Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong tích tắc, Ngụy Hằng giống như trở thành trung tâm của vùng tinh không này, năng lượng chung quanh thân thể tăng vọt, khiến cho Thánh Nhân cũng lông tóc dựng đứng.
Sau khi Ngụy Hằng nhận được tin tức thì ngựa không dừng vó, trước tiên đuổi tới nhưng mà còn chưa giáng lâm lên mặt đất của Cửu U tinh thì lão ta biết con của mình đã chết.
Liên kết huyết mạch đã bị đứt đoạn, lão ta không còn cảm giác được gì ở chỗ này. Còn lại cũng chỉ là từng tia hơi thở của tử vong, tình cảnh này khiến cho trong lòng của lão ta nổi lên mưa to gió lớn, sấm sét vang dội.
Lão ta là Ngụy Hằng, cường giả tuyệt đỉnh bên trong Thánh Nhân. Nếu như chiếu rọi chư thiên không ra thì ai dám tranh phong? Lão ta có thể quét ngang Tinh Hải, trong các tộc chư thiên có ai có thể đánh một trận với lão ta? !
Nhưng là hôm nay lại có người giết chết con trai nối dõi mà lão ta yêu thương nhất, không lưu tình chút nào, tiêu diệt sạch sẽ!
Ngày thường, các phương thánh nhân cũng phải tôn trọng lão ta. Không người dám đắc tội, cho đến bây giờ lão ta cũng được hưởng thụ đãi ngộ như cổ tổ của các tộc!
Có lúc, mọi người đã xem lão ta là Chí cường giả chiếu rọi chư thiên cấp trong tương lai!
Ầm!
Không gian bên ngoài của Cửu U tinh, một vầng mặt trăng nổ tung. Bị cuồng phong màu đen bên người Ngụy Hằng bao trùm, phi hành mười mấy vòng vòng quanh lão ta, trực tiếp sụp đổ.
Đây là một viên hành tinh nhỏ đang bị hủy diệt, khiến cho cường giả bốn phương kinh dị.
Chính là Thánh Nhân cũng rung động trong lòng, bọn họ cảm giác được Ngụy Hằng đáng sợ. Lão ta tùy ý tản ra hơi thở mà đã như thế, một khi xuất thủ sẽ kinh khủng cỡ nào nữa?
Răng rắc!
Sau đó, lại có một vầng mặt trăng giải thể xung quanh Ngụy Hằng, hóa thành bụi bặm vũ trụ!
Ngụy Hằng gầm nhẹ một tiếng. Trong tích tắc, thân thể của lão ta tăng vọt, như là một vị thần phát ra hào quang kinh khủng vô biên, đỉnh thiên lập địa.
Một nháy mắt, vũ trụ đều đang run sợ. Rất nhiều thiên thạch trôi lơ lửng ở trong vũ trụ đều đang run rẩy, sau đó nổ tung hóa thành bột mịn.
Ngụy Hằng đưa ra một bàn tay lớn, bao trùm tinh không. Đưa tay nắm chặt một hành tinh ở gần Cửu U tinh nhất vào trong lòng bàn tay.
Phốc!
Lão ta dùng một tay bóp nát một viên tinh cầu, thủ đoạn khiếp người!
Phát ra chấn động mênh mông, chấn nhiếp tất cả mọi người.
Tiến hóa giả từ Thánh cấp trở xuống run lẩy bẩy, vô luận là trên chiến hạm hay là lơ lửng bên ngoài vũ trụ. Rất nhiều người đều không tự chủ được xụi lơ xuống dưới, có ít người còn trực tiếp quỳ xuống, run rẩy không ngừng.
Ngụy Hằng tóc tai bù xù, gương mặt đẹp đẽ trở nên ác liệt, không có một chút dáng tươi cười. Đột nhiên trong con ngươi trống rỗng có tia chớp nổ bắn ra, chấn nhiếp Thánh giả của các tộc.
Ngụy Thiên Thịnh là đứa con trai mà lão ta thích nhất, cũng là đứa con trai giống lão ta nhất. Không chỉ là dung mạo cực kỳ giống mà cả tính cách cũng như vậy, kết quả là đứa con đó lại chết không rõ ràng ở nơi này.
"Là ai? !" Ngụy Hằng gầm nhẹ, hai mắt bay ra tia chớp lạnh giá, vạch phá vũ trụ tối tăm. Lão ta đang liếc nhìn bốn phương, tìm kiếm địch nhân.
Lúc này, một giọng nói lười biếng vang lên. Chính là người duy nhất trong tinh không này không kiêng kị Ngụy Hằng người.
"Ngụy huynh, huynh bị sao vậy? Huynh cũng quá bá đạo chứ? Hôm nay là ngày Âm Cửu Tước muốn thành thánh mà huynh lại tới đây phát uy, có ý gì đây?"
Mọi quay đầu lại nhìn thì thấy một chiếc chiến xa màu trắng bạc đang phát ra hào quan dìu dịu, lấy thiên mã kéo xe, vắt ngang ở nơi đó. Toàn thân tràn ngập thánh uy, để cho người ta kính sợ.
Đó là phương tiện đi lại của Thánh Nhân, người có thể sử dụng tám con thiên mã thuần huyết kéo xe thì tuyệt đối là đại nhân vật, xe này có thể vượt qua Tinh Hải!
Ở trên chiến xa màu trắng bạc này có một thanh niên có dáng vẻ lười biếng, ngồi ở chỗ đó hưởng thụ thị nữ nắn vai phục vụ. Mọi người kinh hãi phát hiện vị thị nữ đó là một vị Thánh Nữ của một bộ tộc cực kỳ mạnh mẽ!
"Lý Trọng Thiên, mi cút đi cho ta!" Ngụy Hằng lạnh lùng nói, lời nói ngắn gọn, cực kỳ bá đạo.
Nhưng mà, mọi người khắp nơi lại xôn xao, rung động không hiểu.
Lý Trọng Thiên cũng không phải là một vị cường giả bình thường, ở một thời đại nào đó thì vị này được tôn là thứ tư dưới trời sao, chính là nhân vật ngất trời, đã thành thánh từ vô số năm tháng trước đây.
Rất nhiều người đều lộ ra sắc mặt khác thường, biết cả hai có ân oán.
Bởi vì bên trong vùng tinh không này, Yêu Yêu, các loại Cửu Khiến Thông Thiên, Độ Kiếp Thể... người một đời đó được cho là mạnh nhất, có thể nói là thời đại hoàng kim. Không thể vượt qua.
Đây là đã được các tộc công nhận.
Có điều, có một số nhân vật thiên kiêu của các thời đại khác cũng không phục. Ví dụ như một thế hệ cách thời đại hoàng kim đó bốn trăm năm.
Lý Trọng Thiên, được tôn là người thứ tư dưới trời sao của thời đại bạch ngân. Hắn ta rất không vừa lòng, trong lòng không phục, cũng đã từng có khúc mắc với Ngụy Hằng.
Cho nên hắn ta trực tiếp mở miệng nhằm vào Ngụy Hằng.
Hắn ta cũng không biết Ngụy Hằng mất con, nếu như hiểu rõ tình hình bên trong thì đoán chừng hôm nay hắn ta cũng sẽ không tìm tới cửa.
"Ngụy Hằng, huynh quá tùy tiện. Để cho tôi thử xem huynh có xứng đáng với thân phận người thứ chín trong lịch sử hay không?" Trên chiến xa màu trắng bạc, mặt mũi Lý Trọng Thiên rất âm trầm. Hắn ta có uy danh lớn như thế, có ai dám trực tiếp kêu hắn ta cút đi?
Oanh!
Không gian lập tức tối lại, khi Ngụy Hằng bay vào vũ trụ thì đúng là có tính hủy diệt. Xé rách thiên vũ, vực sâu vũ trụ màu đen hiển hiện chung quanh, cảnh tượng doạ người.
Lão ta trực tiếp xuất thủ, tốc độ quá nhanh. Xuất hiện ở bên trên chiến xa màu bạc, nâng quyền oanh giết, thái độ cực kỳ cứng rắn và bá đạo.
Bởi vì, trong lòng của lão ta đang kìm nén một ngọn lửa giận, ai chọc lão ta đều sẽ dẫn tới sát khí vô biên của lão ta. Bên trong nội tâm của lão ta sớm đã sấm sét vang dội, lửa giận như hồng!
"Mi dám!" Lý Trọng Thiên giận dữ, đối phương trực tiếp động thủ như vậy cũng nằm ngoài sự dự liệu của hắn ta.
Oanh!
Chiến xa màu trắng bạc sụp đổ, tám con thiên mã thuần huyết và thị nữ đó bốc hơi thành ánh sáng màu máu, cuối cùng ở chỗ đó ngay cả bụi bặm cũng không để lại. Bị đánh nổ sau đó lại bị chôn vùi.
Phanh phanh phanh!
Người ngoài không thể thấy rõ, chỉ cảm thấy hai đoàn ánh sáng quấn quýt lấy nhau, kịch liệt chém giết. Sau đó thì mấy ngôi sao ở nơi xa lần lượt nổ tung, bị du âm do hai người sử dụng Thánh khi đánh nhau chấn cho vỡ nát ra, hào quang chiếu sáng vũ trụ tối tăm.
Một lát sau, Lý Trọng Thiên đào tẩu, nửa người bên trên đều là máu. Người thứ tư dưới trời sao trong thời đại bạch kim như hắn ta bị người thứ chín trong lịch sử ở thời đại hoàng kim đánh bại, mang theo lửa giận, hai tay dùng sức xé rách hư không, nhảy vào đó bỏ trốn mất dạng.