Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Ngay cả mặt đất ở dưới phi thuyền cũng sụp ra, xuất hiện một vết đao to lớn. Đao khí vô hình bay đi vài dặm mới bổ mặt đất đông cứng ra, chém ra một cái khe hở màu đen to lớn, dài đến hai mươi mấy dặm.
Nhưng mà phi thuyền lại không sao cả. Một tiếng coong vang lên, ánh sáng thần thánh phía trên nó tăng vọt, sau đó thì oanh một tiếng, vị kia Kim Thân La Hán đó bị xuyên thủng, thi thể chia năm xẻ bảy tại chỗ, chết!
"Ừm?!"
Trong tích tắc, người đàn ông mặc áo bào màu bạc ngồi xếp bằng bên trên tế đàn mở mắt ra, trong con ngươi có vô tận hủy diệt chi ý. Hắn ta một bước lên trời, sau đó phất ống tay áo một cái, quất về phía trước.
Soạt một tiếng, phi thuyền bay ngược lại, đâm vào trên một ngọn núi xa xa, khiến cho khu vực đó vang lên một tiếng nổ lớn.
Sắc mặt người đàn ông mặc áo bào màu bạc lạnh lẽo, phất ống tay áo lần nữa. Lại một tiếng nổ vang lên, dãy núi lớn đó sụp đổ, một vài ngọn núi bay thẳng lên trời, sau đó sụp đổ, phần còn lại cũng sụp đổ!
Một cái phất tay của hắn ta lại kinh thế hãi tục như vậy, năng lượng kinh khủng như đại dương mênh mông đang sôi trào!
"Đến cùng có thể đồ thánh hay không? Chúng ta gặp phải một kẻ tàn nhẫn rồi! Rất có thể người trung niên mặc áo bào màu bạc này là Á Thánh!" Sở Phong nghiêm nghị, cảm thấy thiếu nữ Hi không đáng tin cậy.
"Ta cũng không biết được hay không, vừa rồi dùng sai vũ khí, đổi lại một cái." Thiếu nữ Hi nhỏ giọng nói, rõ ràng là hơi sợ hãi.
Bởi vì, người đàn ông mặc áo bào màu bạc này quá lợi hại, có thể là tồn tại đã đến gần Thánh cấp!
"Sâu kiến cũng dám tới tinh cầu của tộc ta!" Người đàn ông mặc áo bào màu bạc nhìn rất trẻ tuổi, nhưng là khí tràng quá lớn, miệt thị phi thuyền bị đánh vào trong núi, sau đó đưa tay chộp về phía trước.
"Là ai dám khi dễ cháu gái của ta!"
Đúng lúc này, sau khi thiếu nữ Hi khởi động một hệ thống vũ khí nào đó thì một cái dù màu vàng xoay tròn bay ra, mang theo hơi thở kinh khủng, trên mặt dù hiện lên gương mặt của một ông lão, vô cùng uy nghiêm, bễ nghễ thiên hạ, không có để người đàn ông mặc áo bào màu bạc ở trong mắt.
"Tình huống như thế nào, ông nội của cô cũng tới? !" Sở Phong hỏi.
"Chỉ là một món binh khí mà ông nội của ta tế luyện thôi, tên là Thiên Đạo Tán." Thiếu nữ Hi đáp.
Cái tên này quá bá đạo, nhưng Sở Phong nghiêm trọng hoài nghi uy lực chân thực của nó. Tuy nhiên thì ngay sau đó hắn lại thay đổi suy nghĩ, cũng kêu lên: "Nhẹ tay một chút, để lại toàn thây!"
Bởi vì, hắn nhìn thấy người đàn ông mặc áo bào màu bạc đó muốn chạy trốn, khí tràng không ai bì nổi mới nãy biến mất, xoay người bỏ chạy.
Mà cây dù lớn màu vàng đó xé rách hư không, trực tiếp bao trùm đi lên, bộc phát ký hiệu sấm sét kinh khủng, bao phủ hư không.
"Phốc!"
Chỗ đó có tiếng gầm thét và tiếng giãy dụa, cuối cùng chỉ còn lại một cái đùi rơi xuống đất kèm theo một trận mưa máu.
Một vị có thể là Á Thánh cấp lại bị trực tiếp xử lý!
"Ta khóc, đây là một con cá cực lớn! Sao cô không nhẹ tay một chút, không gian vòng tay của hắn ta đâu? !" Sở Phong đau lòng muốn khóc.
Phía sau, năm tên cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán còn lại rùng mình, đứng yên tại chỗ không dám nhúc nhích.
"Giơ tay lên, tất cả không được nhúc nhích, ta sẽ nhẹ tay!" Thiếu nữ Hi hô.
Giờ phút này, một chiếc chiến hạm đang đi vào Long Tước Tinh Vực, hơn nữa còn trực tiếp đi về Cửu U Tinh. Đó chính là đoàn người Âm Cửu Tước, Vũ Văn Thành Không.
Năm tên cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán còn lại của Âm Tước tộc rung động cả thể xác lẫn tinh thần, ngay cả người đàn ông mặc áo bào màu bạc cũng chết rồi, thực lực vượt xa bọn họ, kẻ địch quá đáng sợ.
Tuy nhiên bọn họ cũng rất xấu hổ giận dữ, thế mà kêu bọn họ giơ hai tay lên, đây là một loại sỉ nhục.
"Đầu hàng không giết." Thiếu nữ Hi đứng trong phi thuyền nói.
"Đã không muốn giơ hai tay lên, vậy thì ôm đầu ngồi xuống!" Sở Phong cũng mở miệng, hắn cảm nhận được sát khí trên người mấy người đó, hẳn là do sát sinh quá nhiều, đều không phải là loại người tốt lành gì.
Trong mắt của một người trong số đó có tinh mang lóe lên, sau đó tế ra sáu viên Tử Tinh Thiên Lôi, ném về đáy cabin phi thuyền, muốn đột ngột xé rách phi thuyền.
Còn một người khác phối hợp, tế ra ba khối Cửu U Thạch như là mặt trời đen, bọn nó đã được khắc ký hiệu lít nha lít nhít, có thể phóng thích Cửu U Âm Lôi!
Hai người ra tay bá đạo, muốn nghịch chuyển tình cảnh trước mắt.
Bọn họ tâm tính tàn nhẫn, không cam lòng bị bắt. Lại suy đoán người trong phi thuyền thực lực không cao, chỉ dựa vào ngoại vật. Nếu như có thể xé rách khoang thuyền thì chắc chắn có thể giết chết bọn họ.
Đáng tiếc, ý nghĩ thì tốt nhưng hành động thực tế lại chẳng không thuận lợi như vậy. Cho dù là Tử Tinh Thiên Lôi hay là Cửu U Âm Lôi thì sau khi nổ tung cũng không có tạo được tác dụng, phi thuyền dâng lên một màn ánh sáng, bảo vệ bản thân.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn như là trời sụp đất nứt vang lên ở vùng đất này, dù sao cũng là cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán, đương nhiên Cửu U Âm Lôi mà bọn họ mang theo cũng rất bá đạo.
Vùng đất này long trời lở đất, dãy núi liên miên sụp đổ, một vài ngọn núi cũng bay lên giữa không trung, sau đó hóa thành bụi bặm!
"Tức chết ta rồi, nói chuyện đang hoàng với bọn mi mà bọn mi lại muốn giết ngược lại ta, cho bọn mi một chút nhan sắc nhìn xem." Thiếu nữ Hi kêu la.
Xoẹt!
Một mảnh ánh sáng phát ra bao phủ hai người đó, khiến cho thân thể bọn họ cứng ngắc tại chỗ, sau đó bị đốt cháy, hóa thành tro tàn.
Đây là một loại Tiên Thiên Hỏa Tinh, ở dương gian cũng có hung danh hiển hách huống chi là ở trong vùng vũ trụ này, thiêu hai bị cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán chết tại chỗ.
Trong quá trình này, ba người khác đã bay vút lên trời, chạy trốn theo ba hướng khác nhau.
"Vèo!"
Trên không trung, thanh Thiên Đạo Tán đó chuyển động, phát ra quang huy mịt mờ. Sau đó nó xé rách hư không, cố định một người, sau đó mặt dù chấn động. Phịch một tiếng, người đó nổ tung, hóa thành một đám sương máu.
Xoẹt!
Thiên Đạo Tán xoay tròn, nghiền ép tới một hướng khác, khiến cho vị cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán đó nổ tung, hình thần câu diệt, không có chút sức chống cự nào.
Người cuối cùng thì bị phi thuyền đuổi kịp, bị một đám ánh sáng vàng hừng hực bao phủ, hôi phi yên diệt.
Trong nháy mắt, toàn bộ ngũ đại cao thủ tàn lụi, không một ai chạy thoát.
Trong phi thuyền, Sở Phong nhìn chằm chằm vào thứ vừa xoay tròn trở về sau đó thu nhỏ biến thành một cây dù nhỏ màu vàng to bằng bàn tay, chỉ hận không thể cướp ngay, cái đồ vật này quá bá đạo.
"Ông nội cô. . . có để lại tàn hồn sống ở bên trong dù không?" Sở Phong cẩn thận từng li từng tí hỏi, dù sao hắn mới nhìn thấy một ông lão hiện lên trên mặt dù.