Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Đừng nóng vội, trước khi mày được ấp ra, mày đã bị nguyền rủa từ lúc còn ở trong trứng thần.” Sở Phong an ủi, ban đầu cóc còn rất cảm động, nhưng, ngay sau đó lại nghe hắn nói: “Lần sau có thể biến thành ếch xanh, lần sau nữa biến thành quạ đen, rồi sẽ có một ngày sẽ bay lên được cành cao, hóa thành bất tử điểu thôi.”
Mặt Âu Dương Phong lập tức đen, sau đó liếc mắt nhìn nhìn hắn, nó điên cuồng phun nước bọt vào hắn trong tiếng phụt phụt.
“Bò....ò......”
Toàn bộ da lông trên người Đại Hắc Ngưu phát sáng, đen nhánh sáng loáng giống như đúc ra từ một miếng kim loại đen, ánh sáng đen nở rộ, cả người cường tráng hữu lực giống như một tòa tháp ma thái cổ dạng nhỏ!
Cặp sừng thú lớn của nó đã mọc hoàn toàn, trông rắn chắc hơn, da lông đen bóng trên người hiện lên các loại hoa văn, đó là biểu hiện của phù văn và đạo hạnh.
Tiếp theo, lão tông sư duỗi người, biểu diễn Thái Cực quyền, ánh sáng đen trắng bốc lên, cả người lúc thì mềm mại như cành liễu lúc thì cứng cáp mạnh mẽ như lôi đình!
Lão Lạt Ma thì cơ thể như một vị La Hán mang sác vàng, dáng vẻ trang nghiêm, sau đầu xuất hiện một đạo thần hoàn, phổ chiếu Phật quang!
“Ừm à ừm à... Đồ ngoài hành tinh, đám con cháu chúng mày, hãy đợi lão Lư ta trở về tàn nhẫn thu thập chúng mày, ông đây nghịch thiên thành công rồi, giờ đã có thể Xan Hà thực khí, dùng nhân tử năng lượng cấp cao để tẩy lễ thân lừa vô thượng, củng cổ hoàn tất rồi!”
“Oạp!” Âu Dương Phong hắt hơi một cái thổi bay lão Lư đi, cái hắt hơi này quá mạnh hơn nữa còn mang theo mưa nước bọt tung bay.
Lão Lư kêu lên, đá hậu như điên nhưng vẫn bị ướt sũng.
Hai ngày sau, tất cả mọi người đều tiến hóa và củng cố xong, ngay cả cha mẹ của Sở Phong cũng tăng vọt thực lực.
Dù là Sở Phong cũng đón chào một lần tiến hóa nhỏ, hắn đã bước gần đến cảnh giới Xan Hà trung kỳ, chỉ thiếu một chút nữa mà thôi, trên thực tế hắn đã ăn rất nhiều khí kỳ lân nhưng hắn giống như một cái lỗ đen không thể lấp đầy!
Một đám đại yêu cảnh giới Xan Hà có ma quyền sát chưởng, hận không thể lập tức bay trở về Đông Hải!
“Đi, về đánh giết thôi nào!” Chính Chu Toàn thiếu tự tin nhất cũng cọ cọ lưng, đung đưa bốn cái sưng thú hô hào đòi đi phản kích, bắt những kẻ ngoài hành tinh.
“Có thể quay về rồi.” .” Sở Phong gật đầu, sau đó, trước khi rời đi hắn bố trí trận vực, phong tỏa vùng đất này, vì nơi đây còn có hoa kỳ lân, cùng với sự khôi phục của địa cầu, nó còn có thể tiến hóa thêm bước nữa, về sau sẽ có tác dụng lớn.
Ngoài ra trong rừng đá còn có một ruộng thuốc, bên trong có những loài cây lạ, hiện tại chúng đã kết những quả có thể khiến người ta tiến hóa đến cấp bậc Quan Tưởng.
Rõ ràng có thể thấy, cùng với thời gian dần trôi chúng sẽ xuất hiện những loại quả có dược hiệu lợi hại hơn, sau này nơi này sẽ trở thành vườn thuốc của bọn họ.
Trên thực tế, nơi này có rễ Thần thụ, đợi khi địa cầu hoàn toàn khôi phục, sau khi thượng cổ khí tượng khôi phục, nơi này có thể sẽ mọc được thánh dược, thần quả.
Mọi người cùng lên thuyền Lục Trúc của Sở Phong, ẩn vào hư không đi về phía Đông Hải.
“Ừm à ừm à, lực bất tòng tâm, ngắm biển cảm khái, lão Lư tôi lại có hứng làm thơ, rất muốn làm một câu thơ!” Lão Lư nhe răng cửa lớn, tinh thần phấn chấn.
Két quả, phập phập hai tiếng, Đại Hắc Ngưu đã cho lão ta một móng đầu tiên, tiếp theo đó là Cáp Mô công làm lão ta trợn trắng mắt, suýt chút nữa bất tỉnh.
“Ồ, núi Bất Diệt có người xâm lấn, những kẻ ngoài hành tinh lại mời vài thiên tài của các yêu tộc tới, lần này phải bứng trọn ổ, phản sát tất cả bọn chúng!”
“Đúng là đã có người lên đảo, đến đúng lúc lắm, giết thôi!”
Cả đám đại yêu không hề sợ hãi mà cười ha hả, trong mắt ai nấy cũng đều bắn ra ánh sáng xanh.
Bọn họ đã nín nhịn lâu lắm rồi, giờ thấy người vực ngoại tấn công đảo, muốn tiêu diệt hoàn toàn bọn họ. Họ lập tức xốc lại tinh thần, muốn săn ngược lại, đại khai sát giới.
Cả hòn đảo nhỏ tối tăm mờ mịt bị mây mù bao phủ, trên đảo toàn là đá cùng với một số thân cây già khô héo lưu lại từ nhiều tháng năm dài đằng đẵng trước giờ đã mục nát.
Ngoài đảo, sóng ở Đông Hải rất lớn không ngừng đập vào bờ.
Dĩ nhiên, lần này có hơn trăm môn phái tiến hóa liên thủ, nhân lực đầy đủ, ít nhất là không thiếu các đại sư trận vực, ở đây có chừng tám người đang liên thủ phá trận vực Sở Phong bày ra.
Trong số bọn họ có hai người là đại sư trận vực cấp đỉnh phong, chưa chắc đã yếu hơn Sở Phong, có điều tuổi tác của họ thật sự quá lớn, ngay cả tóc cũng sắp rụng hết, lưng đã còng.
Sở Phong bình tĩnh đứng nhìn, trận vực hắn bày bố dưới sự liên thủ của hai đại sư trận vực nhiều năm uy tín và sáu người khác đang dần dần bị phá hủy.
Lần lượt từng chiếc thuyền chiến lít nha lít nhít, nằm ngang giữa biển, phong tỏa mặt biển.
Có tầm vài chục chiếc thuyền lớn, bên trên có các nhân vật cấp Thần tử, Thánh nữ tọa giá, thuyền nhỏ thì càng nhiều hơn, trên đó gồm những thủ hạ của Thánh tử và tùy tùng.
Rất nhiều chiếc thuyền đều đã cập bờ, tiến hóa giả của các tộc lần lượt lên đảo. Bọn chúng đang muốn vây bắt, muốn diệt trừ tận gốc đám Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu, Âu Dương Phong.
Lần này người vực ngoại tổ chức tiến công quy mô lớn, nhân lực đông, ai nấy đều đằng đằng sát khí, có thể nhìn thấy một vài Thánh tử đều không cần che giấu, trên môi nở nụ cười hung ác.
Hổ Đông Bắc, lão Lư, Chu Toàn đều nổi giận, nghiến răng nghiến lợi. Bọn chúng đang chiếm hang ổ của bọn họ, muốn tiêu diệt toàn bộ đây mà!
Nếu lần này không phải bọn họ đã tiến hóa hoàn chỉnh thì e đã bị giết sạch sành sanh, bị huyết tẩy. Những tên vực ngoại này quá bá đạo, chúng ta bày ra tư thế thuận ta thì sống nghịch ta thì chết!
“Gào...” Từng con mãnh thú rất hung hãn, bọn chúng đều là tọa kỵ. Một đoàn kỵ binh mãnh thú lên đảo làm mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi.
Đại Hắc Ngưu, Ngô Khởi Phong, lão Lạt Ma đều đang run lên, bản than Sở Phong cũng phải giật mình. Đây đúng là một đội ngũ đã thật sự trải qua không biết bao nhiêu trận huyết chiến tẩy lễ.
Bọn họ đến từ tộc Thiên thần, dĩ nhiên là đã động sát tâm rồi.
Bởi vì, tộc Thiên Thần là phẫn nộ nhất, số người chết trong tay Sở Phong của bọn họ nhiều nhất, ngay cả Thần tử và Thánh nhân cũng đều ngã xuống, đây là tổn thất không thể nào chấp nhận được, cho dù vô cùng nhục nhã nhưng bọn họ chính là một trong những người đề xuất liên quân.
“Kỵ binh Thiên thần!” Sở Phong nói nhỏ.
Từ sau khi vào vũ trụ hắn hiểu rõ được rất nhiều chuyện, kỵ binh của tộc Thiên thần rất nổi tiếng, luôn gào thét trên chiến trường, đó quả thực là một đội ngũ có thể dời núi lấp biển, thế như chẻ tre.
Đội kỵ binh này còn lợi hại hơn cả nhiều Thánh tử liên thủ.
Khả năng phòng bị của họ rất chặt chẽ.
Vì, bọn họ có thể ngưng kết thành một thể, truyền năng lượng cho nhau, lúc thật sự muốn công kích mục tiêu sẽ đánh ra đòn tấn công cùng một lúc, vô cùng khủng bố!