Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1295 - Chương 1309: Kiềm Chế Kích Động (1)

Thánh Khư Chương 1309: Kiềm chế kích động (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhưng ở trong bụng của Tần Lạc Âm, tiểu đạo sĩ cũng đang lăn qua lăn lại, tâm tình của nó cũng phập phồng dữ dội như nàng, mặc dù bị sương mù thần bí bao vây, khiến nó không thể tìm hiểu rõ ràng tình hình thật sự ở bên ngoài, nhưng nó vẫn có thể cảm giác được, người cha này cách càng ngày càng gần, thì “kích động” của người mẹ này càng trở nên mạnh hơn.

Cho nên, nó cũng kích động theo.

Nó kích động một cái, đám sương mù kia từ trong Luân Hồi động xuất hiện quanh nó cũng xoay tròn theo, kết quả khiến cho gương mặt xinh đẹp tinh tế trắng mịn như sứ của Tần Lạc Âm trở nên đỏ bừng. Nàng lảo đảo rút lui, sau đó không kiềm chế được tay vỗ bụng dưới.

Tình huống gì đây? Người tiến hóa ở các bên đều hồ nghi, nữ thần hoàn mỹ trong mắt bọn họ bị làm sao vậy?

Rất nhiều người đều cho rằng sẽ được thấy một màn quyết chiến lớn long tranh hổ đấu, nhưng kết quả cơ thể Tần Lạc Âm lại xảy ra vấn đề.

Trong lòng Tần Lạc Âm rung động, mặt ngọc của nàng nóng rần lên, nàng xin thề một khi minh trở về Đại Mộng Tịnh Thổ thì nhất định phải mời vị nữ thánh nhân hiểu rõ nội tình kia tương trợ, giúp nàng luyện hóa hết mầm tai hoạ trong bụng đi, vì đã không thể tiếp tục che giấu được rồi.

Lúc đầu nữ thánh nhân cứu nàng ra, đã biết rõ nàng có vướng víu không rõ với Sở Phong, mặc dù nữ thánh nhân ấy rất cáu giận hận không thể vào luyện ngục giết chết Sở Phong, nhưng chung quy cũng không thay đổi được cái gì, nên cuối cùng chỉ có thể giúp nàng che dấu.

Tần Lạc Âm vẫn không dám nói cho nữ thánh nhân biết, có thể mình có thai rồi vì chuyện này rất khó mở miệng, nhưng hiện tại xem ra lại nói dối nữa thì xảy ra chuyện lớn mất.

Sở Phong thấy thế thì hời hợt, rất tùy ý nói: “Đã nói hết rồi, đừng để động thai, trở về yên tâm tĩnh dưỡng đi.”

Lúc này, sau khi mọi người nghe hắn nói những lời này, một vài người lộ ra sắc mặt khác thường, vốn ban đầu họ không tin nhưng bây giờ lại hơi hoài nghi.

Lẽ nào giữa hai người này thật sự có gì đó sao? Nếu chuyện này đúng là sự thật thì sẽ trở thành tin tức số một bùng nổ trong tinh không, vô số người tiến hóa trẻ tuổi ở các tộc chắc là sẽ tan nát cõi lòng, muốn giết chết Sở Phong.

Tuy nhiên, lúc Tần Lạc Âm một lần nữa bình tĩnh không lay động, sự hoài nghi của vài người này biến mất, bởi vì họ có cảm giác vốn chẳng có khả năng xảy ra chuyện vô căn cứ này.

Thân phận truyền nhân của Đại Mộng Tịnh Thổ là ở cỡ nào chứ, là trong sạch như băng, thuần khiết như ngọc, hơn nữa còn cao ngạo vượt lên thế tục, thì làm sao có thể có gì đó với tên người địa cầu này chứ, nên rất nhiều người đều lắc đầu, kiên quyết không tin.

Nhưng Sở Phong lúc này vốn bình tĩnh, thì sau những lời nói của mình hắn rùng mình một cái, vì hắn đột nhiên nghĩ đến, chẳng lẽ Tần Lạc Âm có thật sao?!

Lúc đầu hắn còn không để ý, nhưng nhìn thấy phản ứng của Tần Lạc Âm, cộng thêm vừa rồi nàng bất ngờ lảo đảo, tay thì vỗ bụng dưới, những điều này khiến hắn. . . rợn cả tóc gáy!

Điều này rất nguy hại, có thể hắn chưa từng nghĩ đến sẽ có kết quả gì, nhưng chuyện vừa mới xảy ra trong nháy mắt kia đã làm hắn chợt có linh cảm, cảm giác kỳ lạ rất mãnh liệt.

Ai u. . . Cái quái gì vậy! Hắn rất muốn văng tục, nếu thật sự xảy ra chuyện, thì sẽ không thể lường được, vì tình huống giữa hai người sẽ vô cùng phức tạp.

Trước tiên Sở Phong truyền âm, trong lòng thấp thỏm, còn lo lắng hơn cả Tần Lạc Âm, rồi âm thầm hỏi: “Gần đây có phải nàng hay thèm ăn chua không, có bị kích thích buồn nôn không?”

Nghe lời nói dò xét thấp kém của hắn, Tần Lạc Âm tức giận đến mức muốn giết chết hắn, ánh mắt như có thể giết người, sau đó nàng âm thầm nguyền rủa, quát mắng Sở Phong.

“Có biến rồi, hai người đều đang chột dạ, có phải đang trao đổi tinh thần với nhau không, chẳng lẽ thật sự có chuyện gì xảy ra ư?” Cô bé loli tóc trắng Ánh Hiểu Hiểu chớp chớp đôi mắt to, nhìn trong sáng hồn nhiên nhưng lại dám nói ra mấy lời táo bạo như vậy.

Lúc này, Tần Lạc Âm đã khôi phục lại sự bình tĩnh, trở nên xuất thế không minh (*), hơn nữa mỗi một tấc da thịt của nàng đều đang lưu động trong Thần Thánh Quang Huy, trông thanh nhã trong sạch mà siêu nhiên, không hề nhiễm khói lửa trần gian, khiến cho rất nhiều người phải tự ti mặc cảm.

(*) trống rỗng trong suốt

“Sở Phong, ngươi thật không biết xấu hổ, lại còn dám làm tổn hại thanh danh của ta, vậy đừng trách ta khách sáo, bắt đầu giết từ chỗ ngươi từng sống, dùng bạo lực ngăn bạo lực, dùng máu để giữ gìn tôn nghiêm của ta.”

Sở Phong nghe những lời nói này, thì không còn gì để nói.

Hai người đã từng có khoảng thời gian mập mờ với nhau, thế nhưng đối phương lại yêu quý danh tiếng quá mức, bị danh tiếng nữ thần thánh khiết dày vò, không dám vạch trần mọi chuyện chút nào. Rõ ràng hai người đã từng gần gũi thân mật với nhau, nhưng sau đó lại hận hắn muốn chết, lúc này đã sắp phát điên rồi mà vẫn muốn phải thật đoan trang, có dáng vẻ nghiêm nghị không thể xâm phạm.

Điều này thật đúng là bệnh thánh nữ của đại giáo tối cao, chắc nếu đổi lại là Ánh Trích Tiên, Chu Tước Tiên Tử, Nguyên Viện có lẽ cũng không khá hơn chút nào, vì uy nghiêm và thiêng liêng của đạo thống tối cao nhà mình, mà không dám tiết lộ “Chuyện hoang đường”, chỉ để giữ gìn thanh danh.

Đạo thống vô địch và đại giáo cấp cao nhất, vì danh tiếng tốt mà mệt mỏi, cũng. . . Đủ rồi.

Sở Phong mỉm cười, nói: “Tiên tử, nàng quá lo lắng rồi, thực ra quan hệ của chúng ta không tệ, dù sao cũng từng cùng sinh cùng tử, đều trốn ra từ trong luyện ngục, nên ta cảm thấy về sau chúng ta có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ này, làm tri kỷ cả đời, không cần phải đánh nhau thừa sống thiếu chết.”

Trên mặt Tần Lạc Âm là vẻ thiêng liêng không rảnh bận tâm đến hắn, nhưng trong lòng lại mắng chửi hắn, duy trì quan hệ trước kia, tiếp tục mờ ám vướng víu không rõ ràng với nhau sao? Nàng quả thực rất muốn lập tức ra tay, ăn thua đủ với Sở Phong, vì nàng biết chắc chắn đối phương cố ý nói như vậy, cố ý trêu chọc nàng với điệu bộ đàng hoàng.

Ngôn từ của nàng đầy chính nghĩa, bác bỏ Sở Phong, nói hắn không chuyện ác nào là không làm, bắt nạt thần tử, thánh nữ của các tộc, vì vậy các đạo thống trong tinh không sẽ không bỏ qua cho hắn, nếu Sở Phong muốn sám hối thì hiện tại hẳn cần phải chắp hai tay thỉnh tội.

Đột nhiên, tiểu đạo sĩ trong bụng nàng lại động một lần nữa, bởi vì nó đợi nửa ngày mà không thấy cha với mẹ tiến thêm một bước rút ngắn khoảng cách, nên nó lại bắt đầu lăn qua lăn lại.

Lúc này, Tần Lạc Âm suýt chút nữa thì kêu ra tiếng, nhưng cuối cùng cũng kiềm chế nhịn được, thân thể nàng đứng sừng sững im lặng ở nơi đó, tay áo bay phất phới, nhìn tựa như thần tiên giáng thế.

Hơn nữa trên người nàng tràn ngập thần quang, lấp lánh trên cơ thể càng ngày càng tỏa ra, trên mặt là hào quang vô cùng thần thánh, quả thực như hóa thành nữ thần chân chính vậy.

Bình Luận (0)
Comment