Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1349 - Chương 1363: Đây Chính Là Tình Yêu Đích Thực (1)

Thánh Khư Chương 1363: Đây chính là tình yêu đích thực (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Phạm vi thống trị của Thiên Thần tộc, Linh tộc, U Minh tộc cực lớn, trong đó có một nơi là vùng phân chia chung, trên thực tế cũng có các cường tộc khác chiếm cứ một chút địa bàn ở trong này, bởi vì sản vật của khu vực này rất màu mỡ.

Sở Phong tới đây, nhờ phi thuyền của Hi thiếu nữ trợ giúp, trong khi Minh thúc lão Thánh Nhân đang trong quá trình khôi phục thì chuyện bay vào vũ trụ không còn gian nan.

Hắn ở trên một tinh cầu sinh mệnh không quá phồn thịnh thu được một thân phận không có chút sơ hở nào.

"Thiếu niên đi ra từ Đại Hoang, chém hết kẻ địch trên thế gian!"

Ở trong khu vực Đại Hoang trên viên tinh cầu này "Ngô Luân Hồi" viết lên trên vách đá một câu như vậy, lấy một giọng điệu mới vừa xuất thế rất chi là hăng hái của một thiếu niên đầy sức sống.

"Sở bé con, Mi thật dung tục!" Hi thiếu nữ tỏ vẻ xem thường.

Sau khi Sở Phong nghe được, rất muốn ẩu đả nàng một trận.

"Loại lời nói như thế này ở trên Dương gian từ lâu đã trở thành những từ khích lệ cổ xưa nhất, mi cho rằng mi là loại người tịch mịch vô địch như các bậc tiền bối kia?"

Sở Phong không thèm để ý tới nàng.

Minh thúc ra tay, dùng pháp lực mạnh mẽ làm cho động phủ cũ đi, khiến cho động phủ mới mở ở sâu trong Đại Hoang được lực lượng năm tháng tẩy lễ, dùng năng lượng thời gian cọ rửa, khiến cho nó giống như là được lưu lại từ Thượng Cổ.

Không có chút sơ hở nào, truyền thừa của Sở Phong từ nay trở đi đã có đầu nguồn.

Sở dĩ chọn nơi này là bởi vì chính xác đã từng có một thiếu niên tiềm tu ở sâu trong Đại Hoang, có môn phái từng nhìn thấy từ xa.

Nhưng sau khi đám Sở Phong đi vào điều tra thì phát hiện thiếu niên kia đã chết ở trong bụng hung thú.

Bọn hắn đến đây nhanh, đi cũng nhanh, cái thân phận Ngô Luân Hồi này tạm thời không dùng được, bây giờ chỉ tạo ra trước chuẩn bị để dùng cho sau này.

"Phí công làm việc này làm gì?" Thiếu nữ Hi không hiểu.

Sở Phong mỉm cười nói: "Có tác dụng lớn, chờ ta đi một vòng lớn trong tinh không, sau khi tản bộ đủ rồi lại quay về Địa Cầu, dùng thân phận này đi theo đám Thần Tử kêu đánh kêu giết với Sở Phong."

Minh thúc nghe đến đó cũng không còn gì để nói.

"Kỳ thật vẫn còn có chỗ dùng khác, chỉ có loại thân phận hợp pháp này mới có thể giúp cho ta đi Đại Mộng tịnh thổ, tranh đoạt đại tạo hóa kia." Sở Phong nói.

Hắn nhớ mãi không quên việc này, Đại Mộng tịnh thổ từng phát ra thiệp mời màu vàng, mời tuấn kiệt tuổi trẻ của các tộc trong Vũ Trụ Tinh Hải, sẽ cho họ một cơ duyên to lớn.

Ở trong cổ điện Đại Mộng, có người có thể một đêm trải qua giấc mơ lớn, giống như đã trải qua mười năm, trăm năm, đạo hạnh sẽ tăng vọt, chiến lực có thể đột nhiên tăng mạnh lên!

Loại cơ duyên này đừng nói đến những tộc khác động tâm, ngay cả những kẻ đứng trong mười vị trí đầu như Phật tộc, Đạo tộc, Thiên Thần tộc, Á Tiên tộc, Thủy Ma tộc... Cũng phải đỏ mắt, đặc biệt coi trọng, nhất định sẽ phái đệ tử tới.

Một đêm nằm mộng ngộ đạo mười năm, trăm năm, hoàn toàn giống như bế quan trong hiện thực, loại tạo hóa này có ai mà không thèm để ý? Sẽ khiến cho tiến hóa giả của các tộc phải điên cuồng!

Mà khi thịnh hội Mộng Đạo kết thúc, Đại Mộng tịnh thổ sẽ tuyển chọn ra một đạo lữ cho Thánh Nữ.

"Đạo thống này vốn đã phát cho ta một tấm thiệp mời màu vàng, nhưng sau đó lại tuyên bố hết hiệu lực, thật sự là tức chết ta. Cho nên Sở tiểu gia nhất định phải đi, mà còn muốn ở trong đó làm một giấc chiêm bao trăm năm! Đến lúc đó ta đạt được chỗ tốt, bọn họ còn phải cầu ta ở lại làm con rể. Khi đó còn phải nhìn xem tâm tình của ta như thế nào."

"Mi quả nhiên là sắc quỷ trong những quỷ vật, cái gì mà mộng đạo trăm năm, ta thấy mi vốn là để mắt tới Thần Nữ của người ta đi? !" Thiếu nữ Hi khinh bỉ.

"Cô nói lung tung cái gì đó." Sở Phong dùng ngôn từ chính nghĩa bác bỏ lời nói của nàng.

Sau đó, hắn nghĩ tới một số việc, lần trước hắn hoài nghi Tần Lạc Âm "có", rút cuộc là tình huống như thế nào, theo như tính cách của nàng thì tuyệt đối sẽ tiêu diệt đứa bé kia, sẽ không cho nó sinh ra trên đời này.

"Chẳng lẽ là Thần Thai trong truyền thuyết rất khó tiêu diệt?" Hắn suy nghĩ lung tung.

Thế nhưng cho dù là hài tử có lợi hại đến đâu đi chăng nữa, khi chưa sinh ra cũng vẫn rất yếu ớt, mổ bụng một cái là giải quyết hết, hắn nghĩ mãi vẫn không rõ.

Sau đó, hắn lại nghĩ tới một vài cảnh tượng, khi lấy thân phận Ngô Luân Hồi tiến vào Đại Mộng tịnh thổ, đi tham gia trận thịnh hội kia, nếu may mắn độc chiếm vị trí đầu, một đêm mộng đạo trăm năm, Đại Mộng tịnh thổ thật sự chọn hắn làm đạo lữ của Tần Lạc Âm, đến lúc đó tình huống sẽ như thế nào?

"Ta đi làm hiệp sĩ đổ vỏ, ta cõng nồi cho chính ta?" Hắn càng cẩn thận suy nghĩ càng muốn im lặng.

Lúc này, Minh thúc nghiêm túc nhắc nhở hắn, thịnh hội Mộng Đạo của Đại Mộng tịnh thổ chuyên để chuẩn bị cho các tiến hóa giả trẻ tuổi có cốt linh, ở thời kỳ Thượng Cổ đã vô cùng nổi danh, coi như là một trong những tạo hóa lớn nhất của người trẻ tuổi trong mảnh Vũ Trụ Tinh Hải này!

Đồng thời, điều này cũng mang ý nghĩa sẽ có cạnh tranh kịch liệt.

Minh thúc nói: "Không cần suy nghĩ nhiều, ngay cả Vũ Hóa Thần Thể, Cửu Khiếu Thông Thiên Độ Kiếp Thể, Nguyên Thủy Đạo Thai..., cũng sẽ không chịu đựng được dụ hoặc, sẽ tiến về nơi đó tranh giành, đến lúc đó so đấu không chỉ là thiên phú mà còn cả vận khí, cuối cùng ai có thể thu hoạch được cơ duyên, không ai có thể phán đoán được."

"Mặc kệ nó, ta chính là một điểm bất ngờ lần này, phải đi vào đó tìm vận may, bọn họ không cho ta đi, hủy thiệp mời màu vàng của ta, khiến cho ta không có tư cách xuất hiện ở đó. Rồi bây giờ nếu như ta không cẩn thận lọt vào trong đó thu hoạch được cơ hội, ta sẽ khiến bọn họ khóc thét!"

Ba người Sở Phong lại đi vào trong tinh không, lần này tiến đến một vài khu vực cổ quái để tu hành.

Nửa tháng sau, trên một tinh cầu trụi lủi, Sở Phong phải chạy trốn, quần áo tả tơi, cái gọi là chiến y kiên cố đã sớm bị xé rách, hắn giơ cao trên tay một khối thiên thạch khổng lồ, ở trên bề mặt tinh cầu tràn lan các hố hình khuyên bỏ chạy.

Ở phía sau hắn, một đám sinh vật màu vàng giống như cá sấu không ngừng từ trong các hố hình khuyên vọt lên, mang theo dung nham nóng bỏng đuổi giết hắn.

"Nhớ kỹ, bảo trì bản tâm bất động, quan tưởng Chư Thiên!" Minh thúc đứng giữa không trung quát to.

Sở Phong tức giận vô cùng, hắn vậy mà lại bị đuổi giết như thế, đây chính là một đám Quan Tưởng cảnh, thậm chí có cả Hỏa Sơn Cổ Ngạc cảnh giới Xan Hà, tạo thành uy hiếp nghiêm trọng cho hắn, bị đuổi giết ròng rã mười ngày, ai có thể chịu được?

Hết lần này tới lần khác còn không cho phép hắn phản kháng, hai tay giơ thiên thạch hàng mấy chục, mấy triệu cân mà nhảy vọt bỏ chạy, trong đầu còn phải tu luyện chân nghĩa của Quan Tưởng cảnh.

Đây chính là cách Minh thúc dạy bảo hắn, lúc này chỉ mới vừa bắt đầu đã đáng sợ như thế này.

Bình Luận (0)
Comment