Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đợi lát nữa hãy tránh phong mang của đội kỵ binh này!” Sở Phong nói, hắn chuẩn bị tìm cơ hội đích thân ra tay.
Tiếp theo, một nhóm cầm vũ khí lông vũ phát sáng như đúc từ kim loại, khí tức doạ người.
Đi theo sau là thằn lằn lửa, phi xà, cọp... có vảy chi chít, bay theo vào trong đảo.
Như một đám mây đen bay tới, phô thiên cái địa, đám sinh vật này đều rất hung mãnh, mang theo áp lực to lớn khiến người ta không thể không mang vẻ mặt nghiêm túc.
Nhưng mà, hư không đột nhiên run rẩy, những sinh vật phi thiên này đều bối rối rơi thẳng xuống mặt đất rồi đập xuống đất, những cái hố sâu lập tức xuất hiện.
Trên bầu trời giữa không trung của hòn đảo có những phù văn trật tự mang theo áp lực nhất định, hầu hết các sinh vật đều không thể bay lên trời, chỉ có một vài người cá biệt ngoại lệ!
“Lên đảo!”
Sau những phút bối rối ngắn ngủi, bọn chúng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, phía sau có người lạnh lùng nói, cường giả các tộc lần lượt khởi hành, các Thánh tử kia cũng không ngoại lệ.
Lần này, có vài kỳ tài yêu tộc dẫn đội, tìm được vị trí chính xác đến được núi Bất Diệt, hầu hết đội quân còn lại đều đi theo nên dĩ nhiên đều có thể lên đảo.
“Cuối cùng cũng lên rồi, lần trước tộc ta có mấy lão tiền bối chết ở trên đảo, thật sự tiếc nuối, lần này ta sẽ báo thù cho các người!”
Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên đến rồi, y vô cùng lạnh lùng, lần trước Linh tộc có vài lão giả muốn ăn lẻ, không dẫn theo nhân mã tộc khác mà theo thiên tài Yêu tộc lên đảo, kết quả bị tiêu diệt toàn bộ.
Đương nhiên, trận chiến kia bọn Hoàng Ngưu cũng tổn thất nặng nề, suýt chút nữa thì chết hết, còn đại yêu của núi Côn Lôn thì có vài người đã bị giết.
“Lát nữa chọn tọa kỵ, ta chọn nghé con màu vàng.” Từ Thành Tiên nói.
Y rất trẻ trung, đến giờ cũng mới chỉ mười bảy mười tám tuổi thôi, nếu Ngô Luân Hồi không xuất thế thì y cũng được coi là một kỳ tài ngút trời tiếng tăm lừng lẫy nhất vũ trụ.
Cộng thêm hắn là Vạn Tinh Thể, cho dù đi đến đâu cũng đều có thần hoàn trên người, được người đời chú ý.
Phía sau, một người đàn ông trung niên của tộc U Minh đi tới, đó là một cao thủ cảnh giới Tạo Hình, cũng là một thiên tài cũ được Sở Phong nhắc tới!
Thần tử tộc Cai bị Sở Phong đánh chết, bọn họ đã phải trả cái giá không nhỏ mới có thể đưa được những cao thủ như thế này đến đây, lão ta gật đầu, nói: “Ta chọn Đại Hắc Ngưu kia, haha, ta không cần làm tọa kỵ, ta muốn nướng nó để lại ăn dần.”
Người tộc Tây Lâm mở miệng nói: “Ồ, chúng ta muốn con cóc kia đem về giải phẫu nghiên cứu xem thử, nó lúc nào cũng nói trong cơ thể có thần huyết, chúng ta muốn xem thử có phải như vậy không.”
Mặt biển, trên phi thuyền giữa hư không, sắc mặt Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong đều trầm xuống, rất muốn nổi giận. Đám người kia đúng là chẳng biết kiêng nể gì, đã đến đây rồi mà còn kiêu ngạo đến như vậy.
Thánh tử tộc Sáu Tay mở miệng nói: “Ồ, ta chọn con chó ngao màu đen kia, trông cũng khá đấy, con người ta trước nay thích săn bắn, sau này có đến các tinh cầu hoang dã khác săn bắn trong tay có một con thần khuyển dị chủng cũng rất được.”
Đây là một cường tộc trong vũ trụ, là một trong những minh hữu mạnh mẽ nhất của tộc Thiên thần, vì bản thân bộ tộc này cũng được xếp trong hai mươi tộc đứng đầu vũ trụ.
Tộc này sau khi tu luyện đến cấp độ nhất định không những có sáu cánh tay mà còn có ba cái đầu.
Vị Thánh tử trước mặt xếp khoảng thứ ba mươi trong số những người trẻ tuổi trong vũ trụ, khí tức lộ ra rất đáng sợ vì hắn ta rất mạnh mẽ, trên vai trái gồ lên như một cái bao, cái đầu thứ hai sắp bắt đầu phát triển rồi.
“Dù sao cũng đã từng sống ở núi Bất Diệt một thời gian dài như vậy, ta nghĩ trên người chúng sẽ có vài bí mật, chúng ta cũng nên lựa chọn vài tọa kỵ đi!”
Các Thánh tử, Thánh nữ khác cũng lần lượt mở miệng.
“Nếu không với tinh cầu cấp thấp đã xuống dốc từ lâu chỉ còn lại di tích tiền nhân này thì những dã thú trên đó chẳng đáng lọt vào pháp nhãn của chúng ta.”
Phía sau, trên thuyền Lục Trúc, đám đại yêu Côn Lôn Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc nghe thấy bọn chúng nói vậy liền giận tím mặt!
Tất cả những kẻ này đều đã lên đảo, tộc Thiên Thần, Đại Mộng Tịnh Thổ, tộc Tây Lâm, tộc Linh, hoàng triều Đại Tề... đội ngũ liên quân rất khổng lồ đã từng giao thủ với Sở Phong đều phái người đến.
Phóng tầm mắt nhìn sang, người trên đảo đã đông nghìn nghịt, đây là cuộc càn quét thật sự, muốn tiến hành đồ thành diệt tộc, dù nơi này không có thành trì gì.
“Sở Phong ngươi ở đâu? Nghe nói ngươi lén lút chạy đến tinh không, rồi cũng nghe nói có thể gần đây ngươi đã quay về, hãy cút ra đây ngay!”
Cường giả tộc Thiên Thần quát, chi kỵ binh Thiên thần kia của bọn họ cùng rống lên, chỉ thoáng chốc đã chấn động trời đất giống như trời long đất lở, thanh thế to lớn.
Chi kỵ binh này giơ binh khí lên, cùng chỉ vào núi Bất Diệt phía trước, cùng ngưng kết thành một chỉnh thế, khí thế kinh người, năng lượng kinh khủng!
“Chi kỵ binh này có thể đánh tan một chút sức mạnh liên thủ của các tiến hóa giả cảnh giới Tạo Hình!” Sở Phong nói để nhắc nhở những người xung quanh.
“Sở Phong cút ra đây, gia sẽ giết chết ngươi!” Trong các kỵ sĩ Thiên thần có người quát, nhân mã các tộc khác cũng đánh trống reo hò, lớn tiếng hô hào.
“Haha, không có ở đây à? Giết hết cho ta, tiến về phía trước, từ nay núi Bất Diệt sẽ bị chúng ta chiếm cứ, trú quân trường kỳ! Đám dã thú kia, nào là trâu đen, hổ dại, lừa ngu, chó điên, bầy dã thú bọn mày cút ra đây hết cho ta, hãy quỳ xuống đất cầu xin tha thứ thì sẽ được tha một mạng, đợi chúng ta chọn làm tọa kỵ!”
Đám người vực ngoại này quá bá đạo, Thánh tử các tộc đứng cùng với nhau, cùng đại quân tiến về phía trước để bình định các tiến hóa giả trong núi Bất Diệt.
“Mẹ nó, đám tạp chủng vực ngoại này quá ngông cuồng, ra tay đi, hổ không ra oai bọn chúng thật sự nghĩ tôi là mèo bệnh à!” Hổ Đông Bắc nao lòng, thật sự muốn nổi điên.
“Ngang ngược, không giết mấy tên bọn chúng cứ tưởng Mã Vương gia chỉ có ba mắt à!” Mã Vương sờ mạnh cái đầu bóng loáng của mình.
Còn về phần Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong và đám đại yêu Côn Lôn đều đang vận công, trong lòng có nén cục tức hận không thể lập tức đi đánh giết.
“Chuẩn bị ra tay, trước khi bọn chúng đến gần cửa núi của Nhiễm Bất Thương, tôi sẽ ra tay trước, giải quyết hai lão giả đại sư trận vực đỉnh phong kia.” Sở Phong nói, thương lượng xong các chi tiết động thủ.
Vì hai đại sư trận vực kia đang âm thầm bố trí trận vực, muốn mở rộng miệng túi, đợi người chui vào trong rồi sẽ chuẩn bị trước những thủ đoạn trận vực có thể sử dụng nhiều loại huyền cơ trong nháy mắt, từ đó phong bế đối thủ.
“Sở Phong và cả đám dã thú địa cầu kia, các ngươi có đó không, sao còn không mau cút ra đây!” Kỵ sĩ tộc Thiên Thần quát, các Thánh tử tộc khác cũng cùng cười ha hả.
Một vị Thánh tử đứng ra nói: “Hoàng triều Kim Xà Kim Hồng đang ở đây, đám dã thú địa cầu có dám đấu một trận không, mình ta chấp tất cả các ngươi!”