Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong nói: "Ta ở Địa Cầu đã bán rất nhiều Thần Tử cùng Thánh Nữ, còn chưa có gặp được người có thực lực cường đại như ngươi, nếu mà mang ngươi đi đấu giá, ta chắc chắn là sẽ đòi cái giá cao."
Một đám người hoàn toàn im lặng, đã sớm nghe nói, tên gọi là Sở ma đầu này là một kẻ buôn người! Hiện tại xem ra là phát rồ a, bệnh nghề nghiệp lại dâng lên, muốn bán bọn gã? Một đám người rùng mình!
Quả nhiên, Sở Phong nhìn kỹ xong Mẫu Đơn tiên tử, lại đi nhìn những người khác, dần dần dò xét từng người một.
Sở Phong thở dài: "Thánh Nữ tiếp cận cấp độ Kim Thân, dung mạo xuất chúng, xếp hạng trong Top 100, cũng coi như là danh nhân trong Tinh Hải, nói thật là không muốn đem làm vật đấu giá. Chỉ là, khá đáng tiếc a, tuổi tác quá lớn, bằng không thì ta sẽ giữ lại cho chính mình dùng rồi!"
Mẹ nó!
Người có tính tình tốt như Mẫu Đơn tiên tử cũng kém chút nữa đã phát tác, suýt nữa đã liều mạng với Sở Phong, muốn chất vấn hắn, lão nương ta đây thật sự già sao? Ánh mắt của ngươi là thứ gì vậy!
Nói thật, Mẫu Đơn tiên tử xứng đáng là nhân tài mới nổi, nếu như trước 50 tuổi trở thành tiến hóa giả cấp độ Kim Thân La Hán thì cũng coi như thế gian hiếm thấy.
Bị Sở Phong bình luận như thế, ả ta thật sự là muốn nôn ra máu, lần đầu tiên bị người ta ghét bỏ mình già. Nhưng khi thấy bộ dáng nhỏ kia của Sở Phong, ả còn không thể phản bác được.
Những người khác cũng đều im lặng, thần sắc cổ quái, vô cùng đồng tình với Mẫu Đơn tiên tử, đồng thời đối với cái danh "Lão thiên tài" bị áp lên người này, bọn gã cũng không quá kháng cự.
"Được rồi, cứ tính toán như thế đi, ta cũng không làm khó các ngươi, không bán các ngươi." Sở Phong lắc đầu nói, điều này khiến tất cả mọi người thở dài ra một hơi.
Nhưng mà, một câu tiếp theo của Sở Phong lại khiến cho tất cả bọn gã đều lông tóc dựng đứng. Hắn nói: "Dứt khoát đều giết đi cho rồi, chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật."
Thân phận trước mắt của hắn còn chưa thể cho ra ánh sáng, tin tức không thể rò rỉ ra, bởi vì hắn còn muốn đi vào Đại Mộng tịnh thổ, muốn đi tranh đoạt đại tạo hóa kia, một đêm mộng đạo trăm năm, lấy cái gì ở ngoài này cũng không đổi được!
"Sở đạo hữu, chúng ta không ra tay là đã cho thấy lập trường, ngươi không thể làm như thế." Mẫu Đơn tiên tử tận lực ôn hòa, nhưng âm thầm đã liên hệ với người khác, chuẩn bị cá chết lưới rách, bọn gã không có khả năng bó tay chịu trói.
Sở Phong dâng lên sát ý, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng nói: "Các ngươi vì sao không cùng La Minh công kích ta? Như vậy thì ta giết cũng sẽ được yên tâm thoải mái, không có cảm giác bứt rứt."
Hắn xoắn xuýt một trận.
Lúc này, Minh thúc đi tới, mang theo hơi thở Thánh Nhân nhàn nhạt, khiến cho sắc mặt những người này lập tức trắng bệch, cơ hồ là muốn ngã trên mặt đất, bọn gã biết mình xong đời rồi!
Nhưng mà một câu của Minh thúc, lại để khiến cho bọn gã từ Địa Ngục trở lại Thiên Đường, tình cảnh lúc này quả nhiên là thay đổi rất nhanh.
"Được rồi, buông tha bọn hắn đi." Đây là Minh thúc nói.
Tiếp theo, ông lại thở dài giải thích: "Có không ít tộc đàn của những người này ở năm đó đều phụ thuộc vào Địa Cầu Thượng Cổ, cũng coi như là người ở phía chúng ta, tổ tiên của bọn hắn, có một vài người còn cùng ta đi chém giết, kề vai chiến đấu, đã chết đi rất nhiều người, đến nay cũng khiến cho ta khó quên."
Khi nói đến đây, Minh thúc im lặng một trận.
Không cần nghĩ tiếp, về sau nhóm Minh thúc đại bại, tộc đàn của những người này bất đắc dĩ phải lựa chọn.
Minh thúc có chút thương cảm nói: "Ta không trách bọn hắn, nếu không thì hành tinh mẹ của bọn hắn cũng sẽ bị diệt tộc, mà tổ tiên của bọn hắn đã chảy rất nhiều máu cho chúng ta, tộc đàn của bọn hắn cũng có Thánh Nhân bị giết, đã giúp đỡ chúng ta. Còn lựa chọn sau này của bọn hắn, ta hiểu."
Quả nhiên, những người này sau khi nghe được lời như vậy, nét mặt đều có chút phức tạp.
Sở Phong ý thức được, trước đó những người này không động thủ, đều đứng ở một bên nhìn, có lẽ cũng là có chút suy nghĩ khác.
"Tốt a, các vị lão ca, lão tỷ, các vị lão thiên tài, tiểu đệ lỗ mãng rồi, vậy chúng ta xin từ biệt." Sở Phong nói đến đây, nhìn về phía Minh thúc, nói: "Minh thúc, ngài có thể xử lý được đoạn ký ức này của bọn họ không, người khác không thề nào khôi phục lại được."
"Mượn nhờ năng lượng đặc thù của Dương gian thì có thể làm được, thực lực của cấp độ chiếu rọi Chư Thiên dù có cao hơn ta rất nhiều cũng không thể giúp bọn hắn khôi phục lại." Minh thúc nói.
Thiếu nữ Hi xuất hiện, kêu rên một trận nói: "Các ngươi quá xấu xa rồi, luôn luôn muốn trộm lấy dương khí của ta, là Ác Quỷ điển hình, tổn hại sinh cơ Dương gian của ta."
"Đừng gào nữa, sau này ta giúp ngươi tìm một chút Tiên Thiên Hỏa Tinh, để cho ngươi bổ xung đủ!" Sở Phong nói.
"Ngươi nói thật dễ dàng, nơi này là Âm gian, là Minh giới, làm gì có khí tức Dương gian!" Thiếu nữ Hi lẩm bẩm.
Một đám lão thiên tài đứng bên cạnh đều trợn tròn mắt, thiếu nữ Dương gian, cái này. . . Bọn gã cùng lảo đảo trong gió!
Nhưng mà, tiếp đó bọn gã liền bất tỉnh nhân sự, từng người đều bị Minh thúc điểm vào giữa trán, cưỡng ép chém rụng đoạn ký ức cách đây không lâu kia.
"Oanh!"
Vùng đất này đột nhiên phát sáng, có phù văn trận vực sáng lên, sát cơ bành trướng.
"Còn không hết hi vọng, dám dựa vào nơi hiểm yếu chống lại?" Minh thúc cười lạnh.
Trên bầu trời, Thiên Đạo Tán hiện ra, nó vốn trấn áp nơi đây, che đậy thiên cơ, ngăn cách trong này cùng bên ngoài. Hiện tại Thiên Đạo Tán ép xuống, phù văn trên mặt đất lập tức sụp đổ, đồng thời có một cái lão giả cùng một tốp người bị buộc đi ra, liên tục phát run, cuối cùng gần như không có cách nào đứng thẳng.
Đó là một vị Á Thánh, tên là La Nhiên, cũng là Huyền Tốt mà La Minh gọi trước đó.
"Giết!" Minh thúc khẽ quát, Thiên Đạo Tán rơi xuống, Á Thánh La Nhiên dù là rất mạnh nhưng cũng không đáng chú ý, phù một tiếng nổ tung, hóa thành một mảnh sương máu.
Về phần những người khác thì càng không cần nói, trực tiếp trở thành tro tàn!
Trên đảo Xích Hà an tĩnh lại, mấy người Sở Phong rời đi.
Loạn Tinh Hải, đại dương màu xanh lam chập trùng, tinh cầu bị dìm ngập ở trong đó, hóa thành hòn đảo, vùng biển này vô cùng mênh mông, cuối cùng cũng biến mất ở phía sau Sở Phong.
Hai ngày sau, trên một tinh cầu tên là "Thần Hoang", có một thiếu niên đi ra khỏi núi rừng, tay nâng trường đao hô to: "Thiếu niên đi ra từ Đại Hoang, chém hết thảy địch trên thế gian!"
Ngô Luân Hồi xuất thế, thời gian quá gấp gáp, Sở Phong chuẩn bị để cho thân phận hợp pháp này dần hấp thụ ánh sáng, bởi vì hắn sợ bỏ lỡ thịnh hội của Đại Mộng tịnh thổ.
Về phần Minh thúc thì đã rời đi, đang sắp xếp một đại tạo hóa cho hắn, đi tính toán, muốn dẫn hắn đi cướp bí cảnh của Tây Lâm tộc!
Thiếu nữ Hi thì tiến vào mặt trời trên đỉnh đầu Sở Phong, bổ sung dương khí.
"Ta tên Ngô Luân Hồi!" Trong tinh cầu Thần Hoang, văn minh tiến hóa không quá phát triển, Ngô Luân Hồi xuất thế làm nhiễu loạn yên tĩnh, một tên thiếu niên chỉ mười mấy tuổi, đã tiến vào cảnh giới Xan Hà, quá kinh khủng!