Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Sao hoa sen trong hồ này lại phát ra ánh sáng bạc? Nó có tác dụng gì??" Sở Phong hỏi.
"Tố Hình Liên, có đại năng có thể dùng hoa sen này đúc lại nhục thân, đương nhiên là cần có Thánh Liên từ mười vạn năm trở lên. Những hoa sen này mới mấy ngàn năm, là loại thuốc chính dùng để luyện chế Tố Hình đan." Đạo đồng khóc nức nở đáp lại.
Trên cảnh giới Quan tưởng là ba cảnh giới lớn Xan Hà, Tố Hình, Kim Thân. Tố Hình đan chính là đan dược đối ứng với cảnh giới Tố Hình.
"Ngắt lấy!"
Sở Phong lặn xuống cái hồ phát sáng, đào cả ngó sen lên, không để lại bất kỳ cái gì.
"Ta khóc!" Đạo đồng lại phát điên, ngay cả bùn trong ao mà Sở Phong cũng không có buông tha, cũng lấy hết.
"Chú Minh, tỉnh lại một chút, phía trước có một cáo ao thánh, tôi đưa chú vào đó tu dưỡng một chút!" Sở Phong kêu gọi.
Cũng trong quá trình này, hắn một lần nữa tiêu diệt một ngọn núi giả.
"Dây leo trên núi giả đó chỉ là vật trang trí!" Đạo đồng khóc nức nở nhắc nhở.
"Nói bậy, rõ ràng nó đang phát sáng, chắc chắn không phải là phàm vật." Sở Phong bất chấp tất cả, cướp sạch năm bụi dây leo.
"Cái này tên là Dạ Quang Đằng, trời sinh có thể phát sáng." Đạo đồng giải thích.
"Bớt nói nhảm, mau dẫn đường đi, tiếp tục càn quét!" Sở Phong nói.
Về phần thiếu nữ Hi ở một chỗ khác cũng không kém cạnh, cũng như là gió thu quét lá rụng. Những nơi đi qua rất sạch sẽ, lên đường cướp sạch, gặp cái gì thì cướp cái đó, như là cá diếc sang sông, lấy mỹ danh là thu nhặt tiêu bản của Minh Thổ!
Xoẹt!
Đột nhiên một ánh đao sáng như tuyết xuất hiện, nhanh như thiểm điện bổ về phía Sở Phong. Bên trong ánh đao mang theo một mảng ký hiệu lớn, đây là cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán phục kích, hạ tử thủ với hắn.
Trên người Sở Phong nở rộ ánh sáng lạnh lẽo lộng lẫy, phi thuyền hóa thành thánh y bằng kim loại xuất hiện trên người hắn. Keng một tiếng, ánh xanh lóe lên trong tay hắn, Thánh khí hiển hiện!
Răng rắc!
Phi Mâu màu xanh thẳm cắt đứt trường đao, sau đó bay về phía trước. Người trong bóng tối ngay cả kêu thảm cũng không kịp phát ra thì bị đánh bay ra, sau đó nổ tung giữa không trung, sương máu cũng bị sấy khô.
Chuyện này khiến cho đạo đồng run rẩy, bởi vì gã nhận biết vị cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán đó. Người này tuyệt đối là một cái nhân vật hung ác, là một trong những đệ tử của Thánh Nhân.
Kết quả, lúc này mới vừa đối mặt thì bị đánh giết.
Trong nháy mắt thì đạo đồng hiểu rõ, Phi Mâu màu xanh thẳm trong tay Sở Phong là Thánh khí có thể xuyên thủng tinh cầu, cho dù là cường giả cấp Kim Thân cũng không đáng chú ý, trực tiếp bị giết chết trong nháy mắt!
Xoẹt!
Cũng trong lúc đó ở một phương hướng khác thiếu nữ Hi cũng gặp công kích, một con Âm Tước màu đỏ thắm hiện ra bản thể. Vồ giết tới trong nháy mắt, như là một luồng hào quang màu đỏ.
Phốc!
Thiên Đạo Tán vẫn luôn treo ở trên đỉnh đầu thiếu nữ Hi, lúc này nó nhẹ nhàng chấn động thì con Âm Tước mạnh mẽ đó sụp đổ trong nháy mắt, hóa thành một đám sương máu. Còn chưa tới gần thì đã hình thần câu diệt.
"Cẩn thận một chút, nơi này có cao thủ cấp độ Kim Thân La Hán bế quan ở cung điện dưới lòng đất, hai người này vừa mới từ dưới đất đi lên thì phát hiện chúng ta, muốn phục sát chúng ta!"
Hai người lập tức đề phòng.
Bọn họ một người có phi thuyền hóa thành chiến y, một người có Thiên Đạo Tán, cũng không sợ hãi.
Bọn họ suy đoán, hẳn là bên dưới cung điện dưới lòng đất còn có cường giả cấp Kim Thân La Hán đang bế quan, không biết chuyện bên ngoài, còn chưa đi ra.
Lá gan của hai người cũng đủ lớn, không có đi địa cung mà cướp đoạt các loại linh vật ở bên ngoài, thấy cái gì thì cướp cái đó. Những nơi đi qua thì mặt đất cũng bị cắt đào một lớp.
Sở Phong nhớ thương ba viên hạt giống cho nên sau khi hắn nhìn thấy dị thổ ở chỗ này thì mặc kệ phẩm chất cao hay thấp cũng đào hết!
Cho nên mới có cảnh tượng khiến cho đạo đồng muốn sụp đổ, đây là châu chấu sao? Càng giống chuột đất hơn, chưa bao giờ gặp tên đạo tặc nào quái dị như vậy, ngay cả bùn đất cũng không buông tha!
Ầm!
Sau đó, Sở Phong và thiếu nữ Hi vọt tới trước tòa cung lớn ở trung ương, đồng thời coi trọng một gốc cây quýt toàn thân bốc hơi tử khí. Phía trên có mười mấy trái quýt giống như là tử kim đúc thành, chiếu sáng rạng rỡ, vô cùng chói lọi.
"Ta!"
"Ta!"
Hai người gần như đồng thời kêu lên quái dị, cùng nhau nhào tới tranh đoạt. Lá bay toán loạn, quýt bị cướp xong, đúng là nhổ tận gốc, ngay cả phần đất bên dưới cũng không thoát khỏi “độc thủ”,
bị lấy đi sạch sẽ.
Sau đó, hai người cùng nhau xông vào trong cung điện bằng ngọc.
Nơi này có một cái ao, mặc dù bị cung khuyết bao trùm nhưng là khó kềm nén được ánh sáng đủ màu bành trướng, năng lượng nồng đậm kinh người!
"Chú Minh, có lẽ chú có thể khôi phục lại ở đây!" Sở Phong kêu gọi.
Trong cung điện được xây bằng ngọc, linh khí lưu chuyển, trang nhã thánh khiết mà siêu trần thoát tục. Ở trong đại điện có một cái ao, nhiều lắm là có thể chứa hai người ngồi xếp bằng, nước chảy cuồn cuộn, ngũ sắc thần quang tràn ngập. Nó đang tràn ra năng lượng mạnh mẽ, nồng đậm.
Thánh ao!
Chú Minh xuất hiện, nhìn thấy một màn này thì vô cùng giật mình, ông ấy không ngờ tới mới thời gian ngắn như vậy thì Sở Phong tìm được một chỗ thánh địa chữa thương như thế này cho ông ấy.
Ông ấy mới được cứu ra không bao lâu!
Lúc này, đầu của chú Minh vẫn chảy máu như cũ. Có điều không chỉ có đầu lâu, bây giờ ông ấy còn có cơ thể, tuy nhiên thân thể ông ấy rất suy yếu. Đây là do ông ấy cưỡng ép thi triển thần thông Tích Huyết Trọng Sinh tạo thành.
Ông ấy là Thánh Nhân, có loại thủ đoạn này!
Có điều Ngụy Hằng quá tàn nhẫn, làm ra rất nhiều chuyện nhằm vào ông ấy, gần như phế ông ấy bỏ, khiến cho chú Minh trả một cái giá thật là lớn.
Cho nên, sau khi ông ấy Tích Huyết Trọng Sinh thì cơ thể tạo ra rất suy yếu, không tính là Thánh thể chân chính, cần phải đi chữa thương tu dưỡng, chậm rãi khôi phục lại.
Bây giờ, một cái thánh ao xuất hiện. Đối với chú Minh mà nói thì giống như là đất khô hạn hán đã lâu gặp mưa rào!
"Đứa nhỏ này, cậu làm cho tôi rất giật mình, đây là nơi nào?" Chú Minh rất quả quyết, khi hỏi chuyện thì cũng đi vào bên trong ao thánh, lỗ chân lông toàn thân đều mở ra. Thân thể suy yếu của ông ấy đang nhanh chóng hấp thu năng lượng kinh người bên trong ao thánh.
"Nơi này là tổ tinh của Âm Tước tộc, chúng ta tới cửa tới bái phỏng." Sở Phong cười hắc hắc nói.
Dù là chú Minh trải qua rất nhiều chuyện nhưng bây giờ cũng ngạc nhiên, có chút im lặng. Ông ấy lâm vào trạng thái ngủ say khôi phục bản thân cho nên cũng không có biết hành động của hai người.
Bây giờ sau khi hiểu rõ ràng tình huống như thế nào thì rất cảm khái, hai người thiếu niên như vậy mà dám chạy đến hang ổ của Âm Tước tộc nhảy nhót, lá gan của bọn họ đến lớn cỡ nào?
Sở Phong cười tươi, nói: "Chú Minh, chú đi vào trong đó ngồi đi, tôi cũng tắm rửa một chút. Cuối cùng cũng gặp được ao thánh trong truyền thuyết, há có thể bỏ lỡ."
"Đừng!" Chú Minh lắc đầu.
Sở Phong nói: "Không sao đâu chú Minh, tôi không ngại đâu. Ai bảo đây là ao thánh chứ, chen một chút cũng được, tu hành quan trọng nhất!"
Chú Minh nghe hắn nói vậy thì dở khóc dở cười, cuối cùng cũng coi như là hiểu rõ thiếu niên này một chút, nói: "Đây là ao thánh, bên trong tạo hóa thần dịch bên trong này có ấn chứa ký hiệu trật tự, cậu cũng không chịu được mấy cái này đâu, Nếu như tùy tiện xông tới thì sẽ bị tan ra, trở thành bùn máu."