Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bản thân Từ Thành Tiên biết, người đàn ông trung niên này chỉ muốn tốt cho y, không muốn y tùy tiện tiếp xúc với Sở Phong bởi vì ai cũng biết sự đáng sợ của Sở đại ma đầu.
Mấy tháng trước Sở Phong có mặt trong trận đại chiến Vạn Thần Chi Hương núi Côn Lôn, lần đó hắn đã tạo ra uy danh hiển hách, đao chém La Phù Thần tử tộc Thiên Thần, giết Thần tử U Minh, liên tiếp chém giết nhiều hộ đạo giả, cuối cùng lại nghênh ngang rời đi, không ai có thể ngăn cản, hung uy quá đáng sợ.
“Sở Phong... hắn là cái quái gì chứ!”
Nhưng, lúc này Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên đã không còn quá kích động, không nghe lời khuyên nữa mà chỉ nói vài câu thô tục vì y không thể chịu được cách xưng hô Vạn Lục Thể này.
Đồng thời y cũng rất tự tin, gần đây trên địa cầu y đã tiến hóa rất rõ rệt, thực lực của y cũng tăng lên một nấc lớn, đồng thời y nhớ đến lúc đại chiến nối Côn Lôn, chỗ dựa của Sở Phong chẳn qua chỉ là cái Luân Hồi Hỏa lộng lẫy kia, nhưng lúc đó hắn cũng gần như đã sử dụng hết, chẳng có gì đáng để sợ hãi nữa.
“Thần tử!” Người đàn ông trung niên nói nhỏ, vẫn giữ y lại.
Cùng thời khắc đó, có vài người lớn tuổi trong tộc Linh đứng ra, trong đó có một vị vô cùng cường đại, hai mắt như hai ngọn đèn màu bạc tỏa ra ánh lửa thần thánh, đồng thời ngoài cơ thể cũng có một màu trắng bạc vô cùng mãnh liệt.
Người này hoành không tiến về phía trước, không đợi Từ Thành Tiên nói thêm gì, vị hộ đạo giả này đã ra tay trước, muốn đi đối đầu ra tay với Sở Phong.
“Vạn Lục Thể ngươi là của ta, lăn ra đây đi!” Ở phía xa, Âu Dương Phong hét lớn.
Sở Phong ấn nó lại, bảo nó đừng nóng vội, sau đó hắn tự lao tới trước nghênh đón lão giả kia. Hắn chẳng nói lời nào, luân đao chém xuống!
“Tộc Linh, Trương Khôn!” Lão giả lao đến, tự báo tính danh.
“Bớt nói nhảm, tên của ngươi chẳng có ý nghĩa gì cả, chẳng qua chỉ là một người chết thôi!” Sở Phong quát, hắn chẳng có cảm tình gì với tộc Linh, tộc này ngay từ ban đầu đã nhắm vào nhất mạch Địa Cầu, cũng đã mấy lần muốn giết hắn.
Chẳng hạn, hắn dựa vào Thiên Đằng của Côn Lôn, khi đối quyết công bằng cùng cảnh giới với Thánh nhân tộc Thiên Thần, trong quá trình đồ thánh đó, nữ Thánh nhân của tộc Linh Mục Thanh Hàm muốn quấy nhiễu chiến đấu, ra tay giết hắn và Yêu Yêu.
Và trước đây không lâu, có mấy lão giả tộc Linh đánh lén người của núi Bất Diệt, khiến đám Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong bị trọng thương, các đại yêu Côn Lôn còn có người chết thảm.
Giờ bọn chúng lại tới tiến hành xâm chiếm quy mô lớn, sao Sở Phong có thể không ra tay?
“Ầm!”
Trong thời khắc giao thủ, vừa ra tay Sở Phong đã dùng Thiểm Điện Quyền, Dương Gian Thần Kỹ bộc phát ra uy năng vượt quá tưởng tượng, hắn giống như một mặt trời hình người đang tỏa sáng, đang bùng cháy, đang nổ tung!
Trước nắm đấm của Sở Phong, dương khí cuồn cuộn, năng lượng khuấy động, quả thực là thế như chẻ tre.
Hắn tấn công tay không, một đường tiến về phía trước, huyết khí quanh thân tràn ra làm chấn động cả hòn đảo, áp chế nhân mã các lộ khiến bọn họ sợ hãi, dương khí đó thật là đáng sợ!
Lão giả Trương Khôn tộc Linh đối diện vốn đang rút ra chín phi kiếm tạo thành kiếm trận, hình thành sát trận hiệu quả nhưng giờ tiết tấu đã bị đánh loạn.
Keng keng keng...
Đó là quyền ấn của Sở Phong đang xuất kích, nắm đấm màu vàng óng đối đầu với phi kiếm cứng rắn, mỗi lần va chạm lại tạo ra kiếm quang chói mắt khiến cả bầu trời trở nên chói lọi, mưa ánh sáng như thác nước, khí tức khinh khủng và tràn trề khiến không ít tiến hóa giả phải kinh ngạc.
Keng!
Cuối cùng một thanh phi kiếm màu xanh không chịu đựng được quyền ấn này đã bị đánh cho rạn nứt.
Keng!
Tiếp theo, một thanh phí kiếm màu tím bay ra ngoài.
Quyền ấn của Sở Phong sáng chói, càng lúc càng mãnh liệt, dương khí sôi trào, cả người giống như một quả cầu lửa lớn, hắn đang tắm trong kim quang năng lượng dày đặc, giống như một vị chiến thần bễ nghễ sa trường.
Rắc rắc!
Cuối cùng, một thanh phi kiếm màu xanh đậm bị một quyền của hắn đánh vỡ vụn, chia năm xẻ bảy. Đây vốn là một bí bảo phẩm chất cực cao nhưng giờ đã bị quyền ấn hừng hực sắc vàng của Sở Phong đánh nát, tay không hủy đi bí bảo!
Vù vù vù...
Sáu thanh phi kiếm còn lại quay đầu bắn tới, cùng nhau kêu lên, giống như sáu tấm lụa muốn chia cắt cơ thể hắn, quang mang vô cùng chói lọi, kiếm khí hừng hực, từ xa nhìn đến giống như sáu đường cầu vồng kinh trời đang lao đến, kiếm khi cực kỳ kinh khủng đánh tan sương mù màu xám đang bao phủ hòn đảo, cả một vùng trời đất được chiếu sáng.
Sở Phong hừ lạnh một tiếng, hoành không lao đến, xông về phía trước, ngoài cơ thể hắn một chiếc chuông lớn màu vàng xuất hiện, phía trên có khắc rõ mười hai chân hình đồ Hình Ý.
Có điều, giờ đây đã không còn là Hình Ý Hô Hấp Pháp nữa mà đã đổi thành lén khởi động Hô Hấp Pháp.
Lén, chỗ đáng sợ nhất là có thể lén lấy chân nghĩa của những bí pháp khác, có thể biến hoá để cho bản thân sử dụng, giờ qua sự thôi động của nó uy năng sẽ càng cường thịnh hơn.
Keng keng keng...
Kiếm khí khuấy động, kiếm quang ngàn trượng bộc phát nhưng cuối cùng vẫn bị Sở Phong dùng Hô Hấp Pháp ngưng tụ năng lượng thành một chiếc chuông vàng cản lại.
Ầm!
Hắn giống như một chiếc máy ném bom hình người, tốc độ rát nhanh đánh tan phi kiếm để lao đến, năng lượng phát ra xung quanh người dày đặc đến mức dọa người.
Có thể lờ mờ nhìn thấy trong cơ theer hắn đang có một đám mây hình nấm màu vàng dâng lên va chạm kịch liệt với lão giả Trương Khôn đang thay đổi sắc mặt.
Keng!
Tiếng chuông to lớn, Trương Khôn bị chiếc chuông vàng lóa mắt ngoài cơ thể Sở Phong đụng cho khóe miệng chảy máu vội vàng lui ra sau.
Không thể phủ nhận, Trương Khôn là một người nổi bật trong số các hộ đạo giả, thực lực đang ở cảnh giới Tạo Hình hậu kỳ, chiến lực cực kỳ cao, là một người tộc Cai phải trả cái giá không nhỏ mới có thể đưa vào được Địa Cầu.
Nhưng, sau khi đối đầu kịch liệt, cánh tay của lão ta đang co rút, hổ khẩu tay phải toàn là máu nhưng vẫn không thể nào rung chuyển được chuông vàng của Sở Phong, càng không thể cản được Thiểm Điện Quyền.
Bởi vì, Dương Gian Thần Kỹ quá bá đạo, có một khí thế như chẻ tre cứ nghiền ép thẳng về phía trước!
Chỉ trong một đợt giao thủ ngắn ngủi như vậy Trương Khôn đã phải lui ra xa ngoài ngàn trượng, lão là một số ít người có thể phi hành trên đảo nhưng giờ cũng sắp rơi xuống.
Ầm!
Lại thêm một quyền ấn Dương Gian, thần kỹ vô song, quyền mang màu vàng giống như sấm sét xé giữa bầu trời, chiếu sáng gương mặt tái nhợt của Trương Khôn và cũng chiếu rọi sự kinh sợ của Thần tử các tộc khác bên dưới.
Phập!
Một cánh tay của Trương Khôn bị chặt khỏi vai, nó đã bị quyền ấn đáng sợ của Sở Phong xoắn đứt, tiếp theo đó cả người rạn nứt, từng giọt máu tí tách chảy xuống.
Sau đó, lão hét thảm một tiếng, dưới một quyền ấn màu vàng khác ập tới, cả người ầm một tiếng tan nát, hóa thành một cơn mưa máu, một vị cao thủ đã mất mạng như thế.
“Còn ai nữa, tới đây đi!” Sở Phong la lớn.