Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thiếu nữ Hi an ủi Sở Phong: “Tiểu quỷ, mi đừng sợ, ta sẽ không làm hại mày. Đây là thuyền bảo vật của ông nội ta, nếu truyền thuyết là sự thật, nơi này thực sự là Minh Giới. Có lẽ dùng phi thuyền giết quỷ thánh cũng không thành vấn đề.”
Sở Phong lập tức đoán ra, thiếu nữ này có lai lịch rất lớn ở Dương Gian, hẳn là con cháu đời sau của một vị siêu cấp hung ác.
“Ồ, nhiệt độ của khoang ướp lạnh vẫn không hạ xuống, mi cố gắng chịu đựng nhé. Không đúng, mi là ma quỷ mà, sao lại không sợ dương khí?” Thiếu nữ Hi ngờ vực.
“Tôi là người, đến từ Dương Gian.” Sở Phong mở miệng, tinh thần dao động kịch liệt.
“A, sao có thể chứ? Ta đã kiểm tra thân nhiệt của mi rồi mà?” thiếu nữ đeo bao tay trong suốt bằng tơ vàng đặc biệt, nó có thể xuyên qua cửa khoang. Đôi tay nhỏ xuyên vào trong, tóm lấy một tay của Sở Phong, không hề sợ hắn phản kích.
Hiển nhiên, đôi bao tay kia rất lợi hại, là bí bảo đỉnh cấp.
“Nhiệt độ cơ thể của mi thấp như vậy, rõ ràng là một người chết, là tiểu quỷ mới đúng chứ.” Nàng ta tỏ ra hoài nghi.
“Cái gì mà tiểu quỷ, nếu tôi mà là quỷ thì đã bị dương khí ở nơi này đốt cháy lâu rồi. Tôi là con cháu của chân tiên, cô chưa nghe nói qua băng cơ ngọc cốt sao? Đó chính là chủng loại của tôi, nhiệt độ cơ thể hơi thấp một chút.” Da mặt của Sở Phong dày đến mức có thể dùng làm áo giáp được.
Băng cơ ngọc cốt?
Ánh mắt của thiếu nữ Hi là lạ, lần đầu nàng gặp kẻ không biết xấu hổ như thế. Nào có ai tự khen mình như thế, nói như thế mà không thấy mặt đỏ chút nào?
Nàng lập tức bĩu môi nói: "Thiếu nữ xinh đẹp như hoa, thiên sinh lệ chất như ta cũng không dám tự khen mình như thế. Da mặt mi dày thật, làm người phải khiêm tốn, hiểu không?"
Sở Phong im lặng, cô cũng tự khen mình như thế mà còn không biết xấu hổ nói mình khiêm tốn. Gì mà thiên sinh lệ chất, xinh đẹp như hoa, cố gắng đắp hết những từ hoa mỹ lên người mình, da mặt cũng dày chẳng kém gì.
Cuối cùng, Sở Phong dối gạt lương tâm, nói: "Ta đã nói rồi, trên người chúng ta đều có phong thái đặc biệt, ta phong thần như ngọc, cô phong thái yểu điệu. Đây đều là trời sinh, bởi chúng ta đều đến từ dương gian, rất có duyên đấy."
Toàn thân của thiếu nữ Hi được bao bọc bởi bộ trang phục du hành vũ trụ kì dị, lúc này nàng mở mắt trừng trừng, tuyệt không tán đồng, lắc đầu như trống bỏi, nói: "Mắt của mi có bị gì không? thiếu nữ tỏa nắng như ta tuyệt đối có phong thái động lòng người, xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề*, nổi tiếng trong nghìn tỉ người. Nhưng còn mi thì sao, nhìn qua chỉ là một tiểu quỷ âm khí quấn thân, toàn thân đều đang tỏa ra hàn khí, đâu có phong độ nhẹ nhàng. Đứng xa như thế này mà ta còn cảm thấy lạnh."
*Xảo tiếu thiến hề, mỹ mục phán hề: trích trong Kinh Thi Vệ Phong Thạc Nhân ca ngợi vẻ đẹp của nụ cười, đôi mắt của vợ Vệ Trang Công. Ở đây thiếu nữ Hi dùng để ca ngợi vẻ đẹp của mình, cười khẽ có duyên, đôi mắt long lanh lòng trắng và lòng đen rõ ràng.
"Ta đã nói rồi, đây là băng cơ ngọc cốt, hơn nữa ta sinh ra ở minh thổ, tiên thiên hơi yếu, cho nên thân thể hơi lạnh. Thực ra, hai ta đều như thế, đều là huyết mạch của dương gian."
Thiếu nữ Hi khinh bỉ, nói: "Thôi đi, còn muốn lừa người khác à? tiểu quỷ như mi không biết xấu hổ, không biết thẹn. Xin ngươi đừng tự khen nữa, thực sự bôi nhọ từ băng cơ ngọc cốt."
Lúc này, nàng to gan hơn một chút, không còn sợ ma nữa.
Sở Phong nghĩa chính ngôn từ bác bỏ, nói: "Bôi nhọ cái gì? băng thanh ngọc khiết, trời sinh là con cháu của chân tiên như ta, lại không ra gì như cô nói sao? Ngược lại cô đó, da mặt thì dày, lúc nào cũng khoe khoang, mà còn nói mình khiêm tốn."
Thiếu nữ Hi xem thường, nói mát: "Ọe, băng thanh ngọc khiết? sao mi không nói không nhiễm bụi trần, như biến thành gió trở về? Còn nữa, thực sự ta có thân thể nghiêng nước nghiêng thành, nhưng không cho mi nhìn đâu. Khuôn mặt của tiểu quỷ mi có tướng gian trá, nhìn đã biết chẳng phải con ma tốt lành gì."
Sở Phong thở dài, nói: "Thật đau lòng, cha ta vốn đến từ dương gian, không may rơi vào Minh giới, cuối cùng không thể quay về, từ đó chỉ có thể cô đơn sống ở đây. Mặc dù, trong cơ thể của ta có một nửa dòng máu của Minh giới nhưng cũng vẫn coi là một nửa người của dương gian mà.”
"Thật hay giả?" Thiếu nữ lập tức hứng thú, mắt to chớp, mở căng tròn. Nàng sờ nắn căn cốt của hắn từ trên xuống dưới, đồng thời phán đoán độ mạnh yếu của dương khí trong cơ thể hắn.
Nàng lập tức hóa thân thành một tiểu bát bà, vô cùng hưng phấn, nói: "Mi không sợ dương khí như những con ma khác, hơn nữa còn có thể hấp thu một chút. Thật là kỳ lạ, giống như có một phần huyết mạch dương gian trên người mi. Chẳng lẽ, đây là mối tình chưa dứt của người và ma trong truyền thuyết, sau đó sinh ra con cái?"
Sắc mặt của Sở Phong biến thành màu đen, hắn rất muốn đạp vào mông nàng một phát.
"Tiểu nha đầu lừa đảo, cô có lòng đồng tình không vậy?"
"Mi chờ chút nhé, ta đi tìm hiểu tư liệu một chút." Nói xong nàng quay người lại chạy đi, nhốt Sở Phong ở trong khoang ướp lạnh, không thể thoát ra được.
Sau đó, nàng tiến vào khoang chính của phi thuyền, nhanh chóng tìm đọc tư liệu, rất kích động và vui vẻ, nói: "Truyền thuyết về lệ quỷ, bí ẩn của Minh giới, đều tìm được. Thực sự có chuyện này, trên đó nói đều là những ghi chép về chuyện có thật, ta cứ tưởng là một câu chuyện hư cấu đấy. A, con cháu của ma và người dương gian, thực sự có những đặc điểm thể chất như tiểu quỷ kia, các đặc điểm đều giống hệt. Chẳng lẽ, hắn thực sự có một nửa huyết mạch dương gian sao? Nhưng trên này cũng ghi lại, người và ma sống với nhau, chẳng khác nào sinh vật sống ở cùng một thi thể lạnh băng, theo lẽ thường thì khó mà có con được, xác suất chỉ có một phần trăm triệu mà thôi."
Sau đó, thiếu nữ Hi liền hào hứng chạy lại, trang bị đầy đủ cho bản thân, tiến vào khoang ướp lạnh, ôm một đống dụng cụ để kiểm trắc Sở Phong, vô cùng hưng phấn và chăm chú.
Trong một thoáng, Sở Phong thực sự muốn đập một phát vào sau ót của nàng, đánh nàng ngất xỉu. Sau đó, dạy nàng phải làm người, làm ma như thế nào.
Nhưng khi hắn thấy bên trong bộ trang phục du hành vũ trụ của thiếu nữ Hi phát ra những ký hiệu thần bí đáng sợ, hắn từ bỏ. Bởi vì hắn thấy rất lo sợ, hắn nghĩ rằng trong quần áo của nàng có tác phẩm của thánh nhân.
Hơn nữa kẻ nhát gan này dám tiếp cận hắn, chắc chắn có sự tự tin tuyệt đối, bằng không nàng ta cũng chẳng dám lỗ mãng xông vào khoang ướp lạnh như thế.
Sở Phong phát hiện, mình bị rút một ống máu, bị tiến hành các loại phân tích và kiểm trắc. Sau đó thiếu nữ này hô ầm lên, nói: "Đã nghiệm chứng xong, có lẽ mi có một phần huyết thống dương gian. Theo phán đoán sơ bộ của ta, mi là kết tinh của hai chủng tộc, là một sinh mệnh kỳ tích trong lịch sử."