Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1277 - Chương 1291: Thần Hương Chảy Máu (1)

Thánh Khư Chương 1291: Thần Hương chảy máu (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Mắt của những người khác giống như tia chớp, dù Thiên Mệnh Tiên Thể, Nguyên Từ Thành Thể... cũng không đuổi giết Sở Phong nữa mà cùng xong vào, tìm bốn phía.

Truyền thuyết kể rằng, nơi này có tạo hóa vô thượng, có những tài nguyên quý giá nhất trên Trái Đất. Có bí mật lưu truyền, năm đó trên Trái Đất có hai mãnh nhân Chiếu Rọi Chư Thiên đều tiến hóa trọn vẹn ở đây.

Ai mà không thèm muốn chứ? Một chốn cực lạc xuất hiện liên tiếp hai nhân vật cấp Chiếu Rọi Chư Thiên, hơn nữa còn cùng thời đại, chuyện này còn kinh người hơn cả thần thoại, khó mà tưởng tượng được.

Bởi tiến hóa giả muốn leo lên tình trạng mạnh nhất, trong thời khắc quan trọng phải cố gắng cách xa cường giả cấp Chiếu Rọi Chư Thiên khác. Nếu không sẽ gây trở ngại với con đường thành đạo của người đó.

Một núi không thể chứa hai cọp rất có lý, các loại cấp bậc năng lượng của người quá cường đại sẽ trấn áp một khu vực, ảnh hưởng rất lớn tới tiến hóa của những chí cường giả khác.

Thế nhưng Vạn Thần Chi Hương rất đặc biệt và kỳ lạ, hai người lần lượt Chiếu Rọi Chư Thiên chẳng có ảnh hưởng gì.

“Giết.”

Một đám người xông hết vào, hận không thể lập tức tìm được mấy tòa cổ tháp truyền thừa năng lượng mạnh nhất.

Trong này năng lượng như sương trắng cuồn cuộn, linh chi, nhân sâm... mọc ở khe hở của dốc đá, sống trong bờ suối trong thác nước, có nơi xích khí bừng bừng, có nơi sương mù màu lam mịt mờ, còn có khu vực tràn ngập mây tía, tiên cảnh làm người ta kinh ngạc.

Ầm

Sau khi Sở Phong đi vào, lập tức phát hiện ra một cái động có cửa đá ngăn cách, giơ tay lên đánh một chưởng, đáng tiếc không đánh vỡ được.

Vù vù vù

Đám người Nguyên Thế Thành, Phật Tử, Ánh Vô Địch đồng thời vọt vào, đen hết mặt lại, nhìn hắn chằm chằm, lộ ra sát khí.

Mỹ nhân xếp hàng thứ tư dưới Tinh Không, tiên tử Chu Tước mặc quần dài màu đỏ, phong hoa tuyệt đại, bộ ngực đầy đặn của nàng ta phập phồng kịch liệt. Hiện tại, nàng ta vẫn cảm thấy phần ngực bị bầm tím đang đau, đôi mắt đẹp như phun lửa, nhìn Sở Phong chằm chằm.

Nguyên Viện mặc một bộ quần áo màu đen, mặc dù quyến rũ không gì sánh được, đôi môi đỏ mọng như liệt diễm, nhưng bây giờ khí chất lại lạnh lùng, nàng ta cũng đang trợn mắt nhìn Sở Phong chằm chằm.

Toàn thân của Phật Nữ mặc đồ trắng, trên đầu trắng nõn lóng lánh, dấu tay vẫn chưa biến mất. Nàng vốn đang tụng kinh, nhưng sau khi thấy Sở Phong thì không tụng nổi nữa.

“Oa kèn kẹt, tên tiểu tặc kia, người trốn đi đâu. Dám trộm dây chuyền tinh toàn của ta, còn cướp đồ ăn vặt của ta nữa, quá xấu xa.” Tiểu loli tóc bạc Ánh Hiểu Hiểu kêu lên.

Những lời này vừa thốt ra, đừng nói những người khác, ngay cả Sở Phong cũng đen mặt lại. Điều này đặc biệt... quá mất mặt, đoạt đồ ăn vặt của bé gái, đây được coi là vở tuồng nào?

Nhưng hắn nghĩ tới trên đường tới Côn Lôn, ăn một chút đồ ăn vặt, mùi vị cũng không tệ. Đó không phải đồ trên người Ánh Trích Tiên sao? Hắn quả thực... quá xui xẻo.

Phía sau, một đám người chen nhau vào.

“Trời ạ, tiên phủ Côn Lôn, chúng ta tìm được nơi tốt rồi, xông lên.” Một đám người kêu to.

Vùng tịnh thổ này hoàn toàn đại loạn, hiển nhiên tình cảnh của Sở Phong không ổn, dù rất nhiều người đều đang tự tìm cơ duyên, nhưng cũng có không ít người đan thử tập trung vào hắn.

Lúc này, trong Tinh Không, các gia tộc vẫn chưa nhận được phản hồi nào, không biết Vạn Thần Chi Hương đã mở ra, họ còn đang thảo luận nhiệt tình về đạo tặc ở Côn Lôn.

Bởi vì chuyện xảy ra trước đay làm người ta không còn lời nào để nói, một đám nhân vật thiên kiêu liên tục trúng chiêu, lần lượt bị đập sưng ót, thậm chí đai lưng của một số tiên tử, nữ thần còn mất tích nữa. Chuyện này khiến rất nhiều người trong Tinh Không kinh ngạc đến há hốc mồm.

Thực sự mọi người không thể nào hiểu được, đây là quái thai đáng sợ nào, dám động tới công chúa của tộc Thủy Ma, cướp sạch đồ của Ảnh Trích Tiên tộc Á Tiên, dám làm hành động thiếu tôn trọng với tiên tử Chu Tước, quá bưu hãn rồi.

Phải biết rằng, nơi đó có các loại thể chất vô địch, có đám người Phật Tử, Nguyên Thế Thành, La Phù. Tên cướp kia vẫn dám làm như thế, khí phách quá lớn.

“Một tên buôn người vừa chết thì giờ lại xuất hiện một tên cướp. Quả nhiên là vùng rừng thiêng nước độc, chuyên xuất hiện những tên xấu xa như thế.”

Một vị thánh nhân hầm hừ, sắc mặt khó coi không gì sánh nổi.

Mọi người thấy nàng ta là Thánh Mục Thanh Hàm, người của Linh tộc.

Bởi vì người trong tộc của nàng ta, Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên bị mất vòng tay Tinh Không Mẫu Kim, khiến cho tâm trạng của nàng ta không tốt.

“Đai lưng của Ánh Trích Tiên, tiên tử Chu Tước, Phật Nữ, Nguyên Viện đều mất tích, lão phu thực sự muốn thương lượng với tên cướp kia một chút, có bán trao tay không? ai~ ta có chút nhớ tên buôn lậu Sở Phong kia rồi. Nếu là hắn, nhất định hắn sẽ làm một hội đấu giá, không có gì là hắn không dám bán.”

Có tiến hóa giả cường đại, già mà không nên nết đang cảm khái.

“Côn Lôn thật nguy hiểm, thế mà lại có một tên cướp như vậy, có thể đối đầu với Nguyên Từ Thánh Thể, quả là đáng sợ.”

Cùng lúc đó, bản thổ Trái Đất cũng có truyền thông đưa tin, nhắc nhở dân chúng ra ngoài phải chú ý an toàn.

“Bây giờ tin tức quan trọng đầu tiên đang hot, theo người ngoài hành tinh đưa tin, khu vực núi Côn Lôn xuất hiện tên cướp hung hãn, người bị hại có ni cô, đạo sĩ, nhân sĩ tôn giáo ở vực ngoại, có cả Thao Thiết, Khổng Tước... cảnh cáo đặc biệt, sắp có tiến hóa giả đi ra ngoài, trên đường đi qua Côn Lôn nhất định phải cẩn thận đấy.

Tin tức này vừa được tung ra, tất cả mọi người đều không biết nói gì.

Chỉ có Hắc Lão Đại, Hổ Đông Bắc, lão Lư đang đi bộ trong Đông Hải ở núi Bất Tử ngẩn người ra, sau đó la to wow wow, sau đó hú dài và cười ầm lên.

Sâu trong núi Côn Lôn.

“Tiểu tặc, ngươi hãy nộp mạng đi.” Tiên tử Chu Tước làm khó dễ, quần dài màu đỏ bay phấp phới, nàng ta như tiên tử bay tới, đánh về phía trước.

“Tiên phủ Côn Lôn ở đây, ngươi không đi đoạt tạo hóa, đánh nhau với ta làm cái gì? Cẩn thận không chiếm được cái gì đâu.” giọng Sở Phong khàn khàn, muốn “nói đạo lý” với nàng ta.

Kết quả, người tiến công hắn lại thêm một người nữa, Nguyên Viện chẳng nói lời nào, vung cái roi da màu đen lên, bộp đánh méo hư không, suýt nữa quất vào mặt hắn.

“Oan kèn kẹt, mau đánh hắn đi, tên xấu xa này quá thiếu đạo đức, không hề đáng yêu như đại ma đầu Sở Phong, dám cướp đồ ăn của ta.” tiểu loli tóc bạc sợ thiên hạ bất loạn, la lên với ca ca của cô nhóc: “Ánh Vô Địch, huynh còn không mau bắt hắn đi, còn đợi tới khi nào nữa, tỷ tỷ của huynh bị hắn khi dễ thảm như thế. Còn Nguyên Thế Thành nữa, đai lưng của em gái huynh cũng bị hắn cởi ra rồi, huynh vẫn có thể chịu được sao? Này còn tên Phật Tử đầu trọc kia nữa, đầu sư muội ngươi bị hắn bôi đen rồi, ngươi vẫn còn niệm kinh cơ à?”

Con mẹ nó!

Đừng nói thái tử Ma tộc Nguyên Thế Thành, ngay cả ca ca ruột của cô nhóc cũng muốn đánh cho cô một trận, thậm chí ngay cả trên trán của Phật Tử cũng hiện lên vài đường hắc tuyến.

Bình Luận (0)
Comment