Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1197 - Chương 1211: Côn Lôn Luyện Ngục (1)

Thánh Khư Chương 1211: Côn Lôn Luyện Ngục (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong quá trình này, toàn thân Sở Phong kéo căng, từ đầu đến cuối lông tóc dựng đứng, di động thân thể tựa như tia chớp, toàn lực thi triển bí thuật Thiên Nhai Chỉ Xích, muốn chạy khỏi nơi này.

"Ngươi đi không được!" Vực ngoại, có Thánh Nhân cười lạnh, một đám Thánh Nhân liên thủ, còn không thể trấn áp một cái tiểu tu sĩ, vậy cũng không cần sống.

Ngoài không gian, một tòa tế đàn không lớn, sau khi nhỏ xuống thánh huyết, đỏ tươi mà trong suốt, tràn ngập khí tức khủng bố, đang mở ra Giới Môn bên ngoài núi Côn Lôn.

Bên ngoài núi Côn Lôn, một khe lớn màu đen lan tràn rất xa, quá kinh khủng, siêu việt tốc độ nhanh nhất của Sở Phong, bởi vì giống như là toàn bộ thế giới bị đánh làm hai nửa, thôn phệ hết thảy.

Có thể nhìn thấy, khu vực rừng núi này, các loại cự thạch, cổ thụ đều bị nuốt vào không ít, biến mất sạch sẽ.

Vốn là một đám người đangtruy sát tới, muốn xuống tay với Sở Phong, nghĩ cách cứu viện Tần Lạc Âm, nhưng là bây giờ đều ngừng chân, không dám lên trước, bọn họ cảm giác linh hồn của mình đều đang rung động.

"Sở Phong!"

"Huynh đệ bên này!"

Hoàng Ngưu, lão Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ, Lão Lư kêu to, khống chế thuyền lớn mục nát đuổi theo ở phía sau, cố gắn tới gần tiếp ứng cho hắn, nhưng là vẫn kém hơn tốc độ của khe lớn.

Cái đó giống như là Vũ Trụ Thâm Uyên, quá kinh khủng, che đậy bầu trời, đen ngòm, bao trùm mà xuống, mắt thấy liền bao phủ chỗ của Sở Phong.

"Các ngươi đi mau, không được qua đây!" Sở Phong quát, hắn không muốn kéo theo những người này xuống nước, lúc này, Sở Phong đầu đầy mồ hôi, cảm thấy hơi thở của tử vong.

Lúc này, quanh người hắn đang bốc lên hơi lạnh, dự cảm được lần này dữ nhiều lành ít, đây là Thánh Nhân đang xuất thủ, hắn cảm giác được, đây là người vực ngoại đang can thiệp.

Bất quá, lần này không phải là thô bạo như La Hồng, mà là vận dụng đòn sát thủ lợi hại hơn, vết nứt tử vong màu đen đó, nếu là nuốt mất hắn, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

"Chuyển phát nhanh Thông Thiên, nhanh mau mở ra trùng động cho ta!"

Sở Phong rống to với quang não, liên hệ công ty Trùng Động Thông Thiên, bởi vì, bây giờ hắn đã trở thành khách quý cấp Bạch Kim, có quyền hạn phát ra yêu cầu như vậy, mà đối phương sẽ nhanh chóng xử lý.

"Khách quý Bạch Kim tôn kính, ngài vẫn khỏe chứ, trùng động của chúng ta chỉ có thể mở ra ở ngoài Địa Cầu, hoặc là trong không gian chồng chất phía sau danh sơn trên Địa Cầu, trước mắt ngài đang ở gần Vạn Thần Chi Hương, năng lượng vũ trụ ở nơi đó có độ nồng đậm kinh người, thuộc về một trong số cổ tiên thổ, chúng ta không cách nào mở ra ở đó. Xin thông cảm cho bất tiện này, rất xin lỗi!"

Một giọng nói cực kỳ dễ nghe từ quang não truyền đến, rất khách khí.

"Ôi, con mẹ nó, công ty chuyển phát nhanh quả nhiên không đáng tin cậy!" Sở Phong nguyền rủa, nhịn không được mắng to, thời khắc mấu chốt, hóa ra công ty Trùng Động Thông Thiên cũng không trông cậy vào được.

"Khách quý Bạch Kim tôn kính, chúng ta là công ty trùng động." Mỹ nữ đó sửa lại.

Sở Phong: "@#%@# ¥. . ."

Sưu!

Hắn bay ngang qua bầu trời, tránh khỏi vết nứt như là cái miệng lớn ở sau lưng, phía sau, không khí nổ lớn, cảnh tượng khủng bố, sơn phong, các loại chim bay chui vào, trực tiếp biến mất trong hắc ám.

Chỉ thiếu một chút, hắn liền bị nuốt vào đi, quá hung hiểm.

"Tần Lạc Âm, Thánh Nhân phía sau ngươi muốn hại chết ta, đoán chừng chính là một lão yêu bà, không phải là vật gì tốt, ngươi muốn chết sao? Không muốn chết để bà ta an phận một chút cho ta!" Sở Phong quát.

Lúc này, trên khuôn mặt mỹ lệ vô khuyết của Tần Lạc Âm tràn ngập kinh sợ, vừa rồi hạt giống tinh thần cuả Thánh Nhân đều bị diệt sát, để cô ta bị xúc động mạnh.

"Không trả lời? Vậy ta giết ngươi trước!" Sở Phong gào to.

Vèo một tiếng, tay phải phát sáng, nhấn tới mi tầm của cô ta, chỉ cần xuyên thủng qua, một đời cao thủ trẻ tuổi ở mười hạng đầu trong vũ trụ cũng phải chết.

Oanh!

Giờ khắc này, năng lượng trong cơ thể Tần Lạc Âm sôi trào, mặc dù hạt giống tinh thần của vị Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ đó bị trấn sát, nhưng chung quy là vẫn đưa đến tác dụng, giải phong cho năng lượng bị Sở Phong giam cầm, bây giờ đang bắt đầu giải phong.

"Ừm, xé rách phong ấn? Giết!"

Sau khi Sở Phong phát hiện, trực tiếp vỗ tới cái trán của cô ta, không lưu tình chút nào.

Răng rắc!

Dù sao vẫn là bị người khống chế, Tần Lạc Âm rất bị động, cho dù cô ta có không cam tâm, cũng bị đánh trúng xương trán, lần nữa có huyết dịch tóe lên.

"A? Tần tiên tử lại bị hắn giết một lần, vừa rồi cô ta chưa chết?"

"Ma đầu thật ác độc, một đời mỹ nhân lại bị hắn đánh chết như vậy?"

Đừng nói là núi Côn Lôn, ngay cả trong tinh không đều đã sớm sôi trào.

Nhưng mà, chính chủ Sở Phong lộ ra vẻ cổ quái, hắn phát hiện Tần Lạc Âm vẫn không có chết, mặc dù hắn đập xuống ở trên trán của đối phương, nhưng là, trong đầu của cô gái này xông ra một món bí bảo, thủ hộ tinh thần, thời khắc sống còn phòng ngự một kích tất sát này.

Đó là một cái tấm chắn nhỏ, dài không quá một tấc, quá nhỏ bé, xanh mơn mởn, không nhìn kỹ thi thấy nó giống như là Quạt Ba Tiêu.

"Oanh!"

Sở Phong đại đào vong, khi tránh né vực sâu màu đen, lần nữa hung hăn vỗ một bàn tay xuống, chấn vỡ vũ khí tinh thần này.

Đồng thời, bàn tay của hắn ép xuống, lần này muốn giải quyết hết Tần Lạc Âm, kết quả trong đầu cô ta phát sáng, một đoàn tinh thần bao trùm lên một tầng áo giáp màu vàng, kích cỡ lớn như một nắm đấm.

Áo giáp tinh thần!

Hơn nữa còn là đồ vật rất cao cấp, cái này khiến Sở Phong thẹn quá hoá giận, giết người đều lao lực như vậy.

Phù một tiếng, hắn chém ra chướng đao, cắt đứt yết hầu của Tần Lạc Âm, máu tươi văng khắp nơi, nhưng cũng không có triệt để cắt đứt đầu lâu của cô ta, mà là uy hiếp vực ngoại nói: "Một đám Quân Đà Đản ở vực ngoại, uổng cho các ngươi là Thánh Nhân, không biết xấu hổ như vậy, có ngon thì tự mình hạ xuống, ông đây không đánh chết các ngươi!"

"Các vị, không cần chần chờ, tránh cho đêm dài lắm mộng, đưa hắn lên đường đi!" Vực ngoại, Nữ Thánh của Đại Mộng Tịnh Thổ mở miệng nói, sắc mặt vô cùng lạnh lẽo, đối với hành động, lời nói của Sở Phong, có thể nói là căm thù đến tận xương tuỷ.

"Ngươi không lo lắng cho Tần Lạc Âm cũng chết theo sao?" Nữ Thánh của Linh tộc Mục Thanh Hàm mở miệng, cau mày, bởi vì, Linh tộc của cô ta còn muốn thông gia với Đại Mộng Tịnh Thổ đây.

"Không sao, trong cơ thể Lạc Âm có Thế Tử Phù, cho dù bị đánh giết, còn có cơ hội phục sinh, có thể man thiên quá hải, giữ được tính mạng." Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ mở miệng, cũng không lo lắng.

Thánh Nhân của Thiên Thần tộc toàn thân màu vàng kim, như thiên ngoại thần chỉ hạ giới, trấn áp tinh không, khiến cho toàn bộ Thái Dương Hệ đều rung động nhè nhẹ, nói: "Đã như vậy, vậy chúng ta liền không khách khí, trấn sát!"

"Ha ha, vậy liền giết đi!" Thánh Nhân của U Minh tộc hắc vụ ngập trời, đơn giản muốn che đậy mặt trăng, bao phủ không gian bên ngoài, thậm chí muốn nuốt mất vòng mặt trời lớn sáng chói!

Đồng thời, còn có Thánh Nhân của Tây Lâm tộc, Thánh Nhân của Cơ Giới tộc, tất cả đều xuất thủ.

Bình Luận (0)
Comment