Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong đó lấy trong thành kinh người nhất, hơi thở năng lượng nồng đậm, có ánh sáng màu nở rộ. Đó là khu vực chỗ ở của Âm Tước tộc chính thống, nơi đó có hoàng cung rất lớn.
Vương tộc bên trong Âm Tước tộc thống ngự cả viên tinh cầu và một nửa tinh vực của Long Tước tinh vực.
Vương thành là nội thành, rất lớn, bên trong có thế núi chập trùng, Tịnh Thổ liên miên, quỳnh lâu ngọc vũ liên tiếp nhau.
"Vào vương thành!" Mấy người Sở Phong để mắt tới chỗ quan trọng nhất của Âm Tước tộc.
Thế nhưng mà khi tới gần thì trong khoang thuyền phát ra cảnh báo, khu vực này bị trận vực mênh mông bao bọc, rất khó phá vỡ.
Cái này khiến cho hai người nhức đầu, dù cho Sở Phong là trận vực đại sư cũng không có cách nào phá giải. Đây là mời cao nhân bố trí trận vực kinh thiên, có thể đối phó Thánh Nhân!
Dù sao năm đó Âm Tước tộc đã từng rất huy hoàng, dù là hao tổn nhưng đến bây giờ cũng còn có chút nội tình.
"Ta cảm thấy có thể dùng Thiên Đạo Tán bổ ra!" Thiếu nữ Hi kích động, nhưng sau đó lại như đưa đám, bởi vì sử dụng đại sát khí bổ ra thì sẽ gây ra động tĩnh quá lớn.
Làm như vậy có thể sẽ kinh động Âm Tước trên cả viên tinh cầu đồng loạt ra tay, không chừng có lão Thánh Nhân ẩn núp trong vương cung, không có đi tới Cửu U tinh.
Ngoài ra thì nếu như là nơi này có cổ quái mà khi gây ra động tĩnh quá lớn sẽ kích hoạt nó, đến lúc đó dù chỉ là vây khốn hai người trong chốc lát cũng đủ để cho đám người ở Cửu U tinh nhanh chóng trở về, phá hỏng tất cả đường lui.
"Không biết nơi nào là bảo khố của bọn họ, dùng Thiên Đạo Tán bổ ra bảo khố, cướp xong thì chạy."
Hai người bọn họ thương nghị, cảm thấy càng nguy hiểm thì thu hoạch càng lớn.
"Làm ổn một chút đi, ăn một miếng thành mập mạp cũng không thực tế. Trải qua năm tháng tích lũy dài đằng đẳng, đoán chừng Âm Tước tộc đủ để nuôi sống tiến hóa giả trên mười viên sinh mệnh tinh cầu, chúng ta vọng tưởng một bước cướp sạch cũng không hiện thực."
Mặc dù bọn họ rất khát vọng thành công nhưng cũng không có mất lý trí.
Thiếu nữ Hi nói: "Mấu chốt là cái vương thành này có bố cục quá phức tạp, chúng ta không biết rõ bảo khố giấu ở chỗ nào, nói không chừng dưới đất."
"Đó là chỗ nào? Hơi nước ẩn hiện, linh khí bừng bừng, nở rộ thất thải hào quang." Sở Phong kinh dị, phát hiện trong vương cung có một khu vực có năng lượng quá nồng nặc, ánh sáng rực rỡ.
"Chẳng lẽ là..."
Hắn kinh ngạc, nghĩ đến một loại khả năng. Có thể đó chính là ao thánh, là Thiên Địa Linh Túy Tạo Hóa Dịch, có thể tẩm bổ thân thể của Thánh Nhân!
Sở Phong càng nhìn càng thấy giống, đó là nơi nghỉ chân của Vương tộc trong Âm Tước tộc, chắc chắn có Thánh Nhân ở lại, nếu là chỗ bọn họ tu luyện thì chắc chắn là ao thánh!
"Nếu để cho chú Minh đi vào tắm rửa ở trong đó, thì chắc chắn sẽ có vô số chỗ tốt! Tiện thể, ta cũng đi tắm một cái, có thể rèn luyện bảo thể!"
Sở Phong chảy nước bọt ào ào, nhưng mà cung thành của Vương tộc này phòng thủ quá nghiêm mật, rất khó xông vào.
Mấu chốt nhất chính là hắn lo sợ cái vương thành này thâm bất khả trắc, ẩn núp một ít lão gia hỏa sống qua năm tháng dài đằng đẳng, dù sao cũng là chỗ quan trọng nhất của tộc này.
"Ừm, chắc chắn nơi quan trọng trong tổ tinh của Âm Tước tộc không chỉ có một chỗ này, chúng ta có thể đổi một góc độ khác để suy tính." Thiếu nữ Hi nói.
"Đúng, không thể nào tất cả đại nhân vật đều tụ tập lại ở chỗ này, chắc chắn có vùng đất tạo hóa khác có phòng thủ kém xa nơi này."
Sau đó, hai người đi bắt cóc tống tiền, hơn nữa không chỉ ra tay với một người. Chỉ cần thấy cường giả lạc đàn ở ngoài thành, cảm thấy bọn họ có thân phận không tầm thường thì trực tiếp ra tay, sau đó ép hỏi bọn họ.
Không lâu sau, bọn họ tập hợp tin tức, gần như đều có thể kết cấu lại, biết được mấy chỗ quan trọng trên viên tinh cầu này.
Không nói vương thành, cách vương thành năm trăm dặm thì có một tòa hành cung, nơi đó cũng có một cái ao thánh, liên kết với thánh trì trong vương cung, đủ để tẩm bổ thân thể của Thánh Nhân.
Nghe nói nơi đó còn có ao Kim Thân La Hán, ngày thường chỉ mở ra cho những người có công.
Quan trọng nhất là bình thường nơi đó có hai vị Thánh Nhân sống từ thời thượng cổ tới nay trú đóng, nhưng mà hôm nay lại tức sùi bọt mép vọt tới vực ngoại.
"Chính là nó!" Hai mắt Sở Phong toát ra ánh sáng, quyết định mục tiêu.
Thiếu nữ Hi cũng nhảy cẫng, nói: "Đã hai cái ao thánh liên kết với nhau thì nói không chừng là có thể từ hành cung cách năm trặm dặm đó đi vào hoàng cung."
Sau khi tìm hiểu rõ thì hai người khởi hành, khống chế phi thuyền lặng yên xông đến trước hành cung cách năm trăm dặm. Nói là hành cung nhưng là cũng chiếm diện tích rất rộng, là một trang viên rất lớn.
Bên trong có Tịnh Thổ, có Linh Sơn, bị trận vực bảo hộ ở trong đó.
"Chắc chắn rồi, đánh vào đi. Trận vực ở chỗ này yếu hơn trong hoàng cung rất nhiều, mi nhìn đi, có tiến hóa giả ẩn hiện ở chỗ này. Nếu bắt được bọn họ thì có lẽ có thể tùy tiện đi vào hoàng cung, trải qua năm dài tháng rộng an nhàn thì bọn họ đã không còn lòng cảnh giác nữa."
Sau đó, bọn họ quả quyết ra tay!
Ven đường, người ngã đầy đất, đều bị lặng lẽ đánh ngất đi. Không có Thánh Nhân tọa trấn cũng rất thuận tiện động thủ.
Bọn họ bắt lấy một số người, đi vào bên trong vùng tịnh thổ này.
Đồng tử Âm Tước tộc bị bắt cũng vô cùng chấn động, từ thượng cổ đến bây giờ nơi này cũng không có bị trộm, hôm nay lại có đạo tặc công khai đến cướp sạch.
Chủ yếu là, bình thường hai vị Thánh Nhân đó không có rời đi, rất nhiều trận vực nơi này đều không cần kích hoạt, chưa từng có người nào dám đến nơi đây giương oai.
Nhưng nào ngờ tới hôm nay lại có người gan lớn trùm trời, chọn đúng thời gian này mà tới. Trương dương bá đạo đánh vào bên trong, bắt người dẫn đường.
"Đúng là không có Thánh Nhân tọa trấn, sau khi cướp sạch nơi này thì lại đi vương thành nhìn một chút, lỡ như nơi đó cũng không có mấy lão già ẩn núp thì sao!"
Lúc này, mới vừa đi vào thì hai con mắt Sở Phong sáng rỡ, trước quỳnh lâu ngọc vũ có một gốc cây hạnh già, mọc ra trái cây vàng óng trong vắt, giống như là một cái đèn lồng nhỏ.
"Hái!"
Thứ này không biết có thể xúc tiến tiến hóa hay không, nhưng hẳn là có thể đền bù tinh khí thần đã bị trôi mất. Sở Phong biết được bên trong tinh không, chủng loại dị quả rất phong phú, tác dụng cũng không giống nhau.
"Đây là một vị đại dược dùng để luyện chế Kim Thân đan, còn không có chín mùi, bọn mi không nên hái xuống!" Một cái đạo đồng ngăn cản.
Đối với tiến hóa giả cấp độ Kim Thân La Hán mà nói, Kim Thân đan kia là bảo dược gần với Lục Đạo Luân Hồi đan!
"Hái!"
Sở Phong hái sạch trong tích tắc, ngay cả quả hạnh còn xanh cũng không để lại.
Đến cuối cùng, hắn còn đào luôn cả cây hạnh, dù sao trên người hắn có rất nhiều vòng tay không gian.
Nơi xa, đạo đồng sụp đổ! Bởi vì ngay cả mặt đất dưới chân cũng không được Sở Phong buông tha, dị thổ nhiều màu sắc đó cũng bị hắn cất vào bên trong vòng tay không gian.
Đây đúng là đào ba thước đất!