Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1294 - Chương 1308: Nữ Thần Bị Kích Thích (2)

Thánh Khư Chương 1308: Nữ thần bị kích thích (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Hiện tại đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, ma đầu kia còn sống, mà còn đang nhảy nhót tưng bừng ở trong Côn Lôn tạo nghiệt, khiến người của bọn hắn phái ra đều sắp bị giết sạch.

Tại Côn Lôn, trong lòng Tần Lạc Âm phát run, người khác không biết, không cách nào xác định, chỉ có nàng có thể khẳng định cho thế nhân, đây tuyệt đối chính là Sở Phong.

Nàng cùng Sở Phong có một lần quan hệ thân mật khó mà nói nên lời, cũng đã từng cảm nhận qua Luân Hồi Hỏa, lúc nhìn thấy hắn ném ra, sau khi biết là ai, linh hồn nàng vẫn đang run sợ.

Nàng rất muốn thét lên, nhưng là rốt cục cũng khắc chế được.

Ở trong cơ thể của nàng, nhi tử kia cũng khá là cực phẩm, vô cùng vui vẻ tự nói chuyện một mình: "Đạo gia ta cảm nhận được cảm xúc của người mẹ này, ba động rất kịch liệt, đây là vì nhìn thấy người cha kia của ta mà kích động sao? Xem ra người cha này có mị lực rất lớn, khiến cho người mẹ ác đôch như vậy như vậy cũng phải mê muội."

Tần Lạc Âm không biết ý nghĩ của nó, nếu như thấy rõ, cam đoan sẽ đánh chết nó không nghi ngờ!

Lúc này, Nguyên Từ Thánh Thể, Thiên Mệnh Tiên Thể, Vạn Tinh Thể, Ánh Vô Địch, Phật Tử, Chu Tước tiên tử, thái tử Thủy Ma tộc, Nguyên Viện, Ánh Trích Tiên..., một đoàn danh nhân đều xông ra khỏi Vạn Thần Chi Hương, bọn hắn cũng dự cảm được, đây chính là Sở Phong!

Bé gái tóc bạc - Ánh Hiểu Hiểu là người thứ nhất mở miệng, mắt to rất sạch sẽ, nhưng lời nói lại rất không đơn thuần, nói: "Oa oa, ngươi thật sự là đại ma đầu Sở Phong ta đã từng rất ưa thích sao? Làm sao mà phong cách thay đổi hoàn toàn vậy, đánh ngất xỉu tỷ tỷ của ta, cởi đai lưng của nàng, còn cướp đồ ăn của ta, quá xấu á!"

Mẹ nó, con bé chết tiệt này! Ánh Vô Địch trực tiếp trấn áp, trong lòng giận dữ, mấy chuyện như cởi đai lưng của tỷ tỷ có thể tùy tiện nói lung tung sao? !

"Sở Phong? !" Khó tin là em gái ruột của thái tử Thủy Ma tộc - Nguyên Viện lần này không nổi giận, mắt to nhìn nghiêng qua, phong tình vạn chủng, nhìn chằm chằm Sở Phong.

"Sở Phong, ta muốn cùng ngươi quyết đấu, công bằng chiến một trận, có dám hay không? !" Nguyên Từ Thánh Thể mở miệng, ngụ ý là không thể vận dụng loại lửa kỳ dị kia.

Sở Phong không đáp lại người nào, hắn vừa rồi đã thu hồi Luân Hồi Hỏa còn xót lại, thật sự còn rất ít, không bằng một phần tư ban đầu, điều này khiến hắn nhíu mày.

Hắn còn phải vào Luyện Ngục lần nữa, muốn đi lên Luân Hồi Lộ cướp thêm mấy cái Luân Hồi Đao, nhưng là bây giờ xem ra, độ khó quá lớn.

Luân Hồi Hỏa sắp dùng hết rồi, còn dọc theo đường cũ trở về thế nào? Chỗ hầm mỏ kia quá kinh khủng, có quỷ dị từ xưa đến nay chưa từng biến mất, đã từng đem một đám đại năng mấy vạn năm trước giày vò chết tươi, cũng là dọa chết một số người, chỉ vừa tưởng tượng đã khiến đầu hắn to ra!

Nếu như không có Luân Hồi Hỏa, con đường kia căn bản là không có cách nào đi qua!

"Sở Phong. . ."

Tần Lạc Âm mở miệng, rốt cục cũng bắt đầu đối mặt với Sở Phong, sắc mặt nàng bình tĩnh, tuyệt mỹ, hoàn mỹ, màu da óng ánh trong suốt màu tuyết trắng rất tinh tế.

Nhưng nội tâm của nàng lại đang dày vò, hiện tại đối mặt với người trước mắt này, thực sự có chút chịu không được, phát sinh loại chuyện đó rồi, bây giờ thấy Sở Phong ở đây, không cách nào đối mặt.

"Tần tiên tử có khỏe không?" Sở Phong mỉm cười, khóe miệng mang theo ý vị không hiểu, khiến cho người ta nhìn thấy có chút kỳ quái.

Tần Lạc Âm lập tức không bình tĩnh được nữa, bởi vì nàng cảm thấy, Sở Phong là đang cố ý mập mờ, có ý xấu, đang nghĩ về những chuyện xảy ra trong Luyện Ngục kia.

Trên khuôn mặt của nàng lập tức phủ lên một tầng sương lạnh, như là khí tức cung Quảng Hàn đập vào mặt, hóa thành Băng Lãnh tiên tử không thể mạo phạm, nói: "Khỏe chính là khỏe, không khỏe cũng là không khỏe, ngươi ngay cả thân phận thật sự cũng không dám công khai sao?"

Giờ khắc này, tất cả mọi người nhìn về phía Sở Phong, muốn nhìn hắn tự mình để lộ mặt nạ.

"Đừng kích động." Sở Phong mỉm cười, thấy nàng lộ ra lãnh ý, còn có sát khí nhàn nhạt, hắn cũng không chút khách khí, nói: "Cẩn thận động thai khí."

Câu nói này vừa ra, khắp nơi yên tĩnh.

Tất cả mọi người im lặng, cảm giác miệng của người này quá thất đức, người nào mà không biết đây là tiên tử thánh khiết của Đại Mộng tịnh thổ, được thế hệ tuổi trẻ của các tộc coi là nữ thần, làm sao lại mang thai.

Trong suy nghĩ của mọi người, hắn tuyệt đối là cố ý, muốn đả kích cùng chọc giận đối thủ.

Trên thực tế thì Sở Phong đúng là người nói vô ý, không có coi là một chuyện, chỉ rất đơn thuần muốn đả kích ngạo khí của vị nữ thần này, giáo huấn nàng một trận.

Dù sao thì đạo thống này thiếu chút nữa đã giết hắn ở trong Luyện Ngục, hắn đương nhiên sẽ không quên khoản nợ này.

Nhưng mà người nghe lại hữu tâm, Tần Lạc Âm hoa dung thất sắc, trên gương mặt trắng nõn tinh tế tỉ mỉ giống như ngà voi tràn ngập xấu hổ, trong nháy mắt phát tác, bởi vì mấy ngày này nàng khổ không thể tả, bản thân thật sự xảy ra vấn đề, loại lời này nghe vào trong tai nàng, thật sự giống như chín đạo Tiên Lôi giáng xuống!

"Đừng nổi giận, an tâm dưỡng thai là cần thiết nhất." Sở Phong căn bản không biết ẩn tình, miệng tương đối thiếu đòn, mang theo nụ cười mỉm, lại "an ủi" một chút.

Giờ khắc này đối với Tần nữ thần mà nói, thực sự quá "kích thích" !

Loại kích thích này không phải là loại mà người bình thường có thể chịu được, hai người đã từng trải qua những việc khó có thể mở miệng, nên nghe những lời như vậy, Tần Lạc Âm gần như nổi đóa!

Hết lần này tới lần khác Sở Phong luôn thờ ơ, hoàn toàn không coi như có chuyện gì xảy ra, bởi vì hắn vốn không biết ẩn tình, mà hiện tại chỉ là thuận miệng nói một câu thôi.

Hắn nào đâu biết rằng, trong thực tế Tần Lạc Âm đang đánh một cuộc tác chiến lớn, mà cuộc tác chiến này quả thực là chỉ muốn giải quyết bằng bạo lực, vì nàng muốn luyện hóa hết một cơ thể sinh mạng, nhưng kết quả lại không được như ý nguyện, khổ không thể tả.

Tần Lạc Âm đúng là không phải người thường, khuôn mặt xinh đẹp, trắng muốt như đá cẩm thạch trắng, giọng nói bình thản, một hơi đã liệt kê ra tám tội trạng lớn của Sở Phong, mà những tội trạng này của Sở Phong ở trong miệng của nàng toàn là một trong mười tội nặng không thể tha thứ nhất, khiến người ta cảm thấy không giết trời đất không tha.

Thân làm nữ thần luôn bận rộn trong mắt người tiến hóa trẻ tuổi ở các tộc, nàng tất có chỗ hơn người, nên lời nói của nàng rất có “sức nặng”, khiến người ta cảm thấy đây chính là đạo lý.

Sau đó, ấn đường của Tần Lạc Âm phát sáng, bỉ pháp trong Đại Mộng Tịnh Thổ sắp thi triển ra, tuy nàng thanh cao thoát tục, thế nhưng lúc huyết khí quanh thân thể dâng lên, thanh thế của nàng vẫn cực kỳ thịnh.

Như được Thần Thánh Quang Huy rọi khắp cơ thể, khiến cho cơ thể trắng như tuyết của nàng ngày càng tỏa ra ánh sáng, mái tóc màu tím phất phới vờn theo chiều gió, con ngươi mơ hồ, sau đó đột nhiên thần quang tăng vọt, nàng sẽ ra tay với Sở Phong.

Bình Luận (0)
Comment