Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1251 - Chương 1265: Như Là Cha Xoa Con Trai (1)

Thánh Khư Chương 1265: Như là cha xoa con trai (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sở Phong không xuống khỏi thú cưỡi, nhưng một bàn tay lại phát ra kim quang, cái tay kia vung lên, trong bàn tay có ánh sáng màu vàng óng lập loè phù văn, Sở Phong vận dụng lực lượng tuyệt đối, dùng toàn lực ứng phó mà đập tới.

Phù văn trên tay hắn không đơn giản, là chữ ở trên lá bùa màu đen lấy được ở Luân Hồi Lộ, cùng với một chữ cực giống mấy chục cái ký tự màu vàng trong hộp đá.

Trước mắt thì đây là chữ duy nhất Sở Phong có thể thấy rõ và sao chép được, bây giờ ở trên lòng bàn tay hắn hiển hóa.

Oanh!

Một kích này, làm cho hư không run rẩy, để bọn người Chu Ỷ Thiên, Hạ Thiên Ngữ ở phía xa khẩn trương vô cùng, nhìn chăm chú.

"Quay lại, đừng bỏ qua!" Chu Ỷ Thiên kích động hô hào, hắn dự cảm được khả năng là có đại sự phát sinh.

"Ngươi dám tùy ý tung nắm đấm đối với ta như vậy?" Dạ Ma lao đến, khóe miệng treo nụ cười tàn khốc, gã nâng quyền liền oanh sát Sở Phong, vận dụng một loại bí thuật phi thường đáng sợ, có thể thôn phệ thần hồn.

Sau đó một khoảnh khắc, gã liền ngây dại.

Phù văn màu vàng trong lòng bàn tay của Sở Phong phát sáng, giống như là chuyên môn dùng để khắc chế loại bí pháp nhằm vào hồn phách này, khiến cho thân thể Dạ Ma run rẩy, bí pháp của gã mất đi hiệu lực.

Tiếp theo gã bị một bàn tay vả lên trên mặt, đánh cho gã kêu thảm, cả khuôn mặt đều biến hình, đầu lâu thiếu chút nữa đã bể nát, gã bay ngang ra ngoài, máu trong miệng chảy dài, răng gãy mấy chiếc.

Đáng sợ nhất chính là gã cảm giác giống như đang trải qua một lần luân hồi, toàn thân run rẩy.

"Đây là. . ." Gã thực tình rung động mà sợ hãi, đây là bí pháp chuyên nhằm vào bí pháp của bộ tộc bọn họ, quá mức doạ người.

Cái gọi là Dạ Ma, chính là Ma Vương hành tẩu ở trong bóng tối, giống như người đến từ Minh Thổ và Âm giới.

"Một chưởng thôi, liền đánh bại Dạ Ma, người này là ai? Quả thực là tuyệt đại Thần Nhân a, quá mạnh!" Phương xa, bọn người Chu Ỷ Thiên kêu lên quái dị.

Thân thể Chu Ỷ Thiên giống như bị điện giật, có chút co rút, đây là do vô cùng kích động gây nên, thân thể đang run.

Một chưởng thôi a, đã trực tiếp đánh cho Dạ Ma tiếng tăm lừng lẫy miệng mũi phun máu, bay tứ tung ra ngoài, ngay cả răng gãy cũng rơi ra đến mấy chiếc, người này thực sự quá mạnh.

Hắn ta còn chưa bao giờ thấy qua người bá đạo như vậy, cảm giác so với Sở Phong trước kia còn lợi hại hơn, đưa tay đã khiến người trong Top 100 tuổi trẻ cao thủ toàn vũ trụ thê thảm như vậy, có thể gọi là một người cao minh kinh thế.

Phía sau hắn ta là Hạ Thiên Ngữ và những nhân viên khác trong đoàn làm phim cũng đều run sợ, từ đầu đến chân đều giống như đang bị điện giật, chuyện này so với phim bọn họ xem thì rung động hơn nhiều lắm, cảm xúc chập trùng kịch liệt.

Bọn họ nhao nhao thấp giọng hô, đây là mãnh nhân ở đâu tới, đoạn hình ảnh này nếu như tiết lộ ra ngoài tuyệt đối sẽ dẫn phát sóng to gió lớn, đoán chừng tuổi trẻ cường giả các tộc từ vực ngoại tới đều sẽ ngồi không yên.

"A. . ."

Dạ Ma rơi vào trên một ngọn núi, khiến nơi đó đất rung núi chuyển, cổ thụ đổ một mảng lớn, mặt đất rạn nứt, trên núi lăn xuống rất nhiều nham thạch to lớn.

Gã thẹn quá hoá giận, xoay người một cái nhảy lên, mái tóc dài màu đỏ phất phới, nhảy lên giống như lửa, hai mắt đều đang phun ra chùm sáng kinh người, giống như là hai tia sét bay ra, có chút doạ người.

Dạ Ma thanh tỉnh lại, thoát khỏi loại trạng thái đáng sợ khi lâm vào luân hồi kia, sâu trong nội tâm của gã rung động, người này tuyệt đối đáng sợ, nhưng mà gã càng tức giận hơn, lúc này mới chỉ đụng độ một cái đã bị người ta vả cho một nhát!

Đừng nói là người xa lạ này, cho dù đối mặt với Phật Tử, Ánh Vô Địch, Nguyên Từ Thánh Thể, Thiên Mệnh Tiên Thể..., gã cũng chưa chắc đã không chịu nổi như thế?

Ai dám vừa lên đã khinh thường gã, trực tiếp cho gã một cái bạt tai thật mạnh!

Có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục, hai mắt gã phun lửa, ba mươi sáu ngàn cái lỗ chân lông đều mở ra, phun ra năng lượng màu đen, mang theo chút khí tức của Minh Thổ.

Đương nhiên, gã không dám thi triển loại bí thuật vừa rồi kia, một lần là đủ rồi, gã đã biết, đại sát thuật thôn phệ tinh thần căn bản không thể đùa, không cẩn thận sẽ bị cắn ngược.

Ngày thường, khi gã đối phó với người khác thì mọi việc đều thuận lợi, Đại Pháp Thôn Phệ Tinh Thần vừa ra, tuyệt thế kỳ tài mạnh nhất của một tinh hệ đều phải nuốt hận, chết không rõ ràng, kết quả hôm nay gặp gỡ một kẻ tàn nhẫn như thế.

"Chết đi!"

Dạ Ma gào thét, như là quân vương trong đêm tối, quanh thân đều là sương đen, lỗ chân lông phun ra năng lượng màu đen, bao trùm gã tại chỗ, khiến gã trông giống như đứng trong lỗ đen.

Oanh!

Gã tung đến một nắm đấm, giống như là một dải Tinh Hà màu đen, âm thanh đinh tai nhức óc, quét ngang hư không, rất rung động, bằng lương tâm mà nói thì người này vô cùng lợi hại, có chỗ độc đáo riêng.

Nếu như là trước khi vào Luyện Ngục mà Sở Phong đối đầu với gã, nếu muốn giết địch, đích thật là phải bỏ ra một phen sức lực, thế nhưng bây giờ Sở Phong đã đi qua Luân Hồi Lộ, ở ngoài Tử Thành học được quá nhiều quyền ấn, kiếm ý, bản thân ngộ ra được rất nhiều thứ, lại thêm chuyện sau khi trở về đã độ thiên kiếp, thực lực tăng vọt, hiện tại các loại thể chất của Sở Phong đều tăng lên trên diện rộng, tự nhiên là rất thong dong ứng phó.

Ầm!

Sở Phong vẫn ngồi trên người Đại Thanh Ngưu như cũ, chỉ nâng lên một bàn tay, đơn giản tung ra một kích, phát ra ánh sáng vàng nhạt, nhấn xuống phía dưới, thần uy lẫm liệt, hư không nổ đùng!

Lại thêm trên đỉnh đầu hắn có tử khí cuồn cuộn hai mươi mấy dặm, mà Đại Thanh Ngưu da lông bóng loáng dưới thân hắn thì tinh thần bức người, vừa rồi trực tiếp giẫm chết một Thánh Tử, Sở Phong ngồi ở phía trên, như là một Thần Linh.

Ầm ầm!

Hư không nổ lớn, Dạ Ma gào thét, gã toàn lực ứng phó, một nắm đấm của gã đập tới, chính xác là rất lợi hại, làm cho mảnh không gian này cũng giống như sụp đổ, kịch liệt vặn vẹo, các loại tia sáng đều trở nên mờ đi, không khí nổ tung, khí lưu màu trắng vô cùng kinh khủng, giống như nước bắn ra khắp nơi, so với làn sương trắng của mấy chiếc máy bay phản lực tạo thành còn nồng đậm rất nhiều.

Nhưng mà một đấm đáng sợ như vậy lại bị bàn tay vàng nhạt của Sở Phong hóa giải mất, trong lòng bàn tay hắn có phù hiệu màu vàng óng ánh xáng lạn, chiếu sáng rạng rỡ, có được lực lượng bất diệt.

Dạ Ma cảm thấy nắm đấm vô cùng đau nhức, giống như là đấm vào một ngọn núi ma do mẫu kim hiếm thấy tạo thành, căn bản là không đánh nổi, bàn tay đau đớn muốn nứt.

Phịch một tiếng, Sở Phong nhẹ nhàng dùng sức nắm lại bàn tay, bắt lại nắm đấm của gã, muốn dùng sức nghiền ép, phế bỏ nắm tay phải đó.

Giờ phút này, Sở Phong lộ ra một tia mỉm cười, hắn đã chứng thực, ký hiệu sao chép từ trên lá bùa màu đen quả nhiên nghịch thiên, có chút khó lường.

Cái này không chỉ có tác dụng đối với Linh Thể, hồn phách mà còn khắc chế Đại Pháp Thôn Phệ Tinh Thần, mà chém giết nhục thân cũng vẫn kinh người như vậy.

Bình Luận (0)
Comment