Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1380 - Chương 1394: Sở Phong Biểu Thị Muốn Chịu Trách Nhiệm (1)

Thánh Khư Chương 1394: Sở Phong biểu thị muốn chịu trách nhiệm (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau đó, Sở Phong lại nhìn thấy Hoàng Ngưu, sợi tóc màu vàng óng nhuộm máu, trên gương mặt non nớt có vẻ tái nhợt, trên người rõ ràng có vết máu, bị đánh trúng thân thể, suýt nữa chia năm xẻ bảy.

Mà Âu Dương Phong có một con mắt thiếu chút nữa đã bị hoại tử, tràn ngập máu, màng mắt đều sắp tan vỡ, về phần một chân trước thì vô lực rủ xuống, đã bị biến dạng, có chút thảm thiết.

Đồng thời Sở Phong còn nhìn thấy Lão Lư ngồi phịch ở trên một chiếc thuyền lớn mục nát, vết máu loang lổ, thiếu chút nữa đã trở thành một bãi bùn nhão.

"Các ngươi đã xảy ra chuyện gì?" Sắc mặt của Sở Phong hoàn toàn thay đổi, tất cả mọi người vậy mà đều bị trọng thương.

Giọng Âu Dương Phong căm hận nói: "Mẹ nó, khi chúng ta kịch chiến với người ta, lưỡng bại câu thương, kết quả là bị Vô Kiếp Thần Thể đánh lén, chân tử Địa Cầu đáng chết kia, ta hận không thể lột da gã!"

Trong chớp mắt Sở Phong nổi giận đùng đùng, lại là tên Chu Thượng này, cái gì mà gọi là chân tử của Địa Cầu, tên vong ân bội nghĩa này, lại ra tay với tiến hóa giả của bản địa.

"Chờ đó, ta về Địa Cầu lăng trì gã!" Sở Phong nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức giết trở về.

Đại Hắc Ngưu nói: "Huynh đệ, chính sự của ngươi quan trọng hơn, không cần trở về, chúng ta ở đây thong thả chữa thương, lần sau lại tìm gã tính sổ. Nhưng mà người này quá âm độc, đây không phải lần đầu xuống tay với chúng ta, cánh tay ta bị gãy lần trước cũng chính gã đã dẫn người đến mai phục sẵn rồi đánh lén."

"Ta cũng tiện đường đi về một chút, nghĩ biện pháp lấy một tấm thiệp mời màu vàng, tiện thể thanh toán với một số người!" Tâm ý Sở Phong đã quyết.

Tiểu đạo sĩ càng phân biệt rõ càng không biết đây là cảm giác gì, để cho nó ăn sữa chó lớn lên? Cái này không phải con mẹ nó là. . . Mẹ chó nuôi dưỡng sao?

Mà lại còn danh xứng với thực!

Cuối cùng, nó oa oa thét lên nói: "Không cho ngươi bắt nạt ta như vậy, Đạo gia ta mang tâm tình cực kỳ bi thương, trịnh trọng tuyên bố, muốn ăn thua đủ với các ngươi, cá chết lưới rách, ngọc thạch câu phần, ta sẽ liều mạng!"

Mặt khác, nó lại hô to: "Cha, cha ruột, ngươi chết ở đâu rồi? !"

Ở biên giới của tinh hệ Tây Lâm xa xôi, hắn ở ngoài một ngôi sao chết hắt xì một tiếng, hắn đang nghi hoặc, hành vi như ma đầu gần đây, trấn áp hết thảy địch, đây là có ai đang nguyền rủa hắn sau lưng sao?

Sau đó, hắn chẳng hề để ý nữa, gần đây không phải chỉ có đi Loạn Thần Hải cùng ngôi sao chết này chém một ít thiên tài thôi sao? Với hắn mà nói chỉ như mưa bụi!

"Ta sao lại có cảm giác, mình ở trên con đường ma đầu càng chạy càng xa?" Hắn lẩm bẩm.

Nhưng mà nghĩ đến những anh kiệt cùng lão thiên tài bị chém chết kia, hắn tuyệt đối không áy náy, cảm thấy đều nên giết.

"Được rồi sao? !"

Minh thúc hơi có vẻ kích động, nghênh đón Sở Phong, hỏi hắn kết quả của việc này, bởi vì quá nhanh, đến hiện tại còn chưa qua một ngày Sở Phong đã trở lại tinh không.

Thiếu nữ Hi giễu cợt nói: "Sẽ không phải là xám xịt trốn về đi, a~ không đúng, mi đã tiến vào Xan Hà cảnh giới, khí tức đầy đủ như thế? !" Nàng có chút kinh ngạc.

Sở Phong ở trước mặt người quen không hề che giấu, sau khi tấn thăng năng lượng đang tràn ngập, ngay cả sợi tóc cũng đang phát sáng, mang theo ánh sáng óng ánh.

"Đại công cáo thành!" Sở Phong mỉm cười gật đầu.

"Đi, rời khỏi nơi này trước!"

Minh thúc cầm trong tay Thiên Đạo Tán che đậy thiên cơ, khiến mấy vị Thánh Nhân ở trên mặt trăng bên ngoài ngôi sao chết kia không phát giác ra điều gì, tận đến khi ba người đã đi xa, nơi này vẫn không hề có phản ứng.

"Ừm, hai đứa ở tinh hệ này chờ ta, đợi lão phu quay lại, cho bọn gã một bài học xương máu!"

Sau khi rời xa tinh hệ Tây Lâm, đây là đang ở một nơi nào đó sâu trong vũ trụ, Minh thúc đằng đằng sát khí, bởi vì ông nhìn thấy những người được Sở Phong cứu trở về kia.

Trái tim Minh thúc đều đang chảy máu, những người bị nuôi nhốt này người căn cốt cũng không tệ, nhưng là đều đã bị nuôi phế đi, mỗi người đều giống như như xác sống di động, cũng chỉ có hai đứa bé còn có hào quang trong mắt.

Những người này nếu như muốn khôi phục bình thường, ít nhất cũng phải qua mấy năm sau, thậm chí có vài người đã hỏng hẳn một đời này.

"Thật đáng thương." Thiếu nữ Hi than nhẹ.

Lúc Minh thúc rời đi, cũng đem những người kia theo, chuẩn bị dàn xếp cho họ ở trên một tinh cầu Man Hoang ở biên giới vũ trụ, tìm một khối đất lành không tranh quyền thế.

"Minh thúc kiềm chế một chút!" Sở Phong nhắc nhở.

Sau đó, hắn bắt đầu tu luyện, đi thể ngộ diệu dụng của cảnh giới Xan Hà.

"Đi vào trong mặt trời!" Thiếu nữ Hi đề nghị.

"Tốt!" Sở PPhon cũng đang có ý này, sau khi tiến vào cảnh giới Xan Hà, hắn có thể hấp thu một vài năng lượng có đẳng cấp cao, ví như tử khí trong nắng sớm.

Cái đó gọi là Tử Khí Đông Lai, có rất nhiều người khi hấp thụ ánh bình minh thì hiện ra, là luồng khí đầu tiên xuất hiện, hiện tại Sở Phong trực tiếp tiến vào trong mặt trời hấp thu.

Người bình thường không dám làm như thế, bởi vì loại năng lượng màu tím đẳng cấp cao này tương đối nồng nặc, cũng rất bá đạo.

"Xan Hà thực khí, cổ nhân thật sự không lừa ta!"

Sở Phong than nhẹ, sau khi tới gần mặt trời hắn liền bắt đầu phun ra nuốt vào hào quang, ăn sương khói, đây đều là năng lượng thuần túy nhất, có thể tích cốc.

Khi hắn tiến vào mặt trời, cả người đều trở thành quả cầu lửa lớn, bị màn sương ánh sáng bao bọc, bỏ cũ lấy mới, toàn thân óng ánh.

Trong quá trình này, cối xay nhỏ trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, trợ giúp Sở Phong chiết xuất, rèn luyện ra vật chất năng lượng tinh hoa nhất.

Sau đó không lâu, trong mũi miệng Sở Phong đều là tử khí, vận chuyển hô hấp pháp, hắn nuốt vào trong cơ thể tử khí mờ mịt dâng tràn cuồn cuộn, sau khi ngưng tụ cùng một chỗ, hội tụ thành một quả cầu ánh sáng, giống như một hạt Kim Đan màu tím, ẩn chứa lực lượng có tính chất bạo tạc.

Có thể tưởng tượng được Sở Phong hiện tại chỉ cần tùy ý phun ra một hơi, cũng có thể giết người giống như phi kiếm, đây là Xan Hà thực khí, tiếp xúc được với lớp năng lượng cao hơn.

"Liệt Tiên Truyện, truyền thuyết Thần Đạo, quả nhiên đều có chút căn cứ, khi hô hấp pháp diễn dịch đến cực hạn, không phải sẽ là thần tiên trong mắt phàm nhân sao?"

Sở Phong tự nói.

Sau đó, hắn cũng có chút chịu không được, tử khí trong mặt trời quá thịnh, mờ mịt lưu chuyển, tràn ngập đầy tứ chi bách hài của hắn, khiến cho da thịt hắn muốn nứt, giống như muốn nổ tung.

"Không khí xanh tươi mà uống sương này, hướng về mặt trời mà ngậm ánh bình minh." Sở Phong tự nói, cảm thấy có đạo lý.

Cổ nhân lựa chọn thổ nạp vào sáng sớm, ngồi nghênh đón ánh bình minh, đây là chuyện tương đối "Khoa học", bởi vì năng lượng của đoạn thời gian đó quá mãnh liệt, người mới vào đạo này chịu không được.

Mà người trực tiếp tiến vào mặt trời thì chính là muốn chết, không phải đại tu sĩ thì không thể làm!

Nhìn trước mắt mà nói, đối với Địa Cầu trong thời kỳ xuống dốc, Sở Phong cũng được coi là đại tu sĩ.

Bình Luận (0)
Comment