Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1296 - Chương 1310: Kiềm Chế Kích Động (2)

Thánh Khư Chương 1310: Kiềm chế kích động (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong một cái chớp mắt, Sở Phong cảm ứng được, lúc tiểu đạo sĩ đang chơi đùa, những luồng khí chập chờn bao vây nó, đã lộ ra kẽ hở, khiến trong nháy mắt Sở Phong phải ngạc nhiên.

Lúc này, Nguyên Từ Thánh Thể mở miệng nói: “Được rồi, Tần tiên tử hãy để ta tới giúp ngươi dạy bảo hắn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là quyết đấu công bằng, không dựa vào ngoại vật. Sở Phong, ngươi có dám đánh với ta một trận không?!”

Thiên Mệnh Tiên Thể cũng lên tiếng đầu tiên: “Sở Phong, ngươi cũng là một nhân vật ở đây, hà tất phải đeo mặt nạ, không phải ngươi đã từng tấn công ta sao, tới đây đánh một trận đi!”

Hai người tiến hóa to lớn siêu việt gần như lên tiếng cùng một lúc, họ đều muốn quyết đấu cùng Sở Phong, điều này khiến mọi người lại thêm chấn động, thiên tuyển trên tinh cầu suy tàn, khiến cho mấy vị cao thủ trẻ tuổi mạnh nhất trong vũ trụ tinh không đều coi trọng, coi là đối thủ hùng mạng, thì quả nhiên người này có chút đáng sợ.

Sở Phong giơ tay để lên mặt nạ bằng đồng trên mặt, sau đó, hắn tựa như muốn bất ngờ để lộ ra hình dáng của bản thân. Chuyện này nhất thời dẫn đến vô số tiếng kêu kinh ngạc ở khắp nơi.

Dù mọi người đều có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn rất lo lắng, mắt nhìn không chớp, nhìn chằm chằm vào nơi đó, là hắn thật sao? Lập tức phải xác nhận ngay.

Nhưng mà Sở Phong lại thả tay ra lần nữa, nói: “Ta đây anh tuấn vô địch, nên vẫn không nên để lộ ra tiên tư đạo cốt, tránh cho các ngươi tự ti mặc cảm, các vị, có duyên sẽ gặp lại!”

Đây chắc chắn là cố ý, là khiêu khích mọi người, rõ ràng rất nhiều người đều đoán hắn là ai, nhưng hắn vẫn mặc sức phóng túng như thế, coi là việc không đáng lo, nhất định muốn giấu diếm hình dáng đến cùng.

Tuy nhiên, cũng bởi vì vậy, có vài người thật sự có chút hoài nghi, lẽ nào đoán sai sao, hắn cố ý làm lẫn lộn, khiến người ta cảm thấy hắn là Sở Phong, nhưng thực ra. . . Không phải!?

Mọi người phản ứng không đồng nhất với nhau, công chúa Ma tộc Nguyên Viện tức gần chết trước đó lại không hề nổi giận đùng đùng, mà đôi mắt to lay động, nhìn quyến rũ cực kỳ.

Mười Nghìn Tinh Thể Từ Thành Tiên thì xấu hổ, xông lên đầu tiên để cướp lấy vòng tinh không mẫu kim, liều mạng với Sở Phong.

Sở Phong mỉm cười, hành động theo tính cách của mình, Luân Hồi đao chỉ về phía trước, nói: “Lần này, các ngươi cùng lên đi!”

Hắn liên tiếp chỉ vào đám người Mười Nghìn Tinh Thể, Nguyên Từ Thánh Thể, Thiên Mệnh Tiên Thể!

Xoạt!

Mười Nghìn Tinh Thể đánh tới, tinh quang cuồn cuộn, mà đuổi giết Sở Phong.

Nguyên Từ Thánh Thể cười nhạt, hắn không cho phép người khác cầm trường đao chỉ vào mình, nên cũng bắt đầu ra tay.

Còn Thiên Mệnh Tiên Thể thì rụt rè hơn chút, cách trời cao đánh một chưởng tới.

“Ra tay!”

Đúng lúc này, xa xa có người quát lên, một đám lão già chia làm mấy tốp đánh tới, ngăn chặn lối đi của Sở Phong.

“Hẹn gặp lại!”

Sở Phong ngoắc tay, tiếp đón tinh huy của Mười Nghìn Tinh Thể, năng lượng của Nguyên Từ Thánh Thể, rồi dung nhập vào trong núi Côn Luân, kích hoạt tràng vực, ngăn cản các lão già tới gần, sau đó, hình bóng hắn ngồi trên thuyền màu xanh biến mất.

“Đại chiến chính thức bắt đầu rồi!” Sở Phong quát to ở trên không.

Loại cảnh cáo làm mọi người kinh sợ này, là từ một đám người lão già hùng mạnh của tộc Thiên Thần, tộc U Minh, Linh tộc, tộc Tây Lâm phủ xuống khiến mọi người kiêng dè không thôi.

Do vết xe đổ lúc trước, nên bọn họ đều lo lắng bị lửa Luân Hồi đánh lén, tất cả đều trong trạng thái đề phòng, còn Thiên Mệnh Tiên Thể, Mười Nghìn Tinh Thể thì càng không cần phải nói.

Nhưng trong núi trống vắng, đợi rất lâu mà Sở Phong vẫn không xuất hiện trở lại, hắn trốn rồi.

“Không đánh mà chạy, đáng thẹn!”

Thực ra, cả đám người đều vô cùng xấu hổ, vì khiếp sợ lửa Luân Hồi mà lại không dám quyết đoán tìm kiếm bốn phương, cứ thể để hắn chạy thoát.

Không lâu sau đó, Sở Phong đã trở về, hắn vẫn vàng làng Vạn Thần, bởi hắn tìm cơ hội để đến, không muốn trở thành bia ngắm của mọi người, nên mới cao giọng chặn họng, đánh bại đám thần tử La Phù cùng U Minh hắn đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

Kế tiếp, hắn muốn phát đại tài, khai quật ra thuốc bất tử ở chỗ sâu nhất trong vùng tịnh thổ này, thu hoạch được kỹ thuật chiến đấu cao nhất, hắn muốn tiến hóa trong thời gian ngắn, để bản thân nhanh chóng mạnh mẽ lên.

Có người canh giữ ở lối vào, nhưng không có ai ngăn hắn lại, cuối cùng hắn lặng yên không tiếng động đặt chân lên làng Vạn Thần lần nữa, ẩn núp mình, đi thẳng tới nơi quan trọng.

“Trong tịnh thổ còn có một bí cảnh, nó được xem như là chỗ của thần linh chủ, xem như là làng Thần?!”

Sở Phong đi đường tìm kiếm, thì phát hiện ra một con đường nhỏ tràng vực, hắn liền âm thầm lần mò, tiếp cận một nơi bí ẩn, là một không gian thứ nguyên khác, ở nơi đó, sương trắng bừng bừng, thụy quang lưu chuyển, thần thánh bất thường.

Sau đó, hắn chấn kinh khi chứng kiến một cái cây nhỏ ở phía xa, cao cỡ khoảng chiều cao của người, trên cây chỉ có độc một quả màu đỏ, nó trong suốt ướt át, tỏa ra ánh sáng lung linh, lóe ra ký hiệu.

Dù mới chỉ nhìn liếc qua một chút, hắn cũng đoán trước được, đó là thuốc bất tử, là một cái cây bảo vật tối cao, có mọc một quả vô giá.

Vèo một cái, Sở Phong đã xông tới, hắn nhất định phải lấy được nó, không biết quả này dùng như thế nào, có vài tác dụng có thể khiến người ta tiến hóa trong nháy mắt, thực lực đột nhiên tăng mạnh, cũng có những tác dụng khác như tặng thể chất siêu phàm cho người ta, có sự thay đổi rất lớn.

Thuốc bất tử, có sự rất đặc thù theo mỗi loại khác nhau, tác dụng của nó khó mà đoán được, vì hiệu quả với mỗi người khác nhau, rất khó nói rõ ràng.

Ký hiệu tràng vực lóe lên, cây bảo vật kia biến mất, Sở Phong ngẩn ra, nơi ở của thần linh chân chính này quả nhiên không bình thường, trong mặt đất dày đó có gì đó quái lạ, cây bất tử đâu rồi?!

Hắn cẩn thận thăm dò, trong lòng lo lắng, hắn muốn hái quả kia, vì trong mơ hồ hắn cảm thấy chuyện này vô cùng quan trọng với hắn.

Đại dược như vậy, là cực kỳ vô giá, phóng tầm nhìn vào trong tinh không, có vài người nguyện ý dùng từng sinh mang trong tinh cầu tới trao đổi, là vật báu thần kỳ tuyệt thế.

Một gốc đại dược, có thể dùng sinh mệnh tinh cầu để trao đổi, đủ để chứng minh giá trị của nó, ở trong mắt một vài đại năng Viễn Cổ, sinh mệnh tinh cầu có thể tìm kiếm trong vũ trụ, thế nhưng là loại thần dược này lại hiếm thấy giống như trứng Chân Long trứng, trứng Phượng Hoàng, rất khó gặp được, giá trị không cách nào đo đếm.

Sở Phong cẩn thận thăm dò một đường, trong quá trình này, ở trên đường từng dâng lên vài luồng ánh sáng, có chữ màu bạc, cũng có năng lượng màu đen quỷ dị, suýt nữa đã bao trùm hắn, suýt chút nữa đã khiến hắn chết thảm ở trên đường.

Mảnh không gian thứ nguyên này thuộc về Vạn Thần Chi Hương chân chính, so với không gian thứ nguyên bên ngoài càng thần bí hơn, nhưng cũng càng đáng sợ hơn, đường xá gian nan nguy hiểm, trận vực cùng bẫy rập năng lượng khắp nơi đều có, không cẩn thận một chút sẽ vạn kiếp bất phục.

Bình Luận (0)
Comment