Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong sắc mặt âm tình bất định, cuối cùng đành phải rời đi, hắn quyết định đi núi Bất Diệt, tụ hợp với đám người Hoàng Ngưu, Đại Lão Hắc trước đã, nói cho cha mẹ của hắn biết, hắn cũng chưa chết.
"Dạ Ma tới!"
Minh Miêu không vui vẻ gì, vết thương chằng chịt, xương cốt lại gãy mất hai cây, có thể nói thương càng thêm thương.
Bất quá, hắn ta vẫn lề mà lề mề đi tới, sau đó lại bị xem như tọa kỵ, hắn ta vô cùng bi phẫn.
Tội châu, nó chở Sở Phong chạy thẳng tới Đông Hải.
Trong lòng Minh Miêu mắng hắn, thật sự rất đáng hận, hắn ta cảm thấy quá xui xẻo, gặp gỡ một cái Hỗn Thế Ma Vương, không thể làm gì được.
"Ai, đến Đông Hải hẳn là đi thăm Long Nữ một cái, thế nhưng là bây giờ còn không thể để lộ thân phận. Còn muốn đi thăm rất nhiều người, đúng, sau khi Tần Lạc Âm trở về, Đại Mộng Tịnh Thổ có hành động gì không, phải chăng muốn báo thù, có phải cũng muốn bắt cha mẹ của ta không?"
Trên đường đi, Sở Phong suy nghĩ lung tung, hắn không có nghĩ tới, Tần Lạc Âm sẽ mang thai, bởi vì cái này không "khoa học", không phù hợp quy luật tiến hóa, vị nhân vật cấp nữ thần đó không thể dễ dàng bỏ qua chuyện này như vậy được, mặc dù có, cô ta cũng sẽ luyện hóa nó.
Hắn đã đi vào Đông Hải, Minh Miêu đạp trên mặt biển, một đường phi nước đại, bị hắn thuần phục ngoan ngoãn.
Khi Sở Phong suy nghĩ lung tung, cho là bây giờ hắn không thể nào có đời sau, tình huống thật cũng khiến cho người ta không biết nói gì, nếu như bị hắn biết, chắc chắn sẽ trợn mắt hốc mồm.
Tinh không, nơi nào đó.
Đạo sĩ trẻ tuổi vô cùng bi phẫn, kêu lên: "Lại tới, người mẹ này suốt ngày muốn giết chết Đạo gia ta, lão tặc thiên, ông nội ngươi, sao ta lại xui xẻo như vậy, gặp phải loại mẹ gì cơ chứ?
Sau đó, hắn ta lại quái khiếu: "Mẹ nó, đây là ép Đạo gia ta không sợ nguy hiểm đối kháng! Mẹ nó, từ trong bụng mẹ thì đã bắt đầu chiến đấu, đây là bi thảm đây, hay là ông trời muốn giao trọng trách lớn cho ta? Vô Lượng Thiên Tôn, ông nội ngươi, đã như vậy, nếu như tương lai ta thiên phú chiến đấu của ta không thể xếp thứ nhất dưới trời sao, vậy thì cũng không có thiên lý! Đạo gia ta từ trong bụng mẹ thì đã bắt đầu đấu pháp với người mẹ trong kiếp này của minh, chiến đấu đến hôn thiên ám địa, loại bồi dưỡng này ai có thể làm được, có thể còn sống chính là kỳ tích, Đạo gia ta chắc chắn sẽ là đệ nhất vũ trụ, ai có thể vượt qua ta? Mẹ nó, thế nhưng là. . . Đạo gia ta vẫn là muốn khóc, ông ngoại không thương, cậu ruột không yêu! Cha của kiếp này, mẹ nó, ngươi ở đâu? Quá không có trách nhiệm, tranh thủ thời gian tới cứu người!"
…
Đông Hải, sóng biếc chập trùng, thỉnh thoảng có cự thú nổi lên mặt nước, khuấy động bọt nước bay lên cao hơn ngàn mét, đều là quái vật, có chút giống như sinh vật từ thời đại khủng long, có thì chưa từng nghe thấy chưa từng nhìn thấy.
Từ khi sau khi thiên địa dị biến, sinh vật trong hải dương là biến hóa rõ ràng nhất, không ít giống loài chỉ tồn tại trong thần thoại cũng vì đó mà tái hiện.
Xoẹt xoẹt xoẹt. . .
Trong bọt nước chập trùng, một đám Mỹ Nhân Ngư từ trong nước biển xanh thẳm vọt lên, sau đó lại rơi vào trong hải dương, tư thái ưu mỹ, tương đương cảnh đẹp ý vui.
“Thoạt nhìn có vẻ như là ăn rất ngon, ta thích ăn cá nhất!" Minh Miêu liếm mép một cái, lộ ra hàm răng sắc bén mà trắng như tuyết.
Sở Phong vỗ đầu nó một cái, nói: "Tự thân còn khó đảm bảo, còn muốn ăn, một hồi tới lượt ngươi khóc."
Dạ Ma cúi đầu nói: "Đạo hữu, ngươi liền bỏ qua cho ta đi, ta cũng phục rồi, buông xuống tư thái làm tọa kỵ cho ngươi, chung ta lại không có thâm thừ đại hận gì, bỏ qua có được không?"
"Đi đường quan trọng, đừng suy nghĩ nhiều." Sở Phong không muốn phản ứng hắn ta, lấy ra một hòn đá, tìm kiếm vị trí của núi Bất Diệt.
Đây là hòn đá từ núi Bất Diệt, nếu như trên người không mang theo một hòn đá như thế này, chỉ cần rời khỏi nơi đó thì sẽ không còn tìm thấy được đường về nữa.
"Đi hướng kia!" Sở Phong chỉ đường, giống như là người sành sỏi.
"Ngao. . ." Trong biển, tiếng hổ khiếu rung trời, đó là vài con Hải Thần Hổ màu vàng, đều thuộc về Thượng Cổ dị chủng, ở niên đại này cũng khó có thể tìm thấy.
Lúc trước, khi Sở Phong đại chiến với Hải tộc ở núi Long Hổ, từng đại chiến với một con Hải Thần Hổ cực kỳ mạnh mẽ, kéo đứt một nửa cái đuôi của nó, khiến cho con hổ đó nổi trận lôi đình, hận hắn thấu xương.
"Cái con hổ từng chiến đấu với ta cũng nằm trong số đó!" Sở Phong lộ ra sắc mặt khác thường.
Vài con Hải Thần Hổ mọc ra cánh, toàn thân ánh sáng vàng bừng bừng, vạch phá mặt nước, cũng đang đi đường, hướng về một phương hướng.
"Mẹ nó, một đám mèo bệnh cũng dám cản đường ta, mau tránh ra cho ta!" Minh Miêu tru lên, vận dụng Tinh Thần Thôn Phệ Đại Pháp, áp bách tâm thần của người ta, muốn tiến lên.
Sở Phong thở dài, thời buổi này mèo khi dễ hổ đều thành chuyện bình thường, hắn không vừa mắt, cho dù lúc trước Hải Thần Hổ từng đại chiến sinh tử với hắn, nhưng vật đổi sao dời, hắn đã không xem đối phương là kẻ thù, cũng không đành lòng nhìn một phương Vương giả trên Địa Cầu bị một con Minh Miêu ở vực ngoại lăng nhục.
Bộp một tiếng, hắn vỗ một cái, kêu hắn ta đừng gây chuyện, tiếp tục đi đường.
"Thật biệt khuất, cá không thể ăn, con mèo bệnh cũng không thể khi dễ, cuộc sống này còn có niềm vui thú gì." Minh Miêu lẩm bẩm, hắn ta đang tìm cảm giác tồn tại, bởi vì trong lòng hắn ta đang run rẩy, sợ sau khi Sở Phong tới địa điểm sẽ làm thịt hắn ta, bây giờ hắn ta đang tiến hành các loại thăm dò.
"Không đúng."
Sở Phong nghi hoặc, các loại quái thú trong biển đều đang hành động, cùng đi về một hướng, không nói lời nào, vẻ mặt thành kính, giống như là triều thánh, chẳng lẽ có chuyện gì đang xảy ra.
Sau đó, hắn nhìn thấy rùa biển lớn như hải đảo, còn có cá heo mọc ra sừng rồng, càng có Hổ Đầu Kình khổng lồ giống như dãy núi, kết đội với nhau, đều đang đi về một chỗ.
Sở Phong quả quyết ngăn lại một cái Bạng Nữ đang đạp sóng mà đi, hai mảnh vỏ trai trắng như tuyết, lại giống như là cánh chim óng ánh, cô ta tư thái thướt tha, cũng tú mỹ, giờ phút này cô ta hoa dung thất sắc, cảm nhận được áp lực mà Dạ Ma mang tới cho cô ta.
"Đừng sợ, ta chỉ muốn hỏi mấy câu thôi." Sở Phong an ủi.
Sau đó, hắn biết được, Hải tộc đang cử hành thịnh hội, ở chỗ sâu trong đại dương, xung quanh khối ma phương, thương thảo phải chăng một lần nữa đi vào đất liền, đi vào núi Côn Lôn tìm kiếm cơ duyên.
"Ừm, núi Côn Lôn có động tĩnh gì? !"
"Vạn Thần Chi Hương sắp mở ra, bọn người Nguyên Từ Thánh Thể, Thiên Mệnh Tiên Thể, Ánh Vô Địch, Nguyên Thế Thành, Phật Tử đều đang đại chiến sinh tử ở trong đó, chính là muốn tranh đoạt con đường đi vào Vạn Thần Chi Hương, nơi đó có tạo hóa kinh thế."
"Còn có loại chuyện này. . ." Sở Phong lộ ra kinh sợ.