Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1357 - Chương 1371: Mười Bước Giết Một Người (1)

Thánh Khư Chương 1371: Mười bước giết một người (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lúc này, ả cười cười nói: "Các vị quá khen rồi, ở trong chúng ta, nếu bàn về thiên phú, nếu bàn về tốc độ tu hành, lại có ai sánh được bằng La Minh huynh."

Lúc này, một nam tử mặc trường sam màu xanh ngọc mỉm cười, nho nhã mà tuấn lãng, nhẹ nhàng nâng chén, hướng về Mẫu Đơn tiên tử ra hiệu mời, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Đây chính là La Minh, tiến hóa giả ở cảnh giới Tố Hình của Thiên Thần tộc, thân là huyết mạch của dòng chính, là nhân vật xuất sắc, là một trong những hạt giống tiến hóa giả của tộc này, được bồi dưỡng trọng điểm.

Gã bây giờ mới hơn bốn mươi tuổi, đã đến gần hậu kỳ của cảnh giới Tố Hình, chính xác là vô cùng xuất chúng.

"La huynh tư chất ngút trời, lại có truyền thừa của Thiên Thần tộc, chúng ta về sau chỉ có thể nhìn lên."

"Đúng vậy a, La huynh cuối cùng cũng có một ngày sẽ đến lĩnh vực Thánh Nhân, khi đó không nên quên chúng ta a."

Một số người nhao nhao mở miệng lấy lòng, mời rượu La Minh.

"Các vị đạo huynh đừng làm như người xa lạ, đều là người một nhà, nói những lời này làm cho ta xấu hổ, chuyện tương lai ai có thể nói chính xác được." La Minh cười đáp lại.

Cảnh sắc xung quanh đẹp đẽ, cỏ xanh như tấm đệm, nơi xa là rừng tùng xanh ngắt, núi phía xa như lông mày.

"Nghe nói trước đây không lâu La huynh từng phát ngôn hào phóng, thật sự có khí phách a." Có người mở miệng, nhắc lại vụ La Minh nhục nhã Tiên Thánh của Địa Cầu.

Nếu như không có việc lật trời là Minh thúc bắn pháo hoa thì không hề nghi ngờ, La Minh khiêu khích như thế, có lẽ sẽ khiến cho không ít người ghé mắt nhìn.

Nhưng kết quả sau cùng lại là Thiên Thần tộc bị thiệt lớn, hiện tại có người nhắc lại chuyện xưa sẽ khiến cho La Minh đau buồn trong lòng, đó không phải việc vui vẻ gì.

La Minh hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Dư nghiệt Địa Cầu mà thôi, tộc ta có thể đoán được là ai, ta đã nói qua, muốn đi hội đấu gia của Hắc Huyết Giác đấu trường tranh mua da lông của Hỏa Hùng Thánh Nhân thì nhất định sẽ đi, đến lúc đó làm một đôi giày chiến, mỗi ngày đạp dưới lòng bàn chân!"

La Minh tỏ thái độ cường thế.

Đột nhiên, nơi này an tĩnh lại, không ít người nhìn chằm chằm phía xa.

La Minh cũng ngẩng đầu, nhìn thấy một người đi tới, cầm theo một cây mâu có màu xanh thẳm, tới gần mảnh đất yên tĩnh này.

"Ngươi là ai, không nhận được lời mời của chúng ta, vì sao tiến vào Xích Hà đảo?" Đôi mắt của La Minh sắc bén lên hỏi, bởi vì người nên tới đều đã tới đủ.

"Vì sao? Tất nhiên là vì giết ngươi!" Sở Phong đuổi tới, chậm chạp mà đến, nhưng bước chân nhẹ nhàng kia lại khiến cho người ta có cảm giác áp bách mạnh mẽ!

Một thiếu niên nhẹ nhàng mà đến, nhưng cũng làm cho người ta cảm giác được một cỗ áp lực, đây là khí tức trong lúc vô hình hắn để tràn ngập ra!

Người ở chỗ này đều lộ ra sắc mặt khác thường, đây là ai mà dám đến Loạn Tinh Hải, vào sân sau của Thiên Thần tộc, lá gan cũng quá lớn, tất cả mọi người đều đang ngó chừng hắn.

Nhìn Sở Phong bây giờ chỉ như mười mấy tuổi, ngũ quan xinh xắn, mắt to tinh khiết, bất kể là nhìn như thế nào thì tuổi tác cũng còn quá nhỏ, vốn như người vật vô hại mới đúng, thế nhưng hắn lại đang bộc lộ ra sát ý, nhìn chằm chằm La Minh.

"Thiếu niên này nơi đây không phải nơi ngươi có thể giương oai!" La Minh chưa kịp phản ứng, có người đã ra mặt trước, nhằm vào Sở Phong, nịnh nọt Thiên Thần tộc.

Người nói chuyện cũng có vẻ rất trẻ trung, chỉ hai mươi mấy tuổi, mái tóc dài màu nâu phất phới, con mắt phát ra tia sáng tím, vươn người đứng dậy.

Trên thực tế, người ở chỗ này đều ở tuổi trung niên trở lên, đây là đại hội giao lưu của tiến hóa giả ở cảnh giới Tố Hình, làm gì có ai thật sự là cường giả trẻ tuổi.

gã nói tiếp: "Ngươi là con nhà nào, người lớn nhà ngươi ở đâu, không dạy cho ngươi phải tôn trọng người lớn sao?"

Bởi vì gã có thể cảm giác được rõ ràng, Sở Phong quá nhỏ tuổi, sinh cơ mạnh mẽ, cốt linh, huyết khí tràn ra hỗn hợp lại cùng nhau, rất khó làm giả tuổi.

"Không có chuyện của ngươi, tránh qua một bên đi." Sở Phong mở miệng.

"Gọi người lớn của ngươi đi ra đây." Một người trung niên có mái tóc xù nói ra, màu tím trong hai mắt bắn ra ánh sáng thần thánh lấp lóe, nhìn chằm chằm Sở Phong, một cỗ năng lượng như sóng to gió lớn ép về phía trước.

"Còn cần người lớn ra mặt sao, một mình ta cũng có thể giết La Minh." Sở Phong bình thản đáp lại, cầm theo phi mâu xanh thẳm, chỉ phía xa hướng về nam tử tóc nâu nói: "Đừng dùng năng lượng của ngươi âm thầm áp chế ta, nếu không, ngươi không chỉ có không nhìn thấy được việc thú vị, còn phải trả giá bằng máu."

Nam tử tóc nâu giận tái mặt nói: "Các vị các ngươi đã nghe chưa, một tên nhóc con mười mấy tuổi cũng dám đến trước mặt chúng ta làm càn, nơi này là chỗ nào? Là biển của Thiên Thần tộc, thiếu niên này ngươi bị điên sao?"

Khi nói đến đây, gã bước ra một bước, vươn ra một bàn tay chộp về phía trước, bàn tay phát sáng, ráng lành bừng bừng, lộ ra năng lượng khiếp người.

"Ầm!"

Sở Phong cầm trong tay phi mâu xanh thẳm đâm về đằng trước, một kích rất tùy ý, thậm chí còn không mang theo khói lửa, rất nhẹ nhàng không dùng sức chút nào.

Nam tử tóc nâu cười lạnh, tay lớn không lui tránh, bắt đầu vận dụng diệu thuật, phù văn lưu chuyển, quấn quanh ở giữa bàn tay, muốn đoạt mâu trấn áp Sở Phong.

Nhưng mà chuyện khiến gã kinh dị xảy ra, các ký hiệu bên bàn tay gã trực tiếp bị tiêu diệt, ánh sáng năng lượng lập tức bị đâm xuyên, “phù” một tiếng bàn tay của gã máu thịt be bét, ở dưới phi mâu xanh thẳm giống như giấy, tuỳ tiện bị đóng xuyên, sau đó nổ thành một đám sương máu.

"Thánh Khí? !" Nam tử tóc nâu lùi lại, sau lưng bốc lên một luồng hơi lạnh, gã không chỉ có bàn tay bị nổ tung, mà cánh tay phải cũng biến mất, bị một mâu kia hủy đi.

Cần phải biết, đối phương còn chưa thôi động phi mâu, chủ yếu là tự gã nghênh đón, mới tạo thành hậu quả này, một khi phi mâu màu lam kia bị kích hoạt, sẽ có uy thế cỡ nào?

Tất cả mọi người ghé mắt nhìn, chấn động vô cùng.

Đây là Thánh khí trong phi thuyền của thiếu nữ Hi!

"Thiếu niên này, ngươi dám đến trong biển của Thiên Thần tộc ta giương oai, cầm một Thánh Khí đã muốn vô pháp vô thiên? !" La Minh đứng lên, trên thực tế thì gã đang cảm thấy rất bất an.

Tất cả những người khác cũng đều đứng dậy, nhìn chằm chằm vị khách không mời mà đến này.

"Huyền tổ La Nhiên, xin mời mở ra trận vực!" La Minh nói thẳng, hiển nhiên Xích Hà đảo không phải nơi bình thường, hậu bối mới xuất hiện thường tới đây tụ hội, có trận vực bảo vệ đảo.

Mà ở trên đảo cũng có cao thủ, ví như La Nhiên, một vị cao thủ cấp Bán Thánh quanh năm ngồi bảo vệ ở đây.

"La Minh, ngươi chỉ có chút tiền đồ này sao, nhìn thấy ta đến liền muốn vận dụng trận vực, xin Huyền Tổ của ngươi ra mặt? Kỳ thật, ta tới đây là muốn một mình giết ngươi!" Sở Phong mở miệng, mười phần bình tĩnh.

Người ở chỗ này đều lộ ra sắc mặt khác thường, một thiếu niên còn rất non nớt, lại quá tự tin, dám một mình tới giết kỳ tài ngút trời La Minh!

Bình Luận (0)
Comment