Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sắc mặt mấy người kia rất khó coi, thậm chí sắc mặt vị Thánh Nữ kia còn trắng bệch, xuất thân của bọn họ rất cao quý, thực lực cũng rất mạnh, nhưng chân chính bàn về kinh nghiệm chiến đấu còn không bằng những hải tặc kia.
Sở Phong nhìn bọn họ, mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, cho lời bình: "Voi thành tinh, yêu tinh rắn xanh, tử kim sơn dương thành tinh. . . a, còn có một con gà rừng! Cũng còn được, có thể cho đám huynh đệ kia của ta làm một bàn thịt rừng."
Sắc mặt đám người này lập tức tái xanh, đây là bị người ta xem như món ăn trong mâm, dù là tên tuổi của Sở Phong có lớn, cũng không thể khinh thị và nhục nhã bọn họ như vậy.
"Ngươi khinh người quá đáng!" Bạch Tượng Thánh Tử mặt âm trầm nói.
Trong âm thầm, hắn ta muốn dùng quang não liên hệ ra bên ngoài, muốn cầu viện, báo cáo Sở Phong ở chỗ này.
Ầm!
Quang não trên người hắn ta lập tức nổ tung, Sở Phong vận dụng thần kỹ của Dương gian —— Thiểm Điện Quyền!
Tốc độ quá nhanh, để cho người ta phản ứng không kịp.
Trong chốc lát, sắc mặt của Bạch Tượng Thánh Tử trắng bệch, không có một chút huyết sắc, chênh lệch giữa hai bên rất lớn, nếu như nắm đấm kia nện ở trên người hắn ta thì không chết cũng phải vứt bỏ nửa cái mạng.
"Đám người các ngươi cũng có mặt mũi nói ta khinh người quá đáng?" Sở Phong mang theo ý lạnh, sau đó lại miệt thị nói: "Nhưng mà, các ngươi coi như vậy cũng được, ta đúng là đang bắt nạt các ngươi, thế thì thế nào? !"
"Giết đi, xông ra ngoài!" Có người nói nhỏ.
Gặp gỡ Sở ma đầu này, bọn họ đều rụt rè, thật sự là Sở Phong đã giết ra uy danh hiển hách, trước đó bọn họ vẫn chỉ là bán Thánh Tử, Thánh Nữ, thế nhưng sau trận đại chiến ở Côn Lôn sơn Vạn Thần Chi Hương, các phương đều sợ hãi, chiến dịch kia hắn đến cùng đã giết bao nhiêu người? Có rất nhiều người đều là người hộ đạo của Thánh Tử các tộc!
"Oanh!"
Sở Phong ra tay, tay cầm thanh kiếm đồng xanh trực tiếp chém giết, gặp người liền chém, gặp binh khí liền phế bỏ, dũng mãnh tuyệt luân.
Giờ khắc này, huyết khí của hắn cuồn cuộn, thực lực ở cảnh giới Xan Hà hiển thị rõ, đây là đồ sát nghiêng về một bên.
"Sở Phong, xin thủ hạ lưu tình, ta nói sai rồi, ta nguyện ý làm thị nữ của ngươi, giống như Tử Loan kia!"
Thánh Nữ kia thét lên, thực sự sợ hãi, trước đó ả ta còn đang trào phúng, nói có lẽ là Sở Phong sợ hãi, cho nên chạy ra tinh không.
Nhưng mà sau khi chính chủ xuất hiện, ả ta mất đi dũng khí, bởi vì chênh lệch giữa hai bên quá lớn!
"Không phải ai cũng có thể làm thị nữ của ta, ngươi. . . Không xứng, không có tư cách kia!" Sở Phong vô tình cự tuyệt.
Nếu như là vào ngày thường, một vị Thánh Nữ tỏ ra thấp kém như vậy, yêu cầu làm thị nữ cho người ta, khẳng định sẽ gây ra náo loạn, hấp dẫn ánh mắt của vô số người.
Nhưng ở dưới loại trường hợp này, Sở Phong cũng khinh thường, khiến cho những người này hãi hùng khiếp vía, sợ hãi vô cùng.
Bọn họ liều mạng, đáng tiếc cũng không chèo chống được bao nhiêu chiêu, các loại bí bảo bị hủy hết, từng đầu người rơi xuống đất, bao gồm cả nữ tử kia đều bị giết.
Cuối cùng, Sở Phong đem bản thể khổng lồ sau khi chết hiển hóa ra của bọn họ thu vào trong một vòng tay không gian, trực tiếp đi vào khu vực sương mù, phóng tới Bất Diệt sơn.
"Trời ạ, xảy ra chuyện gì, vùng biển này có mùi máu tươi quá nồng nặc, đây là thuyền của đám hải tặc kia, còn có một nhóm Thánh Tử Thánh Nữ nữa, đều đã thành mảnh vỡ, những người kia đều bị giết! ?"
Vùng đất này không thể nào yên tĩnh nữa, thế lực liên minh nhận được bẩm báo, một chiếc lại một chiếc thuyền lớn phóng tới, đằng đằng sát khí, thậm chí có người mang thể chất vô địch xuất hiện!
Sở Phong lên đảo, đi vào Bất Diệt sơn, mới vừa xuất hiện đã nghênh tiếp mấy chiếc thuyền lớn mục nát, người trên đảo bày ra trận địa sẵn sàng đón quân địch, không khí gần đây rất khẩn trương, kiềm nén tới cực điểm.
"Là ta!" Sở Phong mở miệng.
"Sở Phong!" Một đám người kêu to sợ hãi, sau đó vô cùng vui sướng, hoàn toàn buông lỏng.
Một cánh tay của Hoàng Ngưu gãy xương, đã lâu mà không phục hồi được như cũ, bởi vì các loại Lục Đạo Luân Hồi Đan đều đã dùng hết, nếu không có những đại dược kia, hơn phân nửa bọn họ đã chết hết rồi.
Ở trong cơ thể nó có một chùm năng lượng cổ quái dây dưa, không làm cách nào đẩy ra ngoài, khiến cho thương thế không cách nào khỏi hẳn.
Một con mắt của Âu Dương Phong thiếu chút nữa đã mù mất, đến nay vẫn còn đang sưng đỏ, có từng tia từng tia máu.
Đại Hắc Ngưu từng bị người ta chém ngang lưng, mà toàn thân rạn nứt, còn hai cây sừng đã không biết gãy ở nơi nào, trên đầu chảy máu, quấn băng vải khắp người, hắn đã dùng hết một khối nhỏ Lục Đạo Luân Hồi Đan cuối cùng mới giữ được tính mạng.
Loại đại dược này cuối cùng còn bị cắt miếng, cả đám người chia nhau ăn, bởi vì không đủ dùng, dù như vậy thì đám đại yêu Côn Lôn vẫn chết đi một số người.
Ví như Bàn vương của Bàn Tơ động, ví như Báo Vương đều đã chết, mỗi người đều rất quen thuộc với Sở Phong.
Ngay cả Ngao Vương cũng thiếu mất một cái chân, bị thương cực nặng.
Trên người Lão Lạt Ma có nhiều lỗ máu, bị người ta phá pháp thân, đến nay vẫn còn uể oải suy sụp, về phần Hoàng Kim Lão Sư Tử ông thu phục thì đã mất mạng.
"Người anh em, ngươi rốt cục cũng trở về, ta thiếu chút nữa đã không gặp được ngươi rồi! Đại Hắc Ngưu nói, muốn đứng lên, nhưng không thể thành công.
Lão Lư cũng rất thảm, cũng dậy không nổi, thiếu chút nữa đã trở thành một bãi bùn nhão, nhìn thấy Sở Phong thì lập tức khóc lớn, nói hắn nhất định phải báo thù.
"Huynh đệ, trở về thì tốt rồi." Hổ Đông Bắc được người ta đỡ lấy, xương cột sống bị đánh gãy, một móng vuốt lớn gãy mất một đoạn.
Trong mắt Sở Phong cay cay, dùng sức ôm lấy những người này, nhìn thấy bọn họ thảm như vậy, sát khí của hắn lập tức ngút trời!
"Yên tâm, thù của mọi người nhất định phải báo!"
Hắn trực tiếp lấy ra một đống dị quả, hương thơm lập tức xông vào mũi, hào quang lấp lóe, làm nổi bật ngũ quang thập sắc ở nơi này.
"Huynh đệ không chết đều có thể phục hồi như cũ, càng có thể tiến hóa thêm một bước! Đến lúc đó ta đưa mọi người cùng đi truy sát đám trứng thối kia, để cho các ngươi tự mình động thủ diệt bọn hắn!"
Trên hòn đảo, khắp nơi đều là đá dung nham cùng cây lớn mục nát. Nên khi một đống dị quả như thế này xuất hiện, rất khiến người chói mắt.
Từ hạt sen Tuyết Sơn màu lam óng ánh đến Lục Dương Quả đỏ tươi mọc trong dung nham, lại đến trái cây liễu vàng óng bị sét đánh, cùng với nhiều loại dị quả khác chất thành một đống, linh khí mờ mịt tỏa ra ánh sáng lung linh, mùi hương nồng đậm thấm vào trong xương cốt người ta.
Con mắt của một đám người lập tức thẳng tưng.
Ngay cả Hoàng Ngưu cũng trừng to mắt, nó biết trái cây ở cấp độ Xan Hà, nhìn thấy ở sâu trong thánh địa Yêu tộc, thế nhưng những nơi kia quá nguy hiểm, có "Nô tộc" bảo vệ, nếu dám đến gần thì ngay cả người ở cảnh giới Tố Hình thậm chí Kim Thân cũng có thể sẽ bị đánh giết, cần vượt qua cảnh giới đại chiến với một ít kỹ nghệ đặc thù.