Ầm!
Hắn lại một lần nữa né tránh, chỗ hắn đứng lại xuất hiện một thanh đao nữa, đất đá tung tóe, khó mà đề phòng.
Sở Phong biến sắc, người đàn ông thấp bé này lại có thể đi lại dưới lòng đất, năng lực này gần giống như Thổ Hành Tôn trong truyền thuyết.
Oanh!
Đến lần thứ ba, Sở Phong không tránh né nữa, mà là mạnh mẽ đạp một cước xuống mặt đất, sức của hắn mạnh đến nỗi có thể đánh nát tảng đá nặng chục ngàn cân, khiến cho mặt đất nơi đó vỡ nát ra.
Hắn bóp quyền ấn, muốn giết chết cái tên "Thổ Hành Tôn" này.
Nhưng mà, dưới mặt đất lại chẳng có gì, nam tử thấp bé kia giống như là có thể hòa mình vào trong đất, hoàn toàn không thấy tung tích.
Cực kỳ giống Thổ Hành Tôn!
"Thú vị đấy, quả nhiên trên người của mi có gì đó quái lạ.” Người đàn ông gầy gò tên Trần Hải mở miệng, hai tay chắp sau lưng, đứng đó dùng ánh mắt bức người, cười lạnh nhìn Sở Phong.
Ông ta là một vị cao thủ quyền pháp, đã luyện Hình Ý Quyền đến mức có khuôn có dạng, lại được một dị quả phổ thông trợ giúp nên thực lực cực kỳ khủng bố.
Mặc dù cơ duyên không so được với Kim Cương, Thiên Thần Cánh Bạc, cũng chưa từng ăn trái cây của cây nhỏ kì dị nhưng thực tế mà nói, thực lực của ông ta cũng không kém hai người kia.
Nếu ông ta có thể ăn được quả của cây lạ kia, chiến lực sẽ tăng lên đến mức vô cùng kinh khủng, lập tức nhảy vọt vào hàng ngũ cao thủ tuyệt đỉnh!
Mục gia đã cam đoan với ông ta, sẽ cung cấp cho ông ta một viên dị quả có dược hiệu cực kỳ mạnh mẽ, trợ giúp ông ta tiến hóa thành một trong những cao thủ mạnh nhất.
"Đưa thứ ở trên người mi cho ta, ta sẽ không làm nhục mi!" Trần Hải lạnh lùng nói, ông ta cảm thấy trên người Sở Phong có thứ mà mình cần.
Đây là trực giác có được sau khi luyện quyền đến cảnh giới nhất định. Dị vật kia chắc chắn không phải là thứ bình thường, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua, nhưng lại khiến cho tâm trí ông ta bị xáo trộn.
"Đừng có không biết điều!" Trần Hải nhìn chằm chằm Sở Phong.
Keng một tiếng, một tấm chắn kỳ dị từ trên tay của ông ta trượt xuống lòng bàn tay, người này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà còn cực kỳ cẩn thận.
Lỡ như Sở Phong thật sự là Ngưu Thần Vương, ông ta cũng không sợ, bởi vì đây là vật liệu hợp kim mà Mục gia nghiên cứu ra được, cực kỳ cứng rắn, có thể ngăn cản được đạn pháo, cũng có thể phòng tên.
Mục gia đã từng suy tính ra thực lực tiêu chuẩn của Ngưu Thần Vương cũng không cao như trong tưởng tượng. Thật ra thực lực của y không bằng Thiên Thần Cánh Bạc, tất cả đều dựa vào cây cung lớn kia.
Chỉ cần hóa giải mất uy thế của cung tiễn, Ngưu Thần Vương chẳng có gì đáng để sợ hãi cả!
Trần Hải xuất thân là người luyện quyền, tinh thông cách phán đoán qua quan sát, thực lực bất phàm lại thêm việc có được một viên dị quả, sau đó tiến hóa khiến cho sức mạnh của quyền ấn tăng vọt!
Bây giờ nếu như xông vào trong đám dị nhân, ông ta có thể thoải mái tung hoành, hầu như không người nào có thể ngăn cản ông ta.
Chỉ ăn một viên dị quả phổ thông mà có thể tiến hóa được đến bước này, không kém gì so với Kim Cương và Thiên Thần Cánh Bạc, ông ta cũng có thể được xem là một trường hợp khá đặc biệt!
"Ông phách lối quá rồi đấy!" Sở Phong nhìn chằm chằm ông ta nói.
Đồng thời Sở Phong cũng nhíu mày, hắn biết mình đã quá chủ quan, cứ đi dọc theo đường cái thế này rất dễ bị người đuổi kịp.
Trên mặt Trần Hải mang theo ý lạnh, cả người giống như là một cây chiến mâu, một khi xuất kích sẽ đâm thủng tất cả chướng ngại. Ông ta có lòng tự tin vô cùng mạnh mẽ.
"Không lẽ cậu thật sự là Ngưu Thần Vương?” Người phụ nữ kia cũng rất kiêu ngạo. Cô ta đứng ở giữa dây leo, nở nụ cười nhìn Sở Phong.
Căn cứ ghi chép trong tư liệu, người này cũng chỉ là một kẻ bình thường, nhưng bây giờ xem ra chuyện hoàn toàn không phải như vậy, rõ ràng Sở Phong cũng từng tiến hóa, có chút quái lạ.
Nhưng mà người phụ nữ cũng không cho rằng hắn chính là Ngưu Thần Vương, Ngưu Thần Vương chính là một kẻ tàn nhẫn. Lúc ở Thái Hành Sơn đã đại khai sát giới, chém chết Mục, giết vô số dị nhân, ngay cả máy bay trực thăng được vũ trang cũng bị y bắn hạ liên tiếp mấy chiếc. Quả thực vô cùng mạnh mẽ!
Người trẻ tuổi trước mặt này thiếu khuyết loại khí khái bá đạo kia, thoạt nhìn có vẻ hơi ôn hòa, dù là tức giận cũng không bộc lộ sự hung tàn ác sát.
"Cô nói thử xem?" Sở Phong không ngờ rằng, ngày này lại tới nhanh như vậy, xem ra cho dù hắn có thừa nhận hay không, đối phương cũng sẽ ra tay.
Những người này quả nhiên bá đạo, thà giết lầm ba ngàn chứ không bỏ sót, phong cách làm việc cực kỳ nhất quán.
"Cho dù hắn là Ngưu Thần Vương thì thế nào? Giết là được!" Trần Hải mở miệng, nắm chiếc khiên hợp kim trong tay, lãnh khốc nói.
Ông ta cực kỳ tự phụ. Ông ta vốn chẳng xem những người đã tiến hóa khác ra gì.
Trừ phi gặp phải những nhân vật như Kim Cương, bằng không ông ta chẳng thèm để mắt đến.
Sở Phong không nói lời nào, trực tiếp mở cái túi lớn kia, lấy cung Đại Lôi Âm ra, đặt ở trước người.
Đối với những người khác mà nói thì cây cung này rất chướng mắt, hình ảnh của nó đã sớm được lưu truyền rộng rãi ở trên internet!
Trong mắt Trần Hải lấp lóe tinh quang. Ông ta nhìn chằm chằm Sở Phong, mặc dù đã ý thức được hắn là ai, nhưng khi chân chính chứng thực kết quả, ông ta vẫn cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Còn người phụ nữ kia thì ngẩn người, vẻ mặt cũng ngạc nhiên không kém, đây chính là Ngưu Thần Vương?
Ở bên ngoài đã sớm thần hóa hắn, lấy cung tiễn thô sơ bắn rơi mấy chiếc máy bay, hoành hành ở Bạch Xà Lĩnh, bây giờ có ai mà không biết hắn chứ?
"Cậu. . ." Người phụ nữ cứng họng, khó có thể tin được.
Sở Phong còn rất trẻ, thiếu khuyết khí tức sát phạt, về cơ bản thì không giống như một kẻ cuồng dã.
Ngày đó, Ngưu Thần Vương oái phong cỡ nào, tung hoành ở giữa sơn lĩnh, đối kháng với hoả pháo, tránh né đạn đạo, chỉ trong chớp mắt đã khiến cho mười tên dị nhân đã dùng thuốc của Mục nổ chết bên trong núi.
Cảnh tượng lúc đó quá bá khí.
Người phụ nữ này không có cách nào lồng ghép hai thân ảnh này vào nhau, về cơ bản họ không giống cùng một loại người.
Mặc dù không tin, nhưng mà cô ta cảm thấy cần phải lập tức bẩm báo cho Mục gia, báo cáo cái tin tức kinh người này, nếu là chuyện này truyền ra bên ngoài, chắc chắn sẽ khiến cho oanh động.
Nếu như thân phận của Ngưu Thần Vương lộ ra, tuyệt đối sẽ gây nên sóng to gió lớn!
"Chậm đã!" Trần Hải ngăn cản cô ta, không cho cô ta báo cáo.
Người phụ nữ ngạc nhiên, có chút không hiểu, nhưng mà cô ta cũng không dám đắc tội Trần Hải, đây chính là một cường giả có thể sánh ngang với tứ đại dị nhân, không phải là người cô ta có thể chống lại.
Trần Hải nhìn chằm chằm Sở Phong nói: "Lấy thứ trên người của người ra cho ta nhìn thử xem.”
Sở Phong nhìn thấy được khát vọng cháy bỏng và tham lam ở trong mắt Trần Hải. Người này mười phần dã tính, vì để mắt tới hộp đá của hắn nên ông ta không muốn báo tin cho Mục gia.