nha đầu thích nằm mơ ban ngày này, ta cảm thấy sợi dây chuyền này của ngươi cũng không tệ."

Sau đó, Sở Phong rất thành thạo tháo xuống cho cô ta, khi bàn tay đụng phải cái cổ trắng ngần của Tần Lạc Âm, lập tức khiến cho cô ta nổi một lớp da gà.

"Ngươi có ý gì?" Sở Phong cảm nhận được những mụn nhỏ đó, sắc mặt hơi đen, hiển nhiên là đang bị cô ta chán ghét, ghê tởm.

Hắn rất bất mãn nói: "Đều nói ngươi là mỹ nữ thứ sáu dưới trời sao, để ta xem thử xem rốt cuộc là dáng vẻ như thế nào?"

Sau đó, hắn đi gỡ mặt nạ ngũ sắc xuống, muốn xem thử hình dáng của cô ta, đến tột là xinh đẹp đến loại trình độ nào.

Sau một khắc, hào quang ngũ sắc mờ mịt nở rộ, trong chớp mắt mặt nạ bị lấy xuống, Sở Phong cảm giác vô cùng chói lọi, một dung nhan tuyệt thế hiển lộ ra, da thịt tinh tế tỉ mỉ trắng như tuyết, mềm mại đến mức chỉ đụng vào là nát, một đôi mắt to màu tím như bảo thạch, đang nhìn chòng chọc vào hắn.

"Dung mạo cũng được, mặc dù bị ngươi cắn, nhưng cũng không tính là thiệt thòi."

Sở Phong vừa nói xong, khiến cho thân thể Tần Lạc Âm đều phát run, hoàn toàn là tức giận, mà trong tinh không, Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ cũng là tức giận vô biên.

"Các vị, mời ra tay!" Nữ Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ quát.

Bên trong không gian vữ trụ ở bên ngoài Địa Cầu, nơi này không chỉ có một hai vị Thánh Nhân, mà là một đám người đến từ các giáo, các đại đạo thống, bất kỳ một người nào cũng đều có thể hủy diệt tinh cầu, hủy diệt bầu trời cao.

Mà bây giờ chỉ vì trên Địa Cầu có trận vực cường đại nhất, bọn họ liên thủ, muốn xuất kích ở chỗ này.

"Tốt, đưa hắn đi gặp đám thất bại ở Thượng Cổ đó, làm bạn với bọn họ!" Có người gật đầu, đây là một vị Thánh Nhân mạnh mẽ đến từ Cơ Giới tộc, quanh thân có ánh sáng kim loại.

Nữ Thánh của Linh tộc Mục Thanh Hàm cũng mang theo ý cười, có chút lanh nhạt, cũng có chút khinh miệt nói: "A, không ngờ tới nha, một tên tiến hóa giả nho nhỏ chỉ mới cấp độ Quan Tưởng, đáng giá chúng ta huy động nhân lực như vậy sao, hắn chết cũng không tiếc."

Trong lúc bọn họ mở miệng, hư không run rẩy, ngoài không gian đều chia năm xẻ bảy, bởi vì thực sự đám người này quá cường đại, động một tí liền có thể hủy diệt hành tinh, mặt trời vân vân.

"Chuẩn bị mở ra Luyện Ngục!"

Một đám Thánh Nhân của Thiên Thần tộc, U Minh tộc, Tây Lâm tộc liên thủ, đủ để chinh chiến Tinh Hải, hủy diệt tinh hệ, mà bây giờ bọn họ chỉ là muốn nhằm vào Sở Phong!

Địa Cầu, xung quanh núi Côn Lôn, loạn xị bát nháo.

Khi mặt nạ của Tần Lạc Âm bị hái xuống, rất nhiều người thay đổi sắc mặt, trong nháy mắt sát khí cuồn cuộn, bành trướng như giang hải.

Bình Luận (0)
Comment