Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1369 - Chương 1383: Vũ Trụ Hắc Lao (2)

Thánh Khư Chương 1383: Vũ Trụ Hắc Lao (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Lòng Sở Phong rung động, tất nhiên hắn biết trong không gian Luyện Ngục có cái gì, nơi đó có Quang Minh Tử Thành, có Luân Hồi Lộ, có điểm cuối cùa đường cùng.

Hắn tự mình trải qua, hắn dự đoán, nếu ai dám tiến công nơi đó, vậy thì thật sự muốn chết!

Hắn nhìn thấy quá nhiều quá nhiều thi thể Thánh Nhân trong cối xay Quang Minh Tử Thành, trong đó thậm chí có các loại thân thể của Chân Long, Bất Tử Điểu, họ đều bị nghiền thành thịt nát.

Hiện tại hắn thật sự rất hoài nghi, có lẽ chúng không phải thi hài của vùng vũ trụ này, mà là bắt nguồn từ nơi khác!

Chẳng lẽ là thi thể Dương gian? Hắn thầm suy đoán trong lòng, có điều lại không thể xác định.

"Chú Minh, tôi đi qua chỗ đó rồi." Sở Phong chậm rãi lên tiếng, kể cho chú Minh những điều mình nhìn thấy trong đó.

Liên quan tới Luyện Ngục, bên ngoài không biết được nhiều lắm.

Về phần Quang Minh Tử Thành và cối xay kia, lại càng biết ít hơn nữa, chắc hẳn cũng chỉ có những bá chủ từng tấn công vào năm đó vội vàng cảm ứng được mà thôi.

Về phần phần cuối của Luân Hồi Lộ, đoán chừng không ai từng đi qua, hẳn cũng không biết!

Chú Minh trợn tròn mắt, thiếu nữ Hi cũng trợn mắt hốc mồm, đều bị kinh sợ, giống như đang nghe thần thoại!

Thật lâu sau đó, thiếu nữ Hi mới giật mình mà nói: "Lại có luân hồi! Đúng, Sở Laura, lần trước anh đã đảm bảo với tôi, nói có thể đưa tôi về Dương gian, không phải anh muốn ném tôi vào trong cối xay, ép thành thịt nát, đưa tôi đi chuyển thế đó chứ! ?"

Sở Phong lập tức cười gượng, nói: "Không phải tôi có một lá bùa màu đen đó sao, bảo đảm cô chuyển sinh mang theo ký ức!"

"Nói cho cùng thì anh vẫn muốn ném tôi vào cối xay nghiền nát, tôi. . . Đánh không chết anh!" Thiếu nữ Hi trực tiếp nhào tới.

Sở Phong không chút yếu thế, giang hai cánh tay ra, trực tiếp dâng tặng một cái ôm gấu.

"Thứ quỷ háo sắc, lệ quỷ trong đám quỷ vật, anh đi ra cho tôi!"

Thật lâu sau đó, Chú Minh và thiếu nữ Hi mới dần dần tiêu hóa được chân tướng khủng bố này, trước đó Sở Phong cũng đề cập qua đôi lời, nói mình tiến vào Luyện Ngục, nhưng không dám nhắc tới chuyện phần cuối Luân Hồi Lộ, vậy quá không thể tưởng tượng rồi.

"Chú Minh, hào quang trên ngôi sao chết này rất đặc thù, rất quan trọng với tôi sao?" Sở Phong nghi ngờ.

"Rất quan trọng, sở dĩ ta bảo cậu đè ép cảnh giới Xan Hà, tạm thời không đột phá lên đó, là muốn để cậu tới nơi này, lấy được tia sáng kia, đầu tiên là đột phá, sau đó nuốt lấy hào quang kia!"

Cái gọi là Xan Hà, chính là phải hấp thu một chút năng lượng ánh sáng trên thế gian, làm lớn mạnh bản thân, ánh sáng càng hiếm có, càng hùng mạnh thì càng tốt, có thể diễn dịch thành các loại uy năng thần thông.

Chú Minh cực kỳ coi trọng giai đoạn cất bước của Sở Phong, ông ta muốn luồng ánh sáng đầu tiên mà Sở Phong hấp thu cho cảnh giới Xan Hà chính là ánh hào quang Thượng Cổ kỳ lạ lai lịch lớn đến vô biên kia!

Sở dĩ Chú Minh phát hiện ra tia sáng kia, là bởi vì trong những năm tháng dài đằng đẵng ấy thỉnh thoảng ông ta cũng đến nơi đây tế bái, hoài niệm cố nhân, trong lúc vô tình thì bắt gặp.

Đây là địa bàn của tộc Tây Lâm, vùng bí cảnh hắc lao này được tộc Tây Lâm uỷ thác quản lý.

Chú Minh nói: "Người dòng tộc Tây Lâm cũng biết tia sáng kia, nhưng không có báo cáo, từ Thượng Cổ đến bây giờ bọn người nhất mạch kia cứ luôn nếm thử bắt lấy nó, thế nhưng chưa một lần nào thành công cả."

Khi hiểu rõ đến những này rồi, Sở Phong rất cảm động, Chú Minh vì giúp hắn đặt nền mống căn cơ mạnh nhất mà nhọc lòng, đi vào chỗ nguy hiểm nhất này, muốn đoạt miếng mồi trước miệng cọp.

"Trước kia ta không biết lai lịch của tia sáng kia, hiện tại phát hiện, hẳn có nguồn gốc từ Quang Minh Tử Thành, Luân Hồi Lộ, thậm chí là cuối cái hang cổ này!" Chú Minh nói, thần sắc càng trịnh trọng lên, càng hiểu rõ, ông ta lại càng cảm thấy tia sáng kia khó lường, Sở Phong nhất định phải đạt được, luồng ánh sáng đầu tiên của cảnh giới Xan Hà, nhất định phải là thứ ánh sáng này.

Hồng Phong vốn là một tinh cầu rất xinh đẹp, khắp nơi đều là cây Hồng Phong, mỗi khi đến mùa thu thì khắp núi đồi cứ như được ráng chiều nhuộm đỏ, cảnh đẹp ý vui, thế nhưng từ sau cuộc chiến thời Thượng Cổ thì hết thảy đều đã thay đổi, cả tinh cầu biến thành một ngôi sao chết chóc.

"Ô. . ."

Gió lốc nổi lên, mang theo màu đỏ tươi, có thể nhìn thấy trong đó là thứ chất đất màu đỏ, thậm chí có cả xương gãy, còn có tử khí nồng đậm.

Đây chính là hiện trạng trước mắt của tinh cầu Hồng Phong, không có một ngọn cỏ, sức sống bị tuyệt diệt, mãnh đá nhô ra biến thành xương cốt màu đen, trong vũng bùn dâng lên làn sương đen xì, trong hẻm núi tỏa ra tử khí. . .

Toàn bộ lục địa đều đã ảm đạm, hồ nước sớm đã khô cạn, đây là một tuyệt địa, ngẫu nhiên có vũng nước cũng chính là máu thánh, tàn huyết của đại năng, chúng cứ ứa tràn ra mà ăn mòn vạn vật.

Sở Phong tới, đứng ngay trên tinh cầu này, cảm giác toàn thân khó chịu, nếu nán lại trong này lâu dần thì ngay cả Kim Thân cũng sẽ bị phá mất, đạo hạnh Thánh Nhân cũng phải hạ xuống.

Tất nhiên hắn cảm thấy không thích ứng, chỗ dựa vào duy nhất chính là phương pháp hô hấp Đạo Dẫn, sau khi vận dụng nó để hóa giải tử khí, trừ sạch làn sương máu. Hắn có thể nhìn thấy trong lúc mình hút vào thở ra, hào quang cùng với làn sương đen bị bài xích ra khỏi lỗ chân lông, chỉ có năng lượng hữu ích là được hấp thu.

Đây là điều mà chú Minh báo cho hắn biết, muốn sinh tồn được lâu dài trên tinh cầu này thì chỉ có thể vận dụng phương pháp hô hấp Đạo Dẫn!

Chú Minh cực kỳ hoài nghi, đây là nơi vứt xác mà của cha Yêu Yêu sau khi ông ta chiến tử, một phần máu thịt của ông ta rơi lên trên viên tinh cầu này cho nên mới gây ra hiện tượng này.

"Một người khi còn sống đã tu luyện phương pháp hô hấp Đạo Dẫn đến cực hạn, thì trong máu thịt của người nọ vẫn sẽ bao hàm các loại quy tắc, trật tự, thay đổi tất cả của tinh cầu này, cho nên, chỉ có người cũng thừa kế phương pháp hô hấp tương tự tới đây mới bị ảnh hưởng nhỏ nhất."

Đây là lời nói của chú Minh, cũng là suy đoán của ông ta.

Tộc Tây Lâm có một nhóm người trường kỳ đóng giữ tại nơi này, trông coi hắc lao, hậu nhân của bọn chúng đang tìm kiếm tia hào quang kia, chúng có thể đi lại trong này cũng là cậy vào Đạo Dẫn.

Quyển đầu tiên của phương pháp hô hấp này từng bị cướp đi, phát tán ra cả vũ trụ, dẫn đến một vài chủng tộc chí cường may mắn quan sát và cũng học được cả.

Nhưng mà, cho đến tận bây giờ, trong vũ trụ người tu luyện quyển sách thiếu hụt của phương pháp hô hấp Đạo Dẫn kia cũng vô cùng ít ỏi, bởi vì không có quyển tiếp theo thì cũng không có nghĩ lý gì.

Sở Phong ổn định bản thân, lặng yên cất bước, hắn như ẩn như hiện trên hành tinh chết này.

Chú Minh không có tới, ông ta cùng Yêu Yêu có mang theo Thiên Đạo Tán để canh phòng, muốn che đậy thiên cơ, giám thị mặt trăng bầu trời, tránh khiến cho Thánh Nhân tộc Tây Lâm nơi đó phát hiện.

Nơi đó có Thánh Nhân trấn giữ, hơn nữa không chỉ một người, mà còn trong vũ trụ, chúng trông coi Hắc Lao Vũ Trụ trên hành tinh Hồng Phong!

Bình Luận (0)
Comment