Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ở phương xa, mấy người Hạ Thiên Ngữ, Chu Ỷ Thiên nhìn đến trợn mắt há hốc miệng, chuyện này đối với bọn họ mà nói thì giống như là thần thoại, đây chính là một con yêu quái ở Quan Tưởng cảnh, cứ như vậy bị người hành hung, giống như cầm một cái dây gai, tùy ý quật.
Sở Phong nhíu mày, thân thể của con cá sấu già này thật rắn chắc, mấy ngọn núi bình thường kém xa nó. Hắn túm theo con cá sấu lớn này, quẳng về hướng Long Hổ sơn.
Oanh!
Nơi này có trận vực, là thần sơn, tất nhiên là rắn chắc vô cùng, cái này khiến lão yêu kêu thảm, trong nháy mắt máu thịt be bét, lần này nó đụng không nát được núi.
Đây là người nào, tại sao có thể biến thái như vậy? Trong lòng nó hoảng sợ , theo lý mà nói thì trên Địa Cầu bây giờ những sinh linh vực ngoại có thể giáng lâm, cường đại nhất cũng chỉ là Quan Tưởng cảnh, cực kì cá biệt và có thủ đoạn đặc thù thì có lẽ có thể cao hơn một đại cảnh giới, nhưng rất ít.
Có thể nói, trước mắt thì nó coi như đỉnh cấp cường giả, nhưng mà hiện tại nó lại như một con búp bê vải nát, bị người tùy ý đánh tơi bời.
"Chủ nhân, cứu mạng a." Nó hô to thành tiếng, đồng thời nói với Sở Phong một cách hung tợn: "Ngươi biết thiếu chủ nhà ta là ai không, xếp hạng Top 100 tuyệt thế kỳ tài toàn vũ trụ, tương lai có thể chiếu rọi Chư Thiên, ngươi không thể trêu vào, mau buông ta ra. Mà trong những huynh đệ kết bái của chủ nhân nhà ta còn có Vô Kiếp Thần Thể, vô địch thiên hạ!"
Lão ta không nhắc tới Vô Kiếp Thần Thể còn tốt, Sở Phong còn có thể bình thản, nhưng khi nhắc tới loại thể chất này, Sở Phong trực tiếp nhớ đến cái gọi là Địa Cầu chân tử, lập tức không có cảm tình gì.
Lại thêm lão yêu này còn dám uy hiếp hắn, hắn trực tiếp dùng toàn lực quăng đập, bộp một tiếng, đem xách thân Lão ra quất vào ngọn núi chính của Long Hổ sơn, khiến nó ở đó phát ra một tiếng tiếng kêu thảm thiết đau đớn cuối cùng rồi hóa thành một cục thịt bùn, chết đến không thể chết lại.
"Con mẹ nó!"
Phía sau, đám người Chu Ỷ Thiên cũng nhịn không được mà chấn kinh, đây là đại năng nơi nào tới, thật sự là quá bá đạo, mạnh mẽ không hợp thói thường, lập tức đã tiêu diệt một lão yêu đã lâu năm ở cấp độ Quan Tưởng?
Chủ yếu là bởi vì Sở Phong sau khi từ trong Luyện Ngục trở về, so với hơn một tháng trước thì càng mạnh hơn!
"Lão Ngạc!"
Vài tiếng kêu gào truyền đến, vài Đại Yêu bay ra, đều có mùi rượu, đang say khướt, bọn chúng uống nhiều lắm, phản ứng chậm nửa nhịp, cho nên trơ mắt nhìn đồng bạn chết mất, không thể cứu viện.
Hiện tại, tất cả bọn chúng đều toàn thân bốc sương mù hòa tan đi tất cả chếnh choáng, sau đó gào thét, hướng về phía Sở Phong đánh giết.
Còn có người quát: "Đi bí cảnh trong Long Hổ sơn tìm thiếu chủ!"
Một người trong số đó tung ra một cây thương đầu hổ, đâm về phía trước, mang theo sấm sét, đáng sợ nhất là còn nở rộ thiểm điện liên miên, lít nha lít nhít, đánh về phía Sở Phong.
"Ta ghét nhất là bị sét đánh!" Sở Phong mặt đen lên nói, tiếp đó hắn lại vung ra một cái tay lớn cướp đi cái thương này, sau đó nắm đấm bộc phát, hắn toàn lực ứng phó, không có thi triển bí thuật của hắn để người khác có thể nhận ra thân phận, mà là va chạm dã man.
“Oanh” một tiếng, hắn dùng một đấm đánh tên Đại Yêu ở cấp độ Quan Tưởng kia nổ tung, huyết vụ nở rộ, mọi người xung quanh bị làm cho kinh hãi tại chỗ, một đấm thôi, chỉ là một đấm mà thôi, đã đập chết một Đại Yêu siêu cấp!
Cần phải biết, đây chính là một vị Thánh Tử, là một cường giả đi theo Dạ Ma, tiếng tăm lừng lẫy, cứ như vậy bị nện chết rồi, vốn lợi hại hơn so với lão cá sấu ban nãy.
"Bá đạo, quá lợi hại, thật sự là người ác độc, đây là ai a?" Lúc này, Chu Ỷ Thiên cũng phải run rẩy, đây là vì quá kích động, cảm giác khá là hả giận.
Bởi vì, hắn ta cũng nghe nghe thấy, phụ mẫu Sở Phong vốn ở Long Hổ sơn, bây giờ Dạ Ma chiếm cứ nơi đây, không biết như thế nào rồi.
Dù sao, hắn ta cùng Sở Phong cũng có giao tình.
"Ngươi dám. . ."
Những người còn lại lùi lại, dùng toàn lực chạy trốn, đi mời Dạ Ma.
"Bò....ò.... . ."
Một tiếng trâu rống, Đại Thanh Ngưu bay ra ngoài, trâu đạp trời cao, lại phát ra tiếng sấm ầm ầm, chấn nhiếp lòng người, cả mảnh thiên địa đều run rẩy.
Dưới đùi trâu, bộc phát âm thanh bạo tạc của lôi đình!
Oanh một tiếng, một Đại Yêu bị Đại Thanh Ngưu đuổi kịp, bị giẫm chết tươi, lại một vị Thánh Tử cấp Quan Tưởng chết thảm ngay tại chỗ!
Bọn người Hạ Thiên Ngữ, Chu Ỷ Thiên ở phía sau rung động, đơn giản là không thể tin được, lần này người kia cũng không có động thủ, con Thanh Ngưu mà người kia cưỡi thôi đã giẫm chết một Đại Yêu?
Lúc này, Sở Phong đem kim cương trác quan tưởng ném ra một lần nữa, một con Đại Yêu khác nổ tung, hóa thành một đoàn sương mù màu đỏ, hình thần câu diệt.
"Ai dám xâm phạm Long Hổ sơn của ta, dám xông vào địa bàn của Dạ Ma ta! ?"
Rốt cục thì chính chủ cũng đi ra từ trong một mảnh không gian của Long Hổ sơn, cũng chính là trong một mảnh bí cảnh xông ra, đằng đằng sát khí.
Bằng lương tâm mà nói thì gã rất thần võ, dáng người tráng kiện, tóc đỏ rối tung ở trước ngực cùng phía sau, mày kiếm mắt sáng, khí tràng cả người rất mạnh, trong tuấn mỹ cũng mang theo khí khái hào hùng.
Đây chính là Dạ Ma, tên thật gọi Da Ma, trong bảng xếp hạng Top 100 tuổi trẻ tuyệt đỉnh thiên tài toàn vũ trụ, tự có chỗ hơn người của gã!
Sở Phong đeo mặt nạ đồng xanh, cưỡi ở trên thân Đại Thanh Ngưu, khí tràng càng đầy đủ hơn, nhìn xuống phía dưới nói: "Người vốn cư trú ở núi này đâu?"
"Chết rồi, toàn bộ giết sạch. Ngươi là ai, dám đến khiêu khích ta?" Da Ma âm u lạnh lẽo hỏi.
Sở Phong giận dữ, mặc kệ gã nói thật hay giả, trực tiếp đã khiến hắn động sát ý, nói: "Ngươi đang tìm cái chết sao? !"
"Trò cười, ngươi thì tính là cái gì, cũng dám nói chuyện như thế với ta đối thoại, người ở nơi này không phải chỉ là một chút con chó con mèo trên Địa Cầu thôi sao, cho dù giết chết hết thì như thế nào, ngươi kích động cái gì? Xem ra ngươi cũng là một tên thổ dân. Nhưng mà đừng nói là ngươi, chính là cả Sở Phong ngày xưa, gọi là thổ dân thực lực rất mạnh, dù là hắn tái sinh trở về, ta cũng muốn đánh hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, sau đó giết sạch!"
Dạ Ma rất bá đạo, lạnh lẽo mở miệng, nhìn chằm chằm Sở Phong, lại nói: "Dám giết thủ hạ của ta, hôm nay ta để cho ngươi sống không bằng chết, quỳ tới nhận tội cho ta!"
Gã bá đạo mà tự phụ, lăng không mà lên, quanh thân phát ra huyết khí ngập trời, giống như là một hung ma đã từng giết trăm vạn người, lệ khí khủng bố vô biên.
Trên thực tế, thật sự là Gã đã từng giết rất nhiều sinh linh, đã từng diệt qua một tộc nào đó có thù với Gã, khiến cho mấy trăm ngàn nhân khẩu bị diệt sạch sẽ.
Sở Phong lạnh lùng nhìn gã, vẫn như cưỡi Đại Thanh Ngưu hướng về phía trước mà đi như cũ, nhưng khí tức bản thân thì lại đang tăng vọt, bởi vì sát ý của hắn sôi trào lên.