Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây là một chiếc thuyền hải tặc vũ trụ, bây giờ vùng biển này có ngư long hỗn tạp, dạng tiến hóa giả gì cũng có, ngay cả hải tặc trong vũ trụ cũng đã điều động một tiểu đội tiến vào Địa Cầu, muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Bất Diệt sơn, là thánh địa của Yêu tộc, là nơi chuyên huấn luyện Yêu Thánh, có vô tận tạo hóa, thế lực khắp nơi đều phải đỏ mắt, chỉ tiếc là điều kiện đi vào quá hà khắc, bị hạn chế nghiêm ngặt.
"Con cóc kia, ngươi luôn luôn nói mình có huyết thống Thần Thú, có gan thì đi ra đây, đại gia ta sẽ giúp ngươi lấy máu nhìn một chút có phải thật vậy hay không!"
Trên thuyền hải tặc truyền tới tiếng cười nói phóng đãng của một người đàn ông, những người khác cũng cười to theo gã.
Ánh mắt Sở Phong lập tức sắc bén lên, đã đánh đến tận cửa nhà, chặn ở ngoài mảnh sương mù này, lại khiêu chiến như vậy, thật sự là khinh người quá đáng!
Sở Phong biết tính tình đám Hoàng Ngưu, Đại Lão Hắc, Âu Dương Phong, nếu như còn có thể chiến một trận, tuyệt đối sẽ không chịu nhục nhã trốn ở bên trong như thế, có thể nào dễ dàng tha thứ cho người bên ngoài làm càn rồi nhục nhã bọn hắn như vậy.
"Các vị đạo hữu, đây là một chút đặc sản của Bồng Lai, xin mời dùng." Cách đó không xa có một chiếc thuyền lớn lái tới, đưa lên một chút thịt rượu trái cây cho người trên thuyền hải tặc, rất là khách khí.
Ánh mắt Sở Phong khiếp người, khí tức lập tức tăng thêm một đoạn, khiến cho một số người trong vùng biển này cảnh giác lên, cảm giác giống như là có một con hung thú Thái Cổ đang thức tỉnh.
"Các vị cẩn thận một chút, nếu có tình huống không đúng thì lập tức báo cáo, đến lúc đó có mấy người Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên, Vô Kiếp Thần Thể ra mặt giải quyết phiền phức." Có người nhỏ tiếng nói.
"Sợ cái gì, một đám lông rùa mà thôi, bị người trong liên minh đánh cho tàn phế, trên trăm môn phái tiến hóa liên thủ, có ai dám không phục? Những tiểu yêu quái trên đảo kia không gây ra nổi sóng gió gì, chờ chết đi!"
Lại có một chiếc thuyền lớn xuất hiện, phía trên có mấy vị Thánh Tử Thánh Nữ đang uống rượu, tâm trạng rất thả lỏng.
Một người cầm chén rượu trong tay, mỉm cười nói: "Chúng ta đến để đi săn, nếu như có thể lấy được tạo hóa của Bất Diệt sơn từ trên người bọn họ, vậy thì chuyến đi này không tệ."
Trên chiếc thuyền kia, một vị nữ tử xinh đẹp mỹ lệ, khẽ cười nói: "Sở Phong còn bị dọa cho không dám thò đầu ra, nói là đang ở trong vũ trụ, theo ta thấy là do hắn không có can đảm xuất hiện, lời đồn đều nói hắn rất tà dị, xem ra thì cũng chỉ như vậy mà thôi."
Trên thuyền lớn ngũ sắc của hải tặc vũ trụ, lập tức có một tên hải tặc thô kệch đứng dậy, ha ha cười nói: "Cái gì mà Sở ma đầu, phân chó thôi, hắn giờ đang chạy trốn, nếu dám trở lại ta đánh cho hắn tè ra quần, để hắn tới hầu hạ đại gia!"
Người Bồng Lai cũng đang cười, nói ra lời nói rất không xuôi tai, hoàn toàn không coi mình là tiến hóa giả bản thổ, góc độ suy nghĩ cân nhắc đều là theo người vực ngoại
Oanh!
Sở Phong ra tay, nhìn thấy đám người này quá ngang ngược, dám chặn ở chỗ này, còn nhiều lần phát ngôn ngông cuồng, hắn lập tức xuống tay chém giết.
Xoẹt!
Hắn cầm một thanh kiếm đồng, kiếm quang sáng như tuyết vọt lên, giống như một tia chớp nối thẳng về hướng chân trời, nguy hiểm mà cuồng dã, chói mắt mà hừng hực, trong nháy mắt chém thẳng qua.
"A. . ." Người Bồng Lai kêu thảm, đây là một chiếc tàu tiếp tế, chuyên cung cấp trà rượu và đồ ăn uống cho các thế lực trong liên minh.
Tu vi của tiến hóa giả trên thuyền đều không cao, khi kiếm khí xẹt qua làm cả chiếc thuyền sụp đổ, người cũng giải thể theo, bị kiếm khí xoắn thành huyết vụ.
Chỉ có một ít vò rượu trên thuyền, hay là các loại trân hào, thì bị lực lượng không hiểu dẫn dắt, bay vào trong một chiếc vòng tay không gian của Sở Phong.
Trong quá trình này hắn cũng không dừng lại, bởi vì mục tiêu căn bản của hắn cũng không phải là tàu tiếp tế này, chỉ là tiện thể bổ ra mà thôi.
Xoẹt!
Kiếm quang thông thiên!
Quá sáng chói, kiếm quang huy hoàng như mặt trời, như ánh bình minh dâng lên, giống như sao chổi hoành không, hùng vĩ mà hừng hực, uy áp khiếp người!
"Đông!"
Chiếc thuyền hải tặc vũ trụ kia bộc phát ra màn ánh sáng, tiến hành phòng ngự, các loại phù văn lấp lóe, kinh nghiệm của bọn gã chính xác là rất lão luyện, đều là người thân kinh bách chiến.
Đám người này ẩn hiện ở tất cả các vùng Tinh Hải, mặc dù không phải nhân vật cao tầng, nhưng đã trải qua quá nhiều, trên hai tay của mỗi một người đều dính đầy máu tươi, cho nên phản ứng nhanh lạ thường.
Nhưng đáng tiếc, bọn gã gặp gỡ phải Sở đại ma đầu!
Sở Phong hiện tại có một bụng lửa giận, mà còn nghe được khiêu khích kiểu này của bọn gã, nên làm gì giữ lại, thực lực cảnh giới Xan Hà quá kinh khủng phóng thích ra toàn bộ.
Kiếm quang đường đường chính chính, mang theo dương khí cuồn cuộn, hắn dùng một kiếm bổ ra thân tàu, những phù văn kia lưu chuyển cũng vô dụng, toàn bộ vỡ nát dưới một kiếm này.
"Sở Phong? !" Người trên thuyền kêu to.
Một vài hải tặc nhanh tróng phản kích, lấy ra bí bảo, vận dụng các loại phi kiếm, đồng thời cũng vận dụng vũ khí nóng, trong tay đều đang phát sáng cùng oanh sát Sở Phong.
Xoẹt!
Nhưng mà sau khi Sở Phong bổ ra ngũ sắc đại thuyền, thanh kiếm đồng trong tay lại quét ngang, ánh sáng càng thêm đáng sợ, chói mắt cực kỳ.
Răng rắc!
Một chớp mắt qua đi, có âm thanh binh khí bị bẻ gãy, cũng cí tiếng vũ khí nóng nổ tung vang lên, vùng không gian này cũng đang kêu vang, phảng phất như muốn sụp đổ.
"A. . ."
Đồng thời tiếng kêu thảm thiết cũng vang vọng, bởi vì có rất nhiều người trực tiếp bị chém ngang lưng, một kiếm này quả thực là hoành tảo thiên quân, chỉ cần hải tặc ở trong phạm vi kiếm quang, đều bị gọt sạch một đoạn thân thể!
Dù là đám hải tặc vũ trụ này nhìn quen sinh tử, tất cả đều tắm rửa máu tươi của các sinh linh khác mà đi tới thì lúc này sắc mặt cũng trắng bệch, cảm thấy Sở Phong thực sự quá hung tàn.
Bọn gã không sợ hãi, nhưng không có nghĩa là nguyện ý đi uổng mạng, bây giờ vừa nhìn đã biết, hai bên có chênh lệch không nhỏ, để cho người ta một kiếm liền quét ngang hơn phân nửa người trên trên thuyền, thế thì còn đánh như thế nào?
Sưu!
Sở Phong vọt lên, truy sát người đàn ông thô kệch kia, vừa rồi chính là gã mở lời kiêu ngạo, nói muốn dọn dẹp Sở Phong, cho hắn đi hầu hạ hải tặc trên thuyền.
Đương đương đương. . .
Tia lửa tung tóe, tên hải tặc này rất mạnh, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn va chạm tám lần thôi, liền bị Sở Phong dùng một kiếm gọt sạch nửa cái đầu lâu, tử thi đứng ở nơi đó giãy dụa rất lâu, cuối cùng mới chết đi.
Mà Sở Phong sau khi bêu đầu gã, cũng không có nhìn lại gã thêm một cái, nhào vào trong đám hải tặc, như là hổ vào bầy dê, đại khai sát giới.
Phốc phốc phốc!
Huyết quang thỉnh thoảng nở rộ, một đám hải tặc bị Sở Phong giết sạch sành sanh, một người cũng không còn thừa.
Sau đó, hắn để mắt tới mấy vị Thánh Tử, Thánh Nữ trên một chiếc thuyền lớn khác.