Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1342 - Chương 1356: Tiến Quân Tổ Tinh Của Âm Tước (2)

Thánh Khư Chương 1356: Tiến quân tổ tinh của Âm Tước (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong chớp mắt, bọn họ thoát khỏi Cửu U tinh. Trong quá trình này thì hai tay Sở Phong nhanh chóng điêu khắc, mấy trăm viên Cửu U Thạch phát sáng, ký hiệu lít nha lít nhít.

Sau đó không lâu thì phi thuyền thoát khỏi viên tinh cầu màu đen âm lãnh đó, không còn bị khí Cửu U áp chế nhưng cũng không có dương khí tràn ra.

Bởi vì, Sở Phong dùng những Cửu U Thạch phẩm chất cao này điêu khắc thành những viên đá có phù văn, có tác dụng che giấu khí cơ hừng hực bên trong phi thuyền.

Sở Phong nói: "Không có dương khí khuếch tán thì an toàn hơn nhiều, tranh thủ thời gian ẩn thân, để cho phi thuyền ẩn núp vào trong hư không mà đi!"

"Đám Quỷ Thánh đó có gì đáng sợ chứ?" Thiếu nữ Hi lơ đễnh.

Sở Phong nói: "Mi là chưa thấy qua kẻ ác độc, nếu như tuyệt đỉnh Thánh Nhân Ngụy Hằng xuất hiện thì đó hoàn toàn là một chuyện khác, mi có những Thánh khí này trong tay cũng không làm được gì."

Về phần chiếu rọi chư thiên, vậy cũng không cần suy nghĩ, gặp thì chết chắc.

Sở Phong suy đoán nói: "Ta đoán là sau khi Âm Cửu Tước, Vũ Văn Thành Không đào tẩu thì chắc chắn đã thông báo cho Ngụy Hằng, có thể là lão ta đang trên đường tới đây, nói không chừng đều sắp đuổi tới Cửu U tinh."

Phi thuyền tiến hành không gian nhảy vọt mấy lần, rời xa vùng tinh vực đó. Sau đó thiếu nữ Hi và Sở Phong mới thở ra một hơi, không còn cảm thấy gấp gáp.

Cho đến lúc này, Sở Phong mới đi xem chú Minh ở phòng ướp lạnh, ánh mắt của hắn có chút đau xót. Đây chính là một vị Thánh Nhân từ thời thượng cổ, kết quả là kết cục bi thảm như vậy.

"Chú Minh!"

Tròng mắt Sở Phong đỏ hoe, suýt nữa rơi lệ. Trạng thái hoàn toàn không giống với lúc chém giết với Ngụy Thiên Thịnh.

Chú Minh chỉ còn lại một cái đầu, tóc trắng nhuốm máu, đôi mắt già nua vẩn đục rất ảm đạm. Thoạt nhìn chính là gần đất xa trời, ngọn lửa sinh mạng có thể tắt bất cứ lúc nào.

Cũng may ông ấy là Thánh Nhân, dù là sắp chết nhưng cũng không phải là tiến hóa giả cấp bậc thấp có thể sánh vai, vì vậy ông ấy có thể chịu đựng dương khí trên phi thuyền.

"Mặc dù ta có đan dược của Dương gian nhưng không thích hợp cho bọn mi dùng." Thiếu nữ Hi lắc đầu.

Cô ta biết, nếu cho chú Minh ăn loại đại dược đó thì chắc chắn sẽ đốt cháy đầu của ông lão đáng thương này, đến lúc đó chẳng những là không cứu được mà còn làm cho ông ấy chết nhanh hơn.

"Chú Minh, không sao đâu, chắc chắn tôi sẽ cứu chữa chú." Sở Phong nói.

"Đứa trẻ ngoan, nhìn thấy cậu có thể đi đến một bước này tôi rất vui mừng." Chú Minh mở miệng, bên trong đôi mắt già nua vẩn đục có chút vui mừng, có buồn vô cớ, cũng có hi vọng.

Ông ấy nhìn thấy Sở Phong sức sống phồn thịnh, còn trẻ như vậy mà có thể đồ thánh, không cần biết là có mượn nhờ ngoại vật hay không, nhưng chung quy là hắn vẫn làm ra chiến tích chấn động vũ trụ.

Chú Minh nhận ra được thời đại thuộc về bọn họ đã kết thúc, có lẽ ông ấy và đám bạn già năm đó nên biến mất khỏi thế giới này.

"Đám bạn chí cốt, tôi muốn tới đoàn tụ với các cậu, chúng ta gặp nhau dưới đất, lại đi chinh chiến. Những năm tháng huy hoàng, những năm tháng chói lọi của chúng ta. . . Tôi tới với các cậu đây!"

Sở Phong nghe ông ấy nói như vậy thì lập tức cảm thấy không lành, lo lắng hô: "Chú Minh, mau tỉnh lại đi! Yêu Yêu nói cô ta muốn cho chú nhìn cô ta hủy diệt Tây Lâm tộc, một tay bổ ra Thiên Thần tinh, trấn áp những tên địch thủ chiếu rọi chư thiên!"

Hắn cảm thấy bây giờ người mà ông lão này không bỏ được cũng chỉ có Yêu Yêu, đã không có ý muốn khác, nhất định phải để cho ông ấy tỉnh lại.

"Tôi tin tưởng Yêu Yêu có thể làm được, cậu cũng không tệ!" Trong mắt chú Minh dâng lên một chút hào quang, cũng tỉnh táo hơn mới nãy một chút.

Sở Phong nói: "Nhất định, chú Minh phải tận mắt nhìn thấy những chuyện đó mới được. Chú gắng gượng chống đỡ từ trận chiến thời thượng cổ đến bây giờ, sao có thể trốn tránh, nhất định phải sống sót, tôi còn muốn mời chú chỉ đạo cho tôi tu hành đây. Chú có thể dạy ra Yêu Yêu, dạy ra vị hôn phu của Yêu Yêu đứng thứ ba dưới trời sao, còn có thể dạy bảo ra một Ngụy Hằng xếp thứ chín dưới trời sao thì chắc chắn chú vẫn còn có thể dạy ra một người vô địch dưới trời sao như tôi, chờ tôi quật khởi thì sẽ giúp chú tiêu diệt Ngụy Hằng!"

Sở Phong nói như vậy khiến cho ánh mắt của chú Minh sáng rỡ, nếu như ông ấy dạy bảo ra một kỳ tài tuyệt thế, một ngày nào đó có thể giúp đỡ Yêu Yêu, đi ngăn bọn người Ngụy Hằng, vậy thì ông có chết cũng không tiếc.

Mà nếu như Sở Phong có thể giết chết bọn người Ngụy Hằng thì đó cũng trở thành huy hoàng xáng lạn cho Thường Minh ông, là thành tự chói lọi có thể để ông mỉm cười an tâm mà đi.

"Được, tôi sẽ sống sót!" Chú Minh nói.

Sau khi kích thích đấu chí sống tiếp của ông ấy thì Sở Phong vội vàng lấy ra vòng tay không gian của Ngụy Thiên Thịnh, đây là chiến lợi phẩm duy nhất.

Hai vị Á Thánh khác thì ngay cả đồ vật mang trên người cũng bị Thiên Đạo Tán đánh thành bột mịn, không còn sót lại bất cứ thứ gì.

Cũng may là Sở Phong tự mình tham gia đối phó Ngụy Thiên Thịnh, nếu không thì cái Không Gian Pháp Khí này cũng không thừa nổi.

"Chú Minh, chỉ bằng vào tu vi của tôi thì không thể nào mở ra Không Gian Pháp Khí của Tây Lâm tộc. Chú nhìn thử xem trong này có cái gì, đoán chừng có không ít đan dược, chú tranh thủ thời gian rèn luyện một chút, khôi phục nguyên khí, Thánh Nhân đều có thể trọng sinh từ một giọt máu huống chi là đầu của chú vẫn còn đây."

Sau nửa canh giờ, trong phi thuyền tràn ngập tiếng cười, bầu không khí vui sướng.

Sau đó, chú Minh lâm vào yên tĩnh, ông ấy bắt đầu bế quan chữa thương và tu dưỡng.

"Tiếp theo thì chúng ta đi nơi nào?" Thiếu nữ Hi hỏi.

Sở Phong nói: "Đương nhiên là đi tổ tinh của Âm Tước tộc, cũng đã tới tinh hệ này, đi ngang qua cửa nhà của tộc này mà không đi bái phỏng thì chẳng phải là không tôn trọng bọn họ sao?"

"Trên đầu sóng ngọn gió. . ." Đầu tiên thiếu nữ Hi lẩm bẩm, sau đó lại nói: "Tuy nhiên cũng là một cơ hội, mấy người Âm Cửu Tước chạy trở về thì chắc chắn là không nuốt trôi một hơi này, muốn đi tìm viện binh. Nói không chừng viên tổ tinh đó là trống không, Thánh Nhân dốc toàn bộ lực lượng, đó. . . Là cơ hội của chúng ta!"

Sở Phong gật đầu, nói: "Không tệ, đoán chừng vùng tinh hệ này sẽ bạo loạn. Có thể là cao thủ của Âm Tước tộc và Tây Lâm tộc sẽ vọt tới, mi phi thuyền này có thể ẩn vào trong hư vô, có lẽ có thể thừa dịp phòng thủ trên tổ tinh của Âm Tước tộc sơ sẩy, trống rỗng một mảnh thì diệt luôn cả ổ bọn họ!"

Trên thực tế thì cơ hội này cũng rất khả thi.

Ngoại giới, không ít chủng tộc mạnh mẽ đều cảm giác được dị thường, đạt được bẩm báo là Âm Tước tộc xảy ra chuyện, đang đại quy mô điều binh khiển tướng, bao phủ trong cái khu vực Cửu U tinh.

“Ừm, Âm Tước tộc muốn làm gì? Chẳng lẽ có người muốn đột phá thành thánh? Tộc này đúng là khó lường, lại có thêm một vị Thánh Nhân!"

Bình Luận (0)
Comment