Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Bên ngoài núi Côn Lôn, vực sâu màu đen càng kinh khủng, thôn phệ hết thảy, vô luận Sở Phong bay như thế nào, trốn như thế nào, cũng khó mà tránh khỏi vị trí này.
Thân thể của hắn đang đảo ngược, bay về phía vực sâu đen ngòm ở trên bầu trời, lập tức sắp bị nuốt sống.
"Lạc Âm, cho ngươi thêm một cơ hội, hào quang rực rỡ đánh giết hắn, đánh hắn ta vào bên trong Luyện Ngục!"
Lúc này, Tần Lạc Âm đạt được truyền âm lần nữa, nghe Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ nói như vậy, đồng thời cô ta cảm giác được lần này có hai viên hạt giống tinh thần giáng lâm.
Không thể không nói, đạo thống đó quá coi trọng Tần Lạc Âm, hi vọng trong thời khắc sống còn, đánh bại Sở Phong ở trước mắt mọi người, chém giết hắn, từ đó cứu vãn thất bại trước đó, lấy được thắng lợi sau cùng trong trận chiến này.
Oanh!
Tần Lạc Âm mãnh liệt phát sáng, ánh sáng năm màu thần thánh chiếu rọi giữa thiên địa, nhưng mà, vực ngoại Thánh Nhân cũng đánh giá thấp thủ đoạn trận vực Sở Phong, không biết hắn đem Huyền Từ khí rót vào trong cơ thể Tần Lạc Âm.
Ầm!
Sau khi Sở Phong cảm giác được nguy hiểm, một quyền đánh xuyên qua cô ta, chấn cho máu me đầy mình, huyết dịch nhiều màu sắc rực rỡ, mang theo vị ngọt vẩy ra.
"Tiểu tặc, ngươi!" Lại một viên hạt giống tinh thần của Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ bị trấn sát, bởi vì, thần giác của Sở Phong quá nhạy cảm, cảm giác được bộ phận đó có năng lượng tinh thần tràn ngập.
Một đạo hạt giống tinh thần khác ẩn núp, không dám vọng động, bởi vì, Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ đã biết, dưới tình huống bây giờ, bà ta với Tần Lạc Âm đều không giết được Sở Phong, còn không bằng lưu lại bảo hộ Tần Lạc Âm, lỡ như có ngoài ý muốn, có thể giúp cô ta tranh thủ được một cái mạng.
Vực ngoại, Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ than nhẹ, bà ta biết, muốn cho Tần Lạc Âm đánh bại Sở Phong ở trước mặt tất cả mọi người, đánh rơi hắn vào Luyện Ngục, ý nghĩ này không cách nào thực hiện.
"Chết!" Rất nhiều Thánh Nhân cùng nhau hét lên, bọn họ động thủ.
Một tiếng ầm vang, thời khắc sống còn, vực sâu đáng sợ đó rơi xuống, nuốt Sở Phong vào trong.
Đồng thời, một mảnh ánh sáng màu chói lọi phát ra, bao vây lấy Tần Lạc Âm, đó là thủ đoạn của chư vị Thánh Nhân, thời khắc mấu chốt trả giá đắt, lấy lòng Đại Mộng Tịnh Thổ, cùng nhau nghĩ cách cứu viện.
Bên ngoài núi Côn Lôn, trên đỉnh một ngọn núi cao nào đó.
Một chiếc thuyền con, xanh mơn mởn, Thanh Trúc chế thành. Uất Trì Không ngồi ở phía trên, lộ ra vẻ chấn động nói: "Chỗ sâu nhất trong núi Côn Lôn lại là Vạn Thần Chi Hương, mà ở bên ngoài núi Côn Lôn lại có Luyện Ngục, truyền thuyết năm đó vô số tiên dân đều bị giam giữ đi vào, luyện chết tươi, không ngờ được lại là thật, bây giờ tái hiện, Sở Phong. . . Cuối cùng là phải chết rồi."
Ở một chỗ khác trên thuyền nhỏ, Vô Kiếp Thần Thể Chu Thượng ngồi xếp bằng, vẫn là sương mù mông lung như cũ, lù lù bất động.
Bên ngoài núi Côn Lôn, tiến hóa giả của các tộc cũng rung động, tình cảnh trước mắt cũng không phải là nhân lực có thể đối kháng, Hắc Uyên quá kinh khủng, ngay cả núi lớn cũng bị nuốt vào trong.
"Các ngươi không dừng tay, vậy thì để cho mỹ nữ thứ sáu dưới trời sau đi vào chung với ta đi!" Sở Phong hướng về phía vực ngoại rống to, hắn bắt lấy Tần Lạc Âm không buông tay.
Nhưng mà, lúc này có vô số ánh sáng màu xuất hiện, giam cầm Tần Lạc Âm, lại mang cô ta đi.
Ông!
Lúc này, Sở Phong cảm giác được một luồng dao động kỳ dị, khi tới gần cửa vào của Luyện Ngục, cái đồ vật nào đó ở trên người hắn đang rung động, hơi phát sáng, bị hắn cảm ứng được.
Đó là. . . hộp đá mà hắn nhặt được ở dưới chân núi Côn Lôn lúc trước, bên trong có ba viên hạt giống.
Bây giờ, hộp đá nhìn phong cách cổ xưa, cực kỳ phổ thông này, vào lúc này, sau khi cảm ứng được hơi thở của Luyện Ngục thì hơi phát sáng, cùng một thời gian, tất cả ánh sáng màu lộng lẫy ở phía trước đều tán loạn, khiến cho vực ngoại Thánh Nhân nhíu mày, giật nảy cả mình, cảm giác rất khó hiểu, không biết vì sao thủ đoạn của bọn họ mất hiệu lực.
Oanh!
Cuối cùng, vực sâu đen kịt đó vẫn nuốt mất Sở Phong, mà hắn cũng kéo theo Tần Lạc Âm đi vào.
Khe lớn màu đen rất khủng bố, đây là Giới Môn, vùng đất Luyện Ngục, nó như là Tinh Thú trong biên giới vũ trụ, nuốt sông núi vạn vật, mở ra miệng to như chậu máu.
Cứ như vậy, Sở Phong bị nuốt hết, cũng níu theo Tần Lạc Âm cùng biến mất ở bên ngoài dãy núi Côn Lôn, đi vào Luyện Ngục.
Sau đó, vết nứt kia dần dần biến mất.
Bên ngoài núi Côn Lôn, một đám người đều mắt trợn tròn, hai đại cường giả tuổi trẻ đều rơi vào trong khe lớn như là vực sâu, không thấy tăm tích, đồng quy vu tận sao?
"Không!"
Trên không gian ở bên ngoài Địa Cầu, Nữ Thánh Nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ kêu to, chuyện này quá đột ngột, bà ta không thể chấp nhận sự thật này, truyền nhân mạnh nhất của tộc này lại rơi vào trong Luyện Ngục như vậy.
Đó là chỗ nào, hữu tử vô sinh, năm đó chết vô số người, đều bị ma diệt thành bùn máu!
Bà ta không thể hiểu nổi, chư vị Thánh Nhân liên thủ, cuối cùng tại sao lại thất bại, không thể giam cầm Tần Lạc Âm, cứu cô ta trở về.
Đây là truyền nhân mạnh nhất mà Đại Mộng Tịnh Thổ bồi dưỡng được, kinh diễm trong vũ trụ, thực lực với dung mạo cùng tồn tại, đều xếp vào trong mấy hạng đầu ở dưới trời sao, bị các cường giả trẻ tuổi của các tộc ngưỡng mộ.
Lúc này, những Thánh Nhân khác cũng đều nhíu mày, bọn họ cộng đồng thi pháp, lấy lộng ánh sáng màu lộng lẫy bao lấy Tần Lạc Âm, sắp đem cô ta mang về, thế nhưng là không biết nguyên nhân gì, thời khắc sống còn ánh sáng màu tán loạn.
Nơi này hoàn toàn yên tĩnh.
Bên ngoài núi Côn Lôn, thì là hoàn toàn đại loạn.
"Sở Phong, ngươi đáng chết, trước khi chết còn kéo theo Tần tiên tử chôn cùng với ngươi,. . . Ta muốn huyết tẩy núi Côn Lôn, giết chết tất cả bằng hữu của ngươi!"
Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên đang gầm thét, thật ra thì tuổi của hắn ta cũng không lớn, thậm chí còn có thể nói là thiếu niên, nhưng là bây giờ lại gương mặt dữ tợn, toàn thân sát khí ngập trời.
Vô số tinh quang toát ra từ trên người hắn ta, thể chất của hắn ta hiện ra uy thế bá đạo đặc hữu, tắm rửa tinh quang Chư Thiên, năng lượng đang tăng vọt.
"Giết!" Hắn ta nhảy lên một cái, xông lên trời cao, muốn đi chém giết Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ, Chu Toàn.
"Ngươi là cái lông gì, dám đối chiến với thiên kiêu của núi Bất Diệt, ta sẽ đánh cho ngươi biến thành đầu chó!" Âu Dương Phong kêu lên.
Đại Hắc Ngưu càng là gào rít giận dữ: "Trả lại mạng cho huynh đệ ta, đám hàng lâm giả vực ngoại các người, nói không giữ lời, đã nói là công bằng quyết chiến? Đám cứt chó Thánh Nhân vực ngoại tự mình can thiệp, đều là Quân Đà Đản!"
Bọn nó đều tự mình khống chế thuyền lớn mục nát, phía trên đó đều là sinh vật bất tử lít nha lít nhít, dám khai chiến với Vạn Tinh Thể.