Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sở Phong lúc này trong lòng mới thả lỏng, đám người này gần đây luôn khống chế thuyền lớn mục nát đi đọ sức cùng các cao thủ đọ, có đôi khi cũng khó tránh khỏi chuyện ăn phải thiệt thòi.
Hai ngày sau, một tin tức chấn động Tinh Hải truyền ra. Một lao tù trên một tinh cầu chết thuộc tinh hệ Tây Lâm bị người ta mở ra một góc, thả ra một nhóm tù nhân cùng hung cực ác!
"Làm sao có thể, Hắc Lao Vũ Trụ dùng chất liệu kiên cố nhất luyện thành, bình thường mà nói, Thánh Nhân cũng không có cách nào đánh vỡ, làm sao bây giờ lại bị đánh xuyên?"
"Trời ạ, một đám phạm nhân kinh khủng nhất trốn ra được, lần này phiền phức lớn rồi "
"Chính xác mà nói thì là Tây Lâm tộc phiền phức lớn rồi, đó là Hắc Lao Vũ Trụ được ủy thác cho bọn hắn trông coi, nơi đó giam giữ rất nhiều nhân vật hung ác bọn hắn bắt vào, bây giờ bị người cứu đi, ta xem chừng bọn hắn nhất định đã đầu lớn như cái đấu."
Đây là một tin hot, có tính trùng kích rất lớn, Hắc Lao Vũ Trụ bị công phá, có ảnh hưởng tai hại vô cùng, khiến cho tiến hóa giả gần đó bàng hoàng.
Không hề nghi ngờ đây là Minh thúc làm ra, ông nắm Thiên Đạo Tán của thiếu nữ Hi, quả thực có thể đánh mở một góc nhà tù, thả ra một vài lão quái vật.
Nhưng mà Minh thúc không đi gặp những người kia mà lặng yên rời đi, làm việc tốt không lưu danh.
Đương nhiên trước khi ông rời đi, đã dùng Thiên Đạo Tán đánh chết một vị Thánh Nhân của Tây Lâm tộc lao xuống từ trên mặt trăng, đánh cho hình thần câu diệt.
Hai vị Thánh Nhân bị kinh sợ, còn chưa kịp chờ bọn họ làm ra phản ứng mạnh mẽ gì thì một đám tù phạm trong nhà tù đã xông ra, trực tiếp nhìn chằm chằm hai người.
Đáng tiếc cho hai người này, dù là thực lực rất mạnh, nhưng vẫn không thể chạy chốn, bị người ta vây công đánh chết, bị xé thành mảnh nhỏ.
"Cút mẹ mày đi Tây Lâm tộc, lúc trước lão tử chỉ không hợp mắt một vị Thánh Nhân của tộc các ngươi, liền hãm hại ta, đem ta nhốt vào Hắc Lao Vũ Trụ, tra khảo các loại bí pháp của ta, sau này không chết không thôi!"
"Ha ha, lão phu rốt cục cũng đã thoát khốn, sau 300 năm lại thấy ánh mặt trời, mặc dù bị các loại huyết khí của nơi này ăn mòn làm cho đạo hạnh hạ xuống, thân thể bị hao tổn, nhưng sẽ có một ngày cuối cùng cũng có thể khôi phục, Tây Lâm tộc các ngươi run rẩy đi, chờ khi lão phu quay lại gây phiền phức cho các ngươi!"
Trong Tinh Hà hoàn toàn đại loạn, Tây Lâm tộc sứt đầu mẻ trán, thật sự rất lo lắng, bọn người này đều là tai hoạ, dù là dùng hậu nhân của bọn họ uy hiếp cũng vẫn gặp nguy hiểm rất lớn.
Những người này có các tù phạm thật sự của vũ trụ, cũng có người bọn gã hãm hại bắt vào, đám người này sau khi bỏ chạy ra ngoài được, có thể nghĩ sẽ có hậu quả gì.
Chuyện này có ảnh hưởng quá tệ, đệ nhất cao thủ của Tây Lâm tộc - quân đoàn trưởng Ngụy Lâm Tây chiếu rọi Chư Thiên bị kinh động mà xuất quan, lập tức giết tới.
Ở dưới pháp lực mênh mông khó lường của gã, có một ít người bị thôi diễn đi ra chỗ trốn, bị cường thế bắt về, cho dù là tù phạm Thánh cấp cũng không đáng chú ý!
Nhưng mà số người trốn ra quá lớn vẫn có người trốn được, Ngụy Tây Lâm xét đến cuối cùng chỉ là một người tiến hóa đến cấp độ cao thâm mà thôi, không phải Thần không có gì làm không được.
"Thời buổi rối loạn a, đây là do ai làm?" Một số người Tây Lâm tộc gầm thét, vô cùng tức giận, tiếp theo đây bọn gã tất nhiên sẽ phải đối mặt với sự trả thù của một đám hung phạm.
Sở Phong cảm thán, chiêu này của Minh thúc có lẽ sẽ khiến cho Tây Lâm tộc trong thời gian rất lâu cũng không yên tĩnh được, thời thời khắc khắc đều phải phòng bị một đám lão ác nhân xâm lấn.
Rất nhanh, một vài dấu vết để lại ở căn cứ của Tây Lâm tộc đã giúp chúng suy đoán ra chuyện này là do Minh thúc làm, đã phát lệnh treo thưởng toàn vũ trụ, nếu đem được đầu lâu Minh thúc về thì giá cả tăng lên so với giá thị trường không chỉ gấp mười lần!
Sau đó Tây Lâm tộc nổi điên lần nữa, bởi vì sau khi tiến vào hành tinh chết kia cẩn thận tìm kiếm, phát hiện tất cả thiên tài của tộc này đều đã chết, tất cả đều hình thần câu diệt, ngay cả một khối máu thịt cũng không còn sót lại.
"Thường Minh, ngươi phát rồ sao, lại đi ra tay với hậu bối của tộc ta, đừng trách chúng ta tàn nhẫn vô tình, điên cuồng trả thù!" Một vị Thánh Nhân của Tây Lâm tộc tru lên.
Bởi vì trong số thiên tài chết đi, có hai tên là hậu nhân của lão, lão cho rằng đây có thể làm truyền nhân học tập năng lực của lão ta.
Sắc mặt Ngụy Hằng cũng âm trầm muốn chảy ra nước, gã ta xem trọng Ngụy Trường Hà cũng đac bị người đánh chết, chết rất thảm.
"Lão phu khinh thường làm loại chuyện đó!" Minh thúc mở miệng.
Sau đó, Sở Phong ra trận, thân thể đôm đốp rung động, hắn đã nuốt rất nhiều năng lượng, khớp xương di động, thân thể cao lên, sau đó bộ mặt cũng không còn non nớt, hắn đang cưỡng ép cải biến hình dáng, khôi phục độ tuổi hai mươi mấy.
Lợi dụng cơ hội này, hắn thí nghiệm thủ đoạn trận vực của chính mình, nhìn xem đến tột cùng có thể cải biến "Nhân thể sông núi" hay không, gần đây hắn đều đang nghiên cứu.
Trên thực tế thì có hiệu quả cực giai, sau khi cưỡng ép càng nhiều năng lượng nhập thể, hắn điều tiết lại thân thể cho không còn non nớt nữa, cơ hồ không có gì khác biệt với trước kia.
Sau đó, Sở Phong công bố, đối với sự kiện thiên tài chết sạch của Tây Lâm tinh hệ hắn xin được chịu trách nhiệm, lời nói ngắn gọn đến làm cho người giận sôi.
"Ta @# ¥. . ." Một đám người trợn mắt há hốc mồm.
Rất nhanh, trong tinh không sôi trào.
Rất nhiều người Tây Lâm tộc giận không kềm được, sắp bị chọc cho giận điên lên, Sở Phong nói mây trôi nước chảy như thế, giống như một thành viên của tổ chức khủng bố, chỉ nói một câu, tỏ ý muốn chịu trách nhiệm chuyện này, đây quả thực là đang khiêu khích.
"Sở Phong, ta diệt cả cửu tộc của ngươi!" Trên dưới Tây Lâm tộc đều tức giận cuồn cuộn, đều vô cùng nghẹn khuất.
Mà thế hệ tuổi trẻ thì sĩ khí sa sút, bị đả kích lớn.
Trước đó Thần Tử của bọn gã bị Sở Phong giết chết còn chưa tính, mà lần này ngay cả một số người trong số lão thiên tài cũng bị giết chết, người của thế hệ này hoàn toàn đã bị đánh cho tàn phế!
Không hề nghi ngờ gì nữa, thế hệ này của Tây Lâm tộc không có ai là đối thủ của Sở Phong, nhân tài đã tàn lụi sạch sẽ, thiên tài tuyệt đỉnh đều đã chết, bị cùng một người giết chết.
Sở Phong xuất hiện ở trên một tinh vực khác, sở dụng nguồn Internet Tinh Tế khác, đồng thời cũng đổi một quang não khác, liên hệ với bọn Hoàng Ngưu.
"Ha ha, người anh em giết tốt lắm, thống khoái a!" Đại Hắc Ngưu toét miệng cười.
Nhưng mà Sở Phong thì cười không nổi, hắn phát hiện Đại Hắc Ngưu đang nhe răng nhếch miệng, lần này không chỉ cánh tay treo băng vải, ngực còn có vết thương đáng sợ, đã từng bị người đánh xuyên qua!
Ngoài ra, sừng của hắn gãy mất một chiếc, tình trạng rất thảm!
"Lão Hắc, ngươi làm sao thế? !" Sở Phong sốt ruột.