Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thi Ma sau khi gầm nhẹ, trong cổ họng lại phát ra thanh âm mơ hồ, nếu như không phải Sở Phong gần đây đã bù lại các loại thường thức, thì thật đúng là nghe không hiểu.
Đây là tiếng thông dụng của vũ trụ, nhưng phát âm có chút cổ lão, thuộc về loại ngữ pháp cổ kia.
Hắn biết, sinh linh trên Địa Cầu Thượng Cổ hẳn là cũng nói tiếng thông dụng của vũ trụ, đồng thời cũng nói ngôn ngữ đặc trưng của Địa Cầu.
"Đồ ăn." Sau đó Thi Ma mở miệng lần nữa, mồm miệng mơ hồ không rõ, là dùng tiếng của Địa Cầu Thượng Cổ nói ra.
Sở Phong mừng rỡ trong lòng, quái vật này không phải là không thể giao lưu, tựa hồ có thể nghe hiểu lời của hắn, Sở Phong chỉ sợ gặp phải loại tồn tại đã hoàn toàn mất đi thần trí.
"Tốt, đệ đi săn cho ca, mau thả đệ ra."
Thi Ma từ từ buông tay, Sở Phong hoạt động xương bả vai một chút, thật đúng là đau, quái vật Thượng Cổ này có thực lực rất doạ người, không biết khi còn sống đã ở cảnh giới gì.
"Đệ hiện tại phải đi tìm cho ca một chút đồ ăn." Sở Phong lui ra phía sau, đối phương không có phản ứng gì, hắn nhảy ra khỏi lòng đất này, sau đó nhanh như điện chớp, xông ra khỏi vùng địa thế Lò Bát Quái Thái Thượng.
Ở gần đó, có không ít sinh linh đang nhòm ngó trong bóng tối, chỉ thấy được một bóng người gào thét mà đi, quá nhanh, căn bản không thấy rõ chân dung.
"Đó là người nào?"
"Trước kia Sở ma đầu từng ở trong này luyện thuốc, sẽ không phải lại là hắn xuất hiện chứ, phải đi báo cáo cho đám Thánh Tử ở Đông Hải kia mới được!"
"Sở ma đầu không phải là đã tiến vào trong tinh không rồi sao, có lẽ không phải là hắn, trước tiên quan sát thêm một chút lại nói, miễn cho tin tức bị sai rồi bị người ở trên trách cứ."
Ở cách đó không xa, Sở Phong đã dừng lại, sau khi nghe được lời của bọn họ thì cười lạnh, đám đối đầu kia thật đúng là có chút hiểu hắn, ngay cả chuyện hắn có thể sẽ tới đây luyện dược cũng đã có phòng bị.
Đã như vậy, hắn cũng không có gì khách khí, chuẩn bị ra tay với những người này.
Hắn vốn là muốn trực tiếp rời đi, không đi mạo hiểm nữa, thế nhưng hắn rất xoắn xuýt, bởi vì những đan dược hắn đã luyện kia còn chưa kịp thu lại đâu.
"Nếu Thi Ma thả ta rời đi, điều này nói rõ còn có thể giao lưu, có thể tiếp xúc thêm một bước, nói không chừng còn có biến Thi Ma thành người một nhà, thật sự trở thành. . . Huynh đệ."
Nét mặt Sở Phong có chút cổ quái, vị anh ruột này cũng không phải là mạnh mẽ bình thường, nếu quả thật có thể lôi kéo được, trợ giúp nó thoát khốn, nhất định về sau có thể giúp đỡ đại ân.
Hắn mở ra Hỏa Nhãn Kim Tinh, thấy rõ bản thể của sinh linh bên cạnh Tử Kim sơn, thật sự còn có voi ma mút, cũng có Hắc Lang, càng có cả các loại Hỏa Tích, đương nhiên cũng có tiến hóa giả Nhân tộc.
Không có gì còn có thể nói nữa, Sở Phong hạ tử thủ.
Nếu đã không có ý tốt với hắn, vậy thì cũng không cần nương tay, Sở Phong xử lý một đám thuộc hạ của Thánh Tử, vứt hình người đi, còn các loại sinh linh hình thái khác thì lột da rửa sạch sẽ, đưa xuống mộ.
Lò Bát Quái quá nhỏ, những con voi ma mút, Hỏa Tích Dịch... lại quá to lớn, không thả vào được.
Nhưng đúng lúc này, tiếng vang xích sắt lay động truyền đến, sau đó Sở Phong phát hiện, voi ma mút như ngọn núi nhỏ đã thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành chỉ lớn như con gà quay, rơi vào trong lòng đất.
Hỏa Tích Dịch dài trăm thước, Hắc Lang cao mấy chục mét cũng đều thu nhỏ, đều biến thành to bằng nắm đấm, rơi vào trong Lò Bát Quái.
Con mắt nhìn lom lom, thường thấy năng lượng hóa thành tay lớn, đây là lần đầu tiên ở khoảng cách gần nhìn thấy người khác dùng diệu thuật thu nhỏ, đây tuyệt đối là đại năng Thượng Cổ!
Sở Phong nhảy vào lòng đất, nhìn thấy voi ma mút đang nằm trên mặt đất cả các loại Hỏa Tích Dịch, hình thái ổn định, lớn thì chỉ như gà quay, nhỏ thì còn không bằng nắm đấm, bày ở một chỗ.
"Ca ruột, đệ giúp ca nướng chín, đừng vội ăn!" Sở Phong nói, ân cần và nhiệt tình đến rối tinh rối mù, hắn muốn học loại diệu thuật vừa rồi.
Cái đồ chơi này cực kỳ giống Tụ Lý Càn Khôn trong truyền thuyết thần thoại, nhưng lại có chút bất thường, vì hắn không thấy Thi Ma giang hai tay hay là vung tay áo, hắn lại có chút hoài nghi, có phải đã gặp được đại năng trong lĩnh vực nghiên cứu trận vực hay không, vận chuyển địa thế sông núi, nắm giữ một phương trời đất nhỏ —— trật tự trong Lò Bát Quái, lúc này mới tạo thành cảnh tượng như vậy.
Bởi vì, hắn nhìn qua truyền thừa trên mặt trăng, sau khi nhà nghiên cứu trận vực đến cấp độ nhất định cũng có thể có loại thủ đoạn này.
Chỉ là loại đồ vật gần như thần thuật này, trong sách không có ghi chép kỹ càng, chỉ đề cập tới một chút, khi tạo nghệ trận vực đã đủ cao thâm thì các loại thủ đoạn thần thuật sẽ từ từ lộ ra.
Sau đó, Sở Phong kích hoạt trận vực, để cho ánh lửa trong Lò Bát Quái ánh lửa nhảy lên, thiêu đốt những dị loại mạnh mẽ này thì không có loại lửa nào thích hợp hơn, không bao lâu sau liền có mùi thịt xông vào mũi.
"Ca ruột, đến đây, nếm thử tay nghề của đệ như thế nào." Sở Phong chính là một tên tham ăn, đến nay trên thân hắn vẫn còn có nồi bát bầu bồn cùng các loại gia vị mang theo, các loại hương liệu, muối ăn, mật ong đều bị hắn bôi lên, nướng cho chất thịt vàng kim bóng loáng còn nhỏ nước, nhìn qua đã thấy rất ngon miệng.
"Cũng được."
Thi Ma đang ăn voi ma mút, thế mà lại nói ra hai này, hung thú vốn có hình dáng vài trăm mét bây giờ trở thành gà quay đúng nghĩa, bị xé ra ăn.
Về phần Hắc Lang, Hỏa Tích Dịch thì đều là mở miệng nuốt một cái, Thi Ma ăn cả một đống vẫn thấy chưa đã ngứa, tất cả đã bị ăn sạch.
Trong quá trình này, Sở Phong cầm những đan dược có màu sắc khác nhau trên mặt đất cất vào trong bình ngọc, đây là thuốc tiến hóa, có thể giúp cho đám Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong tăng cấp.
"Ca ruột, ca còn nhớ rõ tên của mình không?" Sở Phong hỏi, lôi kéo làm quen, hắn thật đúng là muốn học loại thủ đoạn khi nãy.
Thi Ma lắc đầu, huyết quang đỏ thẫm trong mắt hơi ảm đạm.
"Đệ tên là Sở Phong, người ta đặt cho biệt danh Sở Ma Vương, làm người thì sao có thể không có tên, không bằng đệ gọi ca là Sở Bá Vương đi." Ánh mắt Sở Phong nhấp nháy.
Sau khi Thi Ma nghe được, không tỏ thái độ gì, từ trong vách đá chen ra một thân thể rất lạnh lẽo, không có hơi thở của sự sống.
Da mặt Sở Phong rất dày? Trực tiếp nói chuyện như anh em, gọi là đại ca kết bái, đặt cho Thi Ma cái tên Sở Bá Vương.
"Hai chúng ta, một người là Sở Ma Vương, một người là Sở Bá Vương, từ đây tái xuất giang hồ, giết cho đám Kim Thân La Hán, Thánh Nhân.... kia, nghe tin đã sợ mất mật, tè ra quần, thật là thoải mái a, đại ca đi theo đệ đi!" Nói nói một lúc, Sở Phong đã bắt đầu chuẩn bị lừa bán người.
Hắn xem chừng, đây tuyệt đối là một vị tiến hóa giả tung hoành trời đất ở Thượng Cổ, thần năng vô cùng mạnh mẽ, bị dây xích cấp độ Kim Thân sắp trói thành bánh chưng mà còn lợi hại như thế, trước kia còn mạnh mẽ khủng bố như thế nào?