Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"A. . ."
Dạ Ma gào thét, nắm đấm đột nhiên bộc phát, cánh tay đang run rẩy, phát ra gợn sóng màu đen kinh khủng, muốn chấn vỡ nắm tay lớn màu vàng nhạt kia của Sở Phong.
Nhưng mà gã vừa sợ vừa giận, sau khi nắm đấm bị người ta tóm lấy, không chỉ không có cách nào đẩy lui bàn tay đáng sợ kia, mà toàn bộ nắm đấm của mình cũng đang đau đớn, giống như muốn bể nát.
Phốc!
Cuối cùng, gã nhanh chóng lui lại, tay phải của hắn máu thịt be bét, hắn thi triển súc cốt thuật, cùng các loại nhu thuật, gian nan thoát khỏi cái tay kia của Sở Phong, thế nhưng bàn tay phải của bản thân gã thiếu chút đã bị phế bỏ, xương cốt xuất hiện vết rách.
Sưu!
Đúng lúc này, Đại Thanh Ngưu nhảy lên trời mà đến, không còn chậm rãi, mà là đột ngột từ tại chỗ biến mất, giống như dùng Súc Địa Thành Thốn, vừa nhảy lên đã đến phụ cận gã.
Oanh!
Lần này, Sở Phong chủ động ra tay, tay phải của hắn phóng lớn, cánh tay cũng đang dài ra, bàn tay như là một cái thớt lớn màu vàng óng ở trên bầu trời ép mạnh xuống, mang theo âm thanh sấm sét cùng với vạn đạo kim quang.
Quá nhanh, Súc Địa Thành Thốn chân chính, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Sở Phong đã từng bán qua nhiều Thánh Tử như vậy, tự nhiên cũng đã cướp được một ít bí thuật, đây là một quyển tàn kinh ghi lại Súc Địa Thuật mà hắn cướp được, có công hiệu giống Thiên Nhai Chỉ Xích.
Nhất là hắn còn tinh thông Thiên Nhai Chỉ Xích, nên khi thi triển Súc Địa Thành Thốn, hết sức dễ dàng.
"Ngươi. . ."
Dạ Ma biến sắc, gã tránh né không được, chỉ có thể đối cứng, hai tay hóa thành chưởng ấn, toàn lực đánh lên, năng lượng màu đen như là núi lửa phun trào, nhưng dung nham là màu đen, dâng tràn cuồn cuộn, sôi trào hướng lên trên.
Rất đáng tiếc, dù cho gã dùng hai tay đánh ra cùng lúc, cũng nhặn được tay lớn của Sở Phong từ trên trời giáng xuống này, nắm tay giống như cối xay màu vàng, huyết khí cuồn cuộn, ép cho hư không vặn vẹo, âm thanh nổ đùng vang vọng, giống như là lôi đình khuấy động, đỉnh núi bên cạnh cũng đang kịch liệt lay động.
Phốc!
Dạ Ma phun máu phè phè, hai tay đau nhức kịch liệt, như là bị gãy xương, cả người hắn suýt nữa đã tê liệt trên mặt đất.
Nhưng mà lợi dụng cơ hội ngăn cản này, gã cuối cùng cũng tranh thủ được một chút thời gian, toàn thân đốt cháy năng lượng màu đen, hướng về phía sau bỏ chạy, đối đầu với loại địch thủ đáng sợ thần bí này, khiến trong lòng của gã phát lạnh.
Đùng!
Nhưng bàn tay lớn màu vàng óng kia trong hư không quá nhanh, lật tay lại ép xuống, lần này đáp ở trên người gã, đập cho gã bay tứ tung lên.
Nhất là chỗ khuôn mặt, bị bàn tay lớn vàng óng quất trúng, Dạ Ma chảy nước mắt, tràn ngập oán niệm, miệng mũi gã phun máu, gương mặt đều bóp méo, thiếu chút đã bị người ta đánh nát khuôn mặt, lần này răng rơi ra mười mấy cái.
Đồng thời, thân thể của gã cũng đau nhức kịch liệt, lần này không chỉ có bộ mặt bị nặng, mà những bộ phận khác cũng giống như bị Thái Cổ Mãng Ngưu đụng trúng, thân thể muốn gãy mất, muốn rời ra từng mảnh.
Gã giống như diều bị đứt dây, rơi giữa không trung máu bắn tung tóe.
Ở phía sau, bọn người Chu Ỷ Thiên, Hạ Thiên Ngữ trợn tròn mắt, đây là người từ đâu xuất hiện, quá nghịch thiên, giải quyết Dạ Ma nhanh gọn như vậy? Đơn giản là bọn họ không thể tin được!
Đừng nói chỉ có bọn họ, ngay cả một đám tiểu yêu trên Long Hổ sơn, cùng với mấy vị Thánh Tử còn sống cũng đều tê cả da đầu, cảm giác trận trận kinh hãi dị thường.
Tên này quá lợi hại, có chút kinh khủng quá phận.
Loại tình cảnh này, giống như là cha xoa đầu con trai, hoàn toàn không phải cùng một cấp độ, Dạ Ma có danh khí lớn như vậy kết quả là bị người ta tùy ý treo lên đánh.
Một khi truyền đi, toàn bộ tinh không đều sẽ chấn động mạnh, đây giống như là một cơn lốc vũ trụ, đủ để kinh động cao thủ trẻ tuổi của các tộc, trận chiến này quá khiếp người.
Ầm ầm!
Sau một chút, Sở Phong lại ra tay, cánh tay phải dài ra, như là một dải Tinh Hà màu vàng rủ xuống, bàn tay phải phát sáng, tựa như bàn tay Phật Đà, như Ngũ Hành Sơn màu vàng rơi xuống, trấn áp hết thảy thế gian.
Dạ Ma thẹn quá hoá giận, nhưng lại không thể làm gì, nhìn thấy ánh vàng rực rỡ trên bầu trời, bàn tay giống như một dải Tinh Hà ép xuống, tim của gã cũng lạnh lẽo theo.
"Bằng hữu, chuyện gì cũng từ từ, dừng tay!" Gã rống to.
Khóe miệng Sở Phong ngậm lấy một tia cười lạnh nhạt, không để ý đến, trước đó hắn hỏi thăm đàng hoàng, người này thì hống hách đến cực điểm, gọi hắn là thổ dân, nói rằng Sở Phong phục sinh cũng phải quỳ xuống, bị gã giết sạch, hiện tại không địch lại, lại mềm giọng, làm gì có chuyện ngon ăn như thế.
Cho nên hắn không để ý đến, một bàn tay đập xuống, trong lòng bàn tay có ký hiệu luân hồi màu vàng lấp lóe, khí tức khủng bố tràn ngập, bàn tay như là núi lớn, nặng nề vô cùng.
Phịch một tiếng, Dạ Ma kêu thảm, lần này hai tay hoàn toàn bị bẻ gãy, mềm nhũn rũ xuống, cả người đều uể oải suy sụp, bị một đập này của Sở Phong khiến cho tê liệt trên mặt đất, toàn thân đẫm máu, đứng cũng không được.
"Ngừng, bằng hữu, ta nhận thua, ngươi có vấn đề gì cứ hỏi, ta biết gì nói nấy!" Dạ Ma mở miệng.
Bộp một tiếng, Sở Phong trở tay lại cho một cái tát, lần này đập gã bay tứ tung ra ngoài, khuôn mặt thiếu chút đã nổ tung, miệng đầy răng cuối cùng cũng hòa với máu rơi ra sạch sẽ.
Đánh người không đánh mặt, nhưng Sở Phong không để ý mấy cái này, chính là đánh mặt gã, loại người này phải đánh cho sợ hãi mới thôi, sau đó chính gã sẽ chủ động thẳng thắn nói hết những việc kia.
"Ngươi. . ." Dạ Ma xấu hổ đến cực hạn, dù nói thế nào gã cũng xếp hạng Top 100 tuyệt thế thiên tài toàn vũ trụ, kết quả hôm nay lại bị sỉ nhục như thế, từ lúc chào đời tới nay đây là lần đầu tiên.
Gã đang suy đoán, là Thiên Mệnh Tiên Thể, hay là Thần Ly Kim Thân, hoặc là Đại Diễn Chiến Thể... lợi hại đến không hợp thói thường, cường đại như gã mà còn không có sức đánh trả, toàn bộ quá trình đều bị áp chế.
"Ngươi là Vũ Hóa Thần Thể, hay là Đạo Cốt Tiên Thân?" Gã hỏi, muốn biết thân phận của Sở Phong.
"Ta chỉ là một phàm thể, nhưng đủ để thu thập các ngươi." Sở Phong rốt cục cũng mở miệng.
Phốc!
Dạ Ma thổ huyết, mãnh nhân lợi hại như vậy, làm sao chưa từng nghe nói qua, hơn nữa nhìn bộ dáng giống như thật sự là tiến hóa giả lớn lên ở Địa Cầu?
"Bằng hữu, điểm đến là dừng, ngươi còn tiếp tục như vậy nữa, có phải quá phận rồi hay không? !" Dạ Ma mở miệng, ánh mắt sâu thăm thẳm, gã quả thực sợ hãi, gặp gỡ phải mãnh nhân như vậy, bản thân gã cũng cảm thấy, giống như phụ thân đánh nhi tử vậy, quá con mẹ nó nhục nhã, chênh lệch rất lớn.
"Bò....ò...!"
Đúng lúc này, Đại Thanh Ngưu Sở Phong quan tưởng ra hành động, da lông sáng vô cùng, như là dùng Súc Địa Thành Thốn, nháy mắt đã tới, bốn vó giơ lên, phịch một tiếng, đạp Dạ Ma ở dưới chân, chấn động cho xương cốt toàn thân gã đứt gãy, không ngừng ho ra máu.