Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1358 - Chương 1372: Mười Bước Giết Một Người (2)

Thánh Khư Chương 1372: Mười bước giết một người (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đương nhiên, tất cả mọi người cũng đều nhìn ra, thiếu niên này không phải hạng người tầm thường, con nhà bình thường ai có thể cầm Thánh Khí đi ra.

"Đinh!"

Sở Phong rung tay, ném phi mâu màu lam ra, cắm trên mặt đất nói: "Tới đi, tiểu gia ta không cần Thánh Khí, hôm nay dùng tay không đánh chết ngươi!"

"Làm càn!" thư đồng sau lưng La Minh quát to.

Thư đồng cảm thấy có chút hoang đường, một đứa nhóc con mười mấy tuổi dám tùy tiện muốn giết người tiếp cận cấp độ Kim Thân như La Minh? Ngay cả thư đồng còn lớn hơn Sở Phong một hai tuổi.

"Ngươi là dư nghiệt!" La Minh mở miệng, nhìn chằm chằm phi mâu xanh thẳm trên đất, trong lòng trầm xuống, hai mắt gã thâm thúy, hít sâu một hơi đi về phía trước.

Đồng thời gã nháy mắt với người bên ngoài, đám thư đồng của gã đã âm thầm liên lạc với bên ngoài, muốn đi bẩm báo tình huống.

Nhưng mà sắc mặt của những người kia biến đổi, bất kể là internet tinh tế, hay là các loại máy truyền tin, đều mất đi liên hệ với bên ngoài, giống như đang bị ngăn cách.

"La Minh, ngươi từng nói lời ngông cuồng, muốn dùng da lông của Hỏa Hùng Thánh Nhân may thành một đôi giày chiến, ngông nghênh không ai bì nổi, bây giờ còn có di ngôn gì không?"

Sở Phong tuyệt đối không sốt ruột, từ từ tới gần.

"Quả nhiên là bọn dư nghiệt các ngươi, Địa Cầu Thượng Cổ đã hủy diệt, chó mèo hôm nay không thành tài được, đều sẽ chết sớm, phải bị tiêu diệt!" Mặt La Minh âm trầm, gã biết chuyện hôm nay không thể tốt được, cũng không có ý định hạ thấp tư thái, mặc dù gã rất lo lắng có Thánh Nhân âm thầm tới.

Lúc này có không ít người đều biến sắc mặt, bọn gã phần lớn đều là tiến hóa giả của Thiên Thần hệ, có quan hệ tốt với Thiên Thần tộc.

"Ta đến đòi một câu trả lời cho Hỏa Hùng Thánh Nhân!" Sở Phong áp sát về phía trước.

"Chỉ bằng ngươi, thật sự muốn một mình khai chiến với ta?" Khóe miệng La Minh lộ ra một tia cười lạnh.

"Đúng, chính là một mình ta!" Sở Phong thanh tú tuyệt luân, so nữ nhân còn xinh đẹp hơn, sợi tóc bay nhẹ, hai mắt vô cùng trong sáng.

"Thật sự là có can đảm, trong lần tụ hội này thế mà xông đến một tiểu tử mười mấy tuổi, dám tùy tiện như thế!" Lúc này, còn có một người khác mở miệng, cuối cùng gã còn bổ sung: "Ừm, cũng có thể là một bé gái xinh đẹp!"

Hắn đang khẽ cười, ngôn ngữ càn quấy, tộc này là bạn tốt đáng tin của Thiên Thần tộc, gã là cường giả của Phi Thiên Ngô Công tộc, đã là cao thủ cảnh giới Tố Hình.

Sở Phong vốn rất bình tĩnh, nhưng dáng tươi cười bây giờ lại cứng đờ, trong giai đoạn hiện tại hắn hận nhất chuyện người khác nói hắn giống bé gái.

"Cái gì mà tụ hội thiên tài, ta thì thấy đây là hội củ cải, một đám người đều đã mấy chục tuổi mà chỉ có một chút thành tựu như thế, khó trách các ngươi không thành tài được, tiểu gia hôm nay cho các ngươi nhìn một chút, cái gì mới là tư chất ngút trời, nghiền ép các ngươi!"

Sở Phong quát, phóng người lên, vồ giết về phía cường giả của Phi Thiên Ngô Công tộc.

"Oắt con, ngươi cũng dám vô lễ với ta, miệng còn hôi sữa, về bú sữa mẹ đi!" Phi Thiên Ngô Công cười to, nhưng mà ánh mắt lại vô cùng lạnh lẽo.

Trong tay gã xuất hiện một thanh đao dài đen như mực, tràn ngập mùi tanh hôi, bổ về hướng về Sở Phong, gã nói thì nhẹ nhõm, nhưng ra tay lại dùng toàn lực ứng phó, muốn dùng lực lượng của cảnh giới nghiền ép!

Soạt!

Trên thân Sở Phong, phủ thêm một tầng cà sa đỏ tươi, cũng có hoa văn màu vàng lập loè, đây là cà sa Chúng Sinh Bình Đẳng, bị Sở Phong lợi dụng thủ đoạn trận vực cùng các vật liệu hiếm có sửa chữa lại, mạnh hơn trước kia một tầng, có thể khắc chế tiến hóa giả cao hơn hắn một hai cảnh giới.

Chủ yếu cũng bởi vì gần đây thực lực của hắn tăng mạnh, không khác gì tu sĩ ở cảnh giới Xan Hà!

Oanh!

Sở Phong vận chuyển hô hấp pháp, vận dụng Cộng Hưởng Thuật, đi lên chính là một nắm đấm bá đạo, coong một tiếng, trực tiếp đánh bay thanh trường đao này.

"Ừm, tiểu tử, cà sa này của ngươi có gì đó quái lạ, không phải là muốn cùng ta chiến một trận công bằng sao, làm sao lại lợi dụng bàng môn tà đạo! ?" Khi Phi Thiên Ngô Công nói những lời này tuyệt đối không đỏ mặt, nghĩa chính ngôn từ, đứng đó quát lớn.

Sở Phong nói: "Ngươi là một lão già ở cảnh giới Tố Hình mà lại nói câu không biể ngại như thế, cái gọi là công bằng chiến một trận, chính là đọ sức cùng cấp độ, để cho ngươi nhìn một chút, nếu như chúng ta là người cùng một thời đại, ta sẽ nghiền ép ngươi như thế nào!"

Sau khi Sở Phong được Minh thúc dạy dỗ, nghỉ ngơi hơn ba tháng, cảnh giới Quan Tưởng đại viên mãn, chỉ cần hắn nguyện ý, chỉ cần đạp xuống đất là có thể trở thành cao thủ ở cảnh giới Xan Hà, thực lực bây giờ không thể so sánh nổi.

Oanh!

Hắn đấm ra một đấm, vận dụng Cộng Hưởng Thuật, Loa Toàn Thuật, khi hai tay chấn động run run, giống như là một cơn lũ ống trút xuống, đánh cho Phi Thiên Ngô Công gầm thét, miệng mũi phun máu.

Gã cảm thấy rất không cam tâm, gã đã là cường giả ở cảnh giới Tố Hình, lại bị một tên thiếu niên mười mấy tuổi đả thương.

"Oắt con, nạp mạng đi!" Phi Thiên Ngô Công gầm thét, vứt bỏ trường đao, hoành không mà lên hóa thành một con rết màu bạc, phía sau sinh ra một đôi cánh, lợi dụng tốc độ để công kích Sở Phong.

Đáng tiếc, gã tính sai rồi, trong tay Sở Phong nắm giữ bí thuật Thiên Nhai Chỉ Xích, tốc độ càng nhanh hơn, nhảy lên hư không, vây quanh gã phát động công kích.

Phanh phanh phanh. . .

Giữa không trung truyền đến tiếng va chạm, cuối cùng, phù một tiếng vang lên, Phi Thiên Ngô Công kêu thảm, thân thể đứt thành từng khúc, gã bị giết chết ở giữa không trung, chết oan chết uổng.

Sưu sưu sưu!

Không đợi Sở Phong rơi xuống đất, dưới ra hiệu của La Minh, lại có ba đại cao thủ vọt lên, đều là người ở cảnh giới Tố Hình, cùng nhau đánh giết Sở Phong.

Lần này, Sở Phong vẫn dùng tay không như cũ, phun ra nuốt vào hào quang, ở bên ngoài cơ thể “coong” một tiếng, xuất hiện một cái chuông lớn màu vàng óng, đây là hắn diễn biến ra từ Hình Ý 12 Chân Hình, nhờ Đạo Dẫn hô hấp pháp cải tiến, sau đó sử dụng.

Ba người không có đánh vỡ được vách chuông, ngược lại làm cho bản thân bị chấn cho khí huyết cuồn cuộn, cà sa kia đang có tác dụng, kéo cảnh giới của bọn gã xuống.

Sau mấy lần va chạm, giao thủ một phen, ở trong âm thanh “phốc phốc”, ba người kia bất đắc dĩ gầm thét, cuối cùng tất cả đều nổ tung, bị Sở Phong đánh nổ giữa không trung!

"Cái gì mà tụ hội thiên tài, ta thấy nên gọi là đại hội chặt củ cải đi!" Sở Phong khinh thường nói, đáp xuống đất.

Sau đó, hắn điểm chỉ bọn người La Minh bọn người nói: "Nếu như cùng sinh trong một thời đại, trong mắt ta, các ngươi đều là gà đất chó sành!"

Tiếp theo, hắn lại nói: "Cho dù là hiện tại, không cần cà sa Chúng Sinh Bình Đẳng, khi chỉ một đối một, liều mạng tranh đấu, ta cũng chưa hẳn không thể giết các ngươi ! Nhưng mà, ta chính là muốn nhìn một chút, ở cùng cấp độ, các ngươi đến cùng là yếu cỡ nào!"

Loại lời này rất kéo cừu hận, đây là một đám tiến hóa giả có thành tựu phi phàm, lại tu hành thêm mấy năm là có hi vọng thành tựu Kim Thân, kết quả bị một thiếu niên mười mấy tuổi khinh thường chế nhạo, khiến cho người ta khó xử.

Bình Luận (0)
Comment