Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Ngươi gào cái quỷ gì? !" Sở Phong đập lên đầu nó một bàn tay, thừa cơ di chuyển lực chú ý của mấy người, bởi vì, dù là hắn da mặt dày cũng không muốn thảo luận vấn đề này với một đám huynh đệ của mình.
"Họ Sở, ngươi tiết độc nữ thần hoàn mỹ trong nội tâm của ta, ta thật hận, tức giận!" Dạ Ma nói một câu như vậy.
Sở Phong phì cười, nói: "Bản thân ngươi còn khó đảm bảo, còn muốn ra tay bất bình cho nữ thần của ngươi, chỉ số thông minh quá thấp? !" Tiếp theo, hắn lại đạp Minh Miêu một cước, thật sự là không xem thiên tài tuyệt thế xếp hạng một trăm ra gì cả.
Nghe hắn nói như vậy, Minh Miêu trực tiếp chán ngán thất vọng, cúi thấp đầu xuống, cuối cùng không cam lòng hỏi: "Đến cùng ngươi đã làm gì cô ấy?"
"Không phảu ta làm gì cô ta, là cô ta nhất quyết muốn làm mẹ của con ta, đương nhiên là ta không muốn, chỉ là không ngờ tới thế mà cô ta vô sỉ đánh lén ta. Ai, nhất thất túc thành thiên cổ hận, lại quay đầu đã là trăm năm thân." Sở Phong lắc đầu thở dài.
"Bản miêu liều mạng với ngươi!" Minh Miêu luồn lên, một móng cào tới mặt của Sở Phong, bởi vì, nghe Sở Phong đắc chí, giả vờ ngầu, trong lòng hắn ta vô cùng u ám.
"Đi qua một bên chơi!" Sở Phong dùng một bàn tay đập bay hắn ta, khiến cho da lông màu đen toàn thân của hắn ta dựng đứng, khinh bỉ nói: "Ngươi chỉ là một con mèo mà thôi, chẳng lẽ còn muốn nhân thú luyến, quá đáng xấu hổ."
"Bây giờ ta là thân người, bây giờ miêu thân mới xem như pháp thân phụ trợ, dưới tình huống bình thường ta cũng không hiển hóa, tên mà đầu này, đến lúc đó ta sẽ nói cho thiên tài trong toàn vũ trụ, báo thù cho Tần nữ thần."
Lão Lư lại gần, nói: "Ngươi, cái con mèo nhỏ này, thật là không thức thời, bây giờ ta sẽ đi tổ chức buổi họp báo trong tinh không, đến lúc đó ngươi đi với ta, làm bối cảnh bi thương đó, làm nổi bật thành tựu của huynh đệ của ta, quyết định như vậy đi, be be be be be!"
Sở Phong kéo Lão Lư lại, nói: "Chớ làm loạn, ít nhất bây giờ ta còn không thể bại lộ, ta còn muốn dọn dẹp bọn họ, bây giờ tiết lộ thiên cơ cũng không tốt."
Sau đó không lâu, Sở Phong nhìn thấy cha mẹ của hắn, ở bên trong sơn môn núi Bất Diệt, ngoại trừ bọn hắn ra, còn có một đám Côn Lôn Đại Yêu cũng ở đó, ngoài ra còn có mấy người Chu Toàn, Lão Tông Sư của núi Võ Đang và Lão Viên của Đại Lâm.
Nhiều người như vậy gặp nhau, lập tức vô cùng náo nhiệt, kích động dị thường.
Hiển nhiên, bọn họ cũng giống như mấy người Đại Lão Hắc, Đông Bắc Hổ, Lão Lư, chỉ là ở bên trong sơn môn, mà không phải chân chính đi vào nơi tập luyện, loại chỗ đó thì chỉ có Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong có thể chân chính đặt chân lên, dám xông vào.
Bởi vì, cái này yêu cầu thiên tư quá cao, đó là chỗ bồi dưỡng Yêu Thánh, thành công thì cũng thôi đi, một khi thất bại thì sẽ biến thành người chết sống lại.
"Tiểu Phong!" Cha mẹ Sở Phong ôm lấy hắn, lập tức khóc ra thành tiếng, mấy ngày này quá dày vò bọn họ, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, cho là hắn không về được.
Cứ việc mấy người Đại Hắc Ngưu, Đông Bắc Hổ an ủi, nói Sở Phong chỉ là thất thủ trong một vùng không gian thứ nguyên, sớm muộn cũng sẽ thoát khốn, thế nhưng là tất cả mọi người biết, hi vọng xa vời.
"Huynh đệ, rốt cục ngươi cũng trở về." Chu Toàn đung đưa bốn cái sừng trâu, ngao ngao thét lên, con mắt đỏ lên, lau nước mắt một cái.
Lão Lạt Ma, Ngao Vương, Lão Tông Sư của núi Võ Đang Ngô Khởi Phong, Lão Viên của Đại Lâm tự, cũng đều đi lên, cảm khái không thôi, đồng thời vô cùng cao hứng.
Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong không ở đây, đi vào chỗ sâu trong núi Bất Diệt, đi thí luyện như điên, đi ma luyện bản thân, bởi vì Hoàng Ngưu đã thề, muốn báo thù cho Sở Phong, huyết tẩy những địch nhân đó.
Loại trùng phùng và đoàn tụ này, đương nhiên không thể thiếu rượu ngon, bọn hojk nâng ly cạn chén, tâm tình một phen.
Sở Phong hiểu rõ rất nhiều chuyện, mặt khác còn dễ nói, làm cho hắn khó chịu nhất là, quả nhiên là chân tử của Địa Cầu chú ý tới bọn họ.
Người hộ đạo của chân tử của Địa Cầu Uất Trì Không, vẫn luôn ẩn hiện trong Đông Hải, muốn đi săn bọn họ, muốn bắt giữ cha mẹ của Sở Phong, đòi lấy phương pháp hô hấp Đạo Dẫn.
Dù là khống chế thuyền lớn mục nát, lần trước lúc giao thủ, mấy người Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong cũng bị thiệt lớn, may mắn trốn kịp lúc, trở về núi Bất Diệt, nếu không nguy rồi.
Đây cũng là nguyên nhân mà hai người nổi điên đi tu luyện!
"Uất Trì Không, chân tử của Địa Cầu Chu Thượng, các ngươi chán sống? !" Lúc này Sở Phong nổi giận.
Cùng là tiến hóa giả bản thổ, hai người này không có đi đối kháng với người ở vực ngoại, ngược lại lại đem đồ đao nhắm ngay người một nhà, thực sự khiến cho Sở Phong khó mà chấp nhận được.
Trước đó, Uất Trì Không là chân tử của Địa Cầu đi tìm hắn đòi lấy phương pháp hô hấp Đạo Dẫn thì cũng thôi đi, bây giờ càng thêm càn rỡ hơn, khi Sở Phong quyết tử chiến với ngươi khác thì khoanh tay đứng nhìn, chờ sau khi hắn chiến tử thì lại đi săn người nhà của hắn, muốn lấy được được truyền thừa, có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục!
Sở Phong lạnh lẽo nói: "Lúc nãy khi ta đi vào thì phát hiện Uất Trì Không, ngồi ở trên thuyền trúc xanh mơn mởn, trốn ở trong tối, lão ta không có ý tốt, phải giết lão thất phu này!"
Đại Hắc Ngưu gật đầu, nói: "Lão thất phu này rất lợi hại, đồng thời cũng rất nhạy cảm, lúc ấy khi chúng ta vừa kết thúc đại chiến ở núi Côn Lôn, đầu tiên là đi tới núi Long Hổ cứu người, kết quả lão gia hỏa này cũng tới đó, suýt nữa để cho lão ta thành công, cũng không phải là thứ tốt gì, rất thân thiệt với người của vực ngoại, lại hạ sát thủ đối với chúng ta, đúng là đáng chém!"
"Ta đi làm thịt hắn!" Sở Phong lạnh lẽo nói.
Hổ Đông Bắc lập tức ngăn hắn lại, nói: "Không được, huynh đệ đừng xúc động, lão gia hỏa này có khả năng siêu việt Quan Tưởng hai cái đại cảnh giới, lợi hại đến tà môn, không cần nhất thời phẫn nộ mà thiệt thòi lớn."
Sở Phong nghe vậy nhíu mày, trên người hắn có Cà Sa Chúng Sinh Bình Đẳng, thế nhưng là lần trước Tần Lạc Âm hắc hóa, thi triển Mộng Vũ, như là Thần Vu Viễn Cổ đang tế tự, thế mà không bị trận vực trên cà sa ảnh hưởng, để cho hắn bị thiệt lớn.
Bây giờ Uất Trì Không này, ít nhất cao hơn hắn hai cái đại cảnh giới, khiến cho hắn không thể không thận trọng đối đãi.
Sở Phong nghĩ đi nghĩ lại, lấy ra Kim Cương Trác, bây giờ nó hoàn toàn khác biệt, có một ít sợi tơ quấn quanh ở bên trên, nội uẩn ở trong đó.
Phải biết, những sợi tơ đó là do những ký hiệu cùng cấp bậc với trên lá bùa màu đen đốt cháy mà biến thành, là tế phẩm hiến cho điểm cuối của vùng đất luân hồi.
Nhưng là, hắn lại thu vào, Kim Cương Trác là rất lợi hại, nhưng là chỉ có thể nói rất có tính trưởng thành, bây giờ chưa chắc sẽ có hiệu quả.
Sau đó, hắn lại liếc mắt nhìn hộp đá, thứ này rất quỷ dị, thuộc về bị động, trên con đường Luân Hồi có thể che chở hắn, nhưng là cho tới nay chưa từng có chủ động phát uy.