Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong nghe vậy thì hít vào một hơi khí lạnh, cái gọi là ao thánh lại bá đạo như vậy? !
Thiếu nữ Hi bĩu môi, nói: "Bé gái Sở, mi cũng đừng suy nghĩ nhiều. Một chút tạo hóa cấp Thánh, bất luận là tôi thể hay là rèn luyện tinh thần, mi cũng không dùng được."
"Im miệng, nếu còn dám gọi tôi là bé gái thì tôi sẽ không trả cái thánh y bằng kim loại này lại cho cô đâu!” Sở Phong uy hiếp, trên thực tế hắn rất nóng mắt.
"Mi chắc chắn là muốn giữ lại bộ chiến y do phi thuyền hóa thành đó sao?” Thiếu nữ Hi mang theo cười hỏi.
"Được rồi, ta có đức độ, sẽ không không duyên cớ cướp đồ vật của cô." Sở Phong chột dạ đáp, hắn lo lắng nhất chính là hắn không khống chế được phi thuyền này, thứ này giống như là có sinh mệnh, vẫn luôn chấp hành mệnh lệnh của thiếu nữ Hi.
Sau đó, nơi này hoàn toàn đại loạn. Sở Phong và thiếu nữ Hi bắt đầu vơ vét lần nữa, ngay cả một ít tranh chữ trong cung điện cũng bị cướp sạch toàn bộ, ngay cả một chiếc Thanh Đồng Đăng cũng không có buông tha. Sợ nó là bí bảo, bị bọn họ quả quyết nhét vào bên trong vòng tay không gian.
Đạo đồng hoàn toàn im lặng, bị kinh hãi nói không nên lời. Ở bên ngoài thì hai vị này ngay cả bùn đất cũng cướp, đào sâu ba thước. Mà bây giờ thì sao ngay cả vách tường cũng bị bọn họ cạo xuống một lớp?
Con mje nó chứ, chẳng lẽ là Thao Thiết tới?
Đạo đồng nghiêm trọng hoài nghi đây là hai con Thao Thiết hóa thành hình người tới đây giày vò, muốn cướp sạch sẽ.
Trên thực tế thì Sở Phong và thiếu nữ Hi hoài nghi trên vách tường có ngăn tủ bí mật, có các loại tường kép ẩn nấp cho nên khi hai người hành động thì ngay cả tường cũng bị cạo một lớp.
Sau đó, Sở Phong phát hiện một cái ao thứ hai ở trong một toà Quỳnh Lâu khác. Nó có màu vàng kim, linh khí bốc hơi mờ mịt, năng lượng nồng đậm khó lường, hắn rất động tâm.
"Đây là ao chuẩn bị cho Kim Thân La Hán!" Hắn giám định ra được, sau đó chảy nước bọt ào ào.
Sở Phong cảm thấy, mình có thể thử cái ao này. Sau đó hắn hút ra một ít chất lỏng màu vàng vào lòng bàn tay, kết quả khiến cho chỗ bàn tay của hắn bốc lên một luồng khói xanh, vô cùng đau nhức.
"Ông nội ngươi, giữa ta và Kim Thân La Hán có chênh lệch lớn như vậy?" Sở Phong không cam tâm.
Thiếu nữ Hi cũng xuất hiện ở đây, nói: "Cái gọi là tiến hóa giả cấp độ Kim Thân La Hán, huyết nhục kiên cố, có một ít đặc tính bất diệt nhất định. Nếu không thì sao lại dám lấy Kim Thân đặt tên cho cảnh giới này."
"Ta thu!"
Sở Phong không nói hai lời lấy ra Ngọc Tịnh bình, bắt đầu thu tạo hóa dịch cấp độ Kim Thân La Hán.
Cách đó không xa, mặt của đạo đồng tái mét. Vị này đúng là cái gì cũng không buông tha, muốn làm đứt đoạn căn cơ của nơi này!
Một cái chớp mắt thôi mà một ao nhỏ chất lỏng màu vàng óng này bị hút khô cạn, đều bị Sở Phong cất lại. Sở dĩ nhanh như vậy cũng là bởi vì chất lỏng cũng không nhiều.
"Ta lại thu!"
Sở Phong đào đất, tát ao bắt cá, muốn móc ra ngọn nguồn của nó.
Đạo đồng gấp gáp nói: "Không thể được, nếu phá hư mạch nguyên như vậy thì rất nhiều năm sau cũng không thể sinh sôi ra tạo hóa dịch cấp độc Kim Thân!"
"Thu!" Sở Phong không nghe khuyên bảo, đây là tạo hóa dịch của địch nhân, hắn cũng không có ý định để lại cho bọn họ. Có thể mang đi bao nhiêu thì mang đi bấy nhiêu.
Sau đó cái ao này hoàn toàn khô cạn, hơn nữa hắn hút lấy điên cuồng như vậy cho nên rất nhiều năm sau nơi này cũng không thể tuôn ra chất lỏng màu vàng óng nữa.
Sở Phong tương đối hài lòng, nói: "Chờ qua một thời gian ngắn nữa khi ta đạt đến cấp độ Tố Hình, Kim Thân thì cũng không cần bốn phía đi tìm loại chất lỏng này nữa."
Một lát sau, toàn bộ hành cung đều lún xuống, đào sâu ba thước cũng không phải là một câu nói chơi. Những nời mà Sở Phong và thiếu nữ Hi đi qua thì còn lợi hại hơn cả cá diếc sang sông.
"Hẳn không có bỏ sót, đều dời trống!"
"Ừm, không sai biệt lắm, tất cả mọi thứ đều bị lấy mất."
Bên cạnh, đạo đồng nước mắt đầm đìa, tràn ngập oán niệm. Đây là người nào chứ? Ngay cả cái bồ đoàn rách của gã cũng bị hai người này lấy đi, hoài nghi là vật có tác dụng ngộ đạo. Sau đó thì ngay cả mấy con cá cầu vồng mà hai vị Thánh Nhân nuôi để ngắm cũng bị bọn họ vớt đi, nói sau này nấu ăn, hoài nghi có thể nó là vật đại bổ.
"Chú Minh, chúng ta cần phải đi! Cái chỗ chết tiệt này quá nghèo, không có cái gì cả, khắp nơi trụi lủi, chúng ta rút đi đi!" Sở Phong oán trách.
Đạo đồng muốn khóc, mẹ nó, không thể khi dễ người như vậy! Trước đó chỗ này cũng không phải như vậy, là hai người bọn mi ngay cả ván giường của Thánh Nhân cũng không buông tha, thậm chí ngay cả ao nước và bùn đất trong cung cũng bị hai người bọn mi hút ra để vào trong bình không gian. Đều bị các ngươi cướp sạch sẽ cũng không cảm thấy ngại oán trách nơi này trụi lủi? Đều là bọn mi tạo thành!
Chú Minh biết thời gian cấp bách, dùng vòng tay không gian của Ngụy Thiên Thịnh hút lấy tạo hóa dịch Thánh cấp, cưỡng ép hút vào, dưới mặt đất lập tức rung động ù ù.
Chất lỏng đủ màu sắc này có ký hiệu trật tự lưu chuyển, không ngừng rơi vào trong bình không gian. Chú Minh hút khô cái ao thánh này sau đó đi theo hai người Sở Phong ra ngoài.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Trước khi bọn họ đi thì chém rụng toàn bộ phần ký ức có liên quan tới bọn họ của đạo đồng, khống chế phi thuyền bỏ trốn.
Lúc này, xung quanh Cửu U tinh không chỉ có cường giả của Âm Tước tộc mà còn có các nhân vật nổi danh của các tộc khác trong tinh không xuất hiện, chạy tới nơi này "xem lễ" .
"Ha ha, các đạo hữu của Âm Tước tộc! Chúc mừng, tộc các vị lại có nhiều thêm một vị Thánh Nhân!"
"Ừm, không tầm thường nha! Âm Cửu Tước muốn thành thánh, chúc mừng các vị đạo hữu của Âm Tước tộc!"
Lúc này, Âm Cửu Tước đang ở bên trong một chiếc chiến thuyền. Sau khi nghe được thì gã ta muốn thổ huyết, da mặt nóng lên. Gã ta không nhịn được nữa, vốn đúng là sắp thành thánh nhưng mà lại bị người ta cưỡng ép làm gián đoạn, cướp đầu của chú Minh đi, chắc chắn lần này sẽ khiến cho gã ta trở thành trò cười.
"A, đây không phải một đời thiên kiêu của Tây Lâm tộc, Ngụy Hằng huynh sao?" Có lão Thánh Nhân Viễn Cổ thực lực cực kỳ mạnh mẽ nhìn thấy Ngụy Hằng xuất hiện, đều nhiệt tình chào hỏi, trong nội tâm vô cùng kiêng kỵ và coi trọng người thứ chín trong lịch sử.
Người đến đây "xem lễ" đều đang lấy lòng, vô cùng nhiệt tình.
Nhưng mà, mọi người nhanh chóng phát hiện có vấn đề. Bởi vì sắc mặt Ngụy Hằng âm u lạnh lẽo, hai mắt như là lỗ đen vũ trụ, thôn phệ sức sống, tình huống của lão ta không thích hợp.
Ngụy Hằng, người thứ chín trong lịch sử, trên gương mặt âm nhu không có một chút biểu lộ. Hơi thở túc sát hóa thành vòi rồng màu đen phóng lên tận trời, khiến cho lão ta trở thành trung tâm của gió bão.
Cái cảnh tượng này có chút kinh khủng, một vài hành tinh nhỏ chung quanh và ba viên trong số mặt trăng của Cửu U tinh bị cuốn tới, còn có rất nhiều vẫn thạch khổng lồ quay cuồng trong cuồng phong màu đen, xoay tròn vây quanh Ngụy Hằng!