Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Tên ma đầu này quá hung ác điên cuồng, chúng ta liên thủ giết hắn!” Người đàn ông trung niên bên cạnh Từ Thành Tiên, Thánh tử tộc Linh nói nhỏ, muốn liên kết với chư Thánh tử cùng động thủ.
Sở Phong có hỏa nhãn kim tinh, có thể nhìn được khẩu hình miệng của hắn ta, lập tức biết hắn ta đang nói gì, nói: “Cảnh giới Quan Tưởng, ta đã có thể giết được mấy hộ đạo giả các ngươi rồi, dù các ngươi có mạnh hơn bọn chúng thì sau khi đến được cảnh giới Xan Hà ta còn sợ đám các ngươi sao? Các ngươi dám lên đảo giết anh em của ta, hôm nay các ngươi có bao nhiêu ta giết bấy nhiêu, đừng ai mong đi được!”
Trên đảo, tiến hóa giả của các tộc nghiêm nghị, cực kỳ kiêng kị Sở Phong.
Sở Phong lại hét lên: “Từ Thành Tiên, còn cả Vô Kiếp Thần Thể, các ngươi đều ra đây cho ta, không phải các ngươi muốn Hô Hấp Pháp sao, vì thế còn muốn săn giết cả cha mẹ ta nữa, hôm nay ta đã tới đây rồi, đến đánh một trận nào!”
“Tránh ra!” Từ Thành Tiên Thần tử tộc Linh đẩy người đàn ông trung niên ra, không cho hắn ta ngăn cản nữa.
Người đàn ông trung niên khuyên can, nói: “Thần tử, không nên vọng động, tên ma đầu này càng ngày càng sâu không lường được, chúng ta có cách khác, không cần liều chết với hắn.”
“Ông cảm thấy tôi không bằng hắn sao, lần trước hắn dựa vào Luân Hồi Hỏa cộng thêm đánh lén, lần này tôi mà sợ hắn sao?!” Từ Thành Tiên không nghe khuyên ngăn, kiêu ngạo và tự tin.
Ầm!
Cùng lúc đó, y hoành không tiến tới, nhanh chóng ra tay.
Trong tay y xuất hiện một binh khí khiến người ta cảm thấy tang thương, đây chắc chắn là một kiện cổ khí, giống như một loại côn được cải tạo thành trường mâu.
Sở Phong vừa nhìn đã nhận ra, đây là cán của huyết phiên Thần linh hóa, trước mắt bao nhiêu người Từ Thành Tiên không dám dùng đến lá cờ, chỉ lấy cán của món binh khí kia ra.
Từ Thành Tiên quát lớn: “Sở Phong, ngươi là cái quái gì, ta đã nhìn ngươi khó chịu từ lâu, lúc nào cũng muốn giết chết ngươi, Sở ma đâu cái gì chứ? Mau cút đến đây cho ta, ta sẽ lập tức đánh chết ngươi!”
Y luôn tự phụ kiêu ngạo, thiếu niên đắc chí nhưng lại bị Sở Phong đánh lén ở Côn Lôn, đánh sưng cả ót, máu chảy ồ ạt khiến y cảm thấy vô cùng nhục nhã.
“Keng!”
Sở Phong không nói hai lời, đối mặt với với vũ khí Huyết phiên Thần linh hóa nguy hiểm, hắn rút Luân Hồi đao ra nghênh địch vì hắn biết rõ sự đáng sợ của loại bí bảo này, trên người hắn cũng có một kiện.
Keng!
Trong giây lát, hai người bạo phát, lúc cùng xông đến, sau khi hai kiện binh khí va chạm với nhau, tia lửa bắn ra khắp nơi, vô cùng kịch liệt!
Quả nhiên, cán dài kim loại của đối phương chế thành trường mâu rất đáng sợ, có thể ngăn cản Luân Hồi đao nhưng vẫn chưa thể chém đứt nó, đây là một món đồ thượng cổ, thuộc dạng dị bảo.
“Chết đi cho ta!”
Giờ khắc này, Vạn Tinh Thể Từ Thành Tiên dốc hết khả năng, y không muốn triền đấu với Sở Phong mà muốn phân cao thấp ngay nên y đã sử dụng những thủ đoạn mạnh nhất.
Lúc này, toàn thân y tràn ngập quang mang, xung quanh y xuất hiện dị tượng, toàn là sao trời, những ngôi sao như cối xay lớn vây lấy y làm trung tâm.
Cùng lúc đó, trên bầu trời còn đáng sợ hơn, mây mù trên hòn đảo bị đuổi đi, tinh quang vực ngoại lấp lánh đổ về phía sau, vô số tinh thể hiển hiện giữa ban ngày, tranh nhau tỏa sáng với mặt trời, chiếu rọi muôn nơi!
Giờ phút này sao trời không thể đếm hết đang tỏa ra ánh sáng.
Từ xa nhìn đến, tinh mang giữa bầu trời tỏa chiếu, sau đó bắt đầu hội tụ, sau đó, trên bầu trời như có rất nhiều thác nước màu bạc đổ xuống dưới, phóng về phía Từ Thành Tiên.
Đây chính là Vạn Tinh Thể ngưng tụ ánh sáng của sao trời gia tăng cho bản thân!
“Ta vạn pháp bất xâm, ngươi lấy cái gì đấu với ta chứ?!” Từ Thành Tiên hét lớn, mái tóc tung bay, ánh mắt sắc bén, khí thế cực kỳ ép người.
Sở Phong thử dùng Luân Hồi đao bổ về phía trước nhưng vẫn không thể chém được vì ánh sao quá dày đặc, kết thành một tầng dày giống như tường thành đúc từ thần kim bảo vệ Từ Thành Tiên phía sau.
Lúc này, y hất ánh sao tắm rửa trong thiên tinh đấu chi lực, bên trong ta như thần minh, bên ngoài pháp khó thương thân!
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, thể chất này quá biến thái, căn bản không đánh nổi!
Ầm!
Sở Phong cầm Luân Hồi đao chém thẳng tới, ánh sáng đỏ chiếu thẳng tầng mây, uy năng vô cùng to lớn nhưng cuối cùng chỉ có thể cắt được một phần nhỏ của ánh sao cực dày kia, không thể hoàn toàn xé rách ra, Vạn Tinh Thể vẫn không bị sao!
“Ta nội thánh ngoại thần, ngươi lấy gì để đấu với ta? Nạp mạng đi!” Từ Thành Tiên quát.
Một tiếng ầm vang lên, khi y khống chế ánh sao di chuyển y giống như một con quái vật khổng lồ đang xuất hành, động tĩnh quá lớn, ánh sao đầy trời cuộn trào, năng lượng bành trướng, trường mâu kim loại trong tay y cùng với ánh sao dày đặc đâm về phía trước, tiếng sấm sét vang dội, cực kỳ đáng sợ.
Ầm!
Sở Phong tránh đi, sau khi thần mang đáng sợ mà chỗ sắc nhọn của trường mâu kia bắn ra rơi xuống hòn đảo đã khiến cho bụi bay mù trời, cát đá tung bay, chỉ một mâu thôi đã đủ bốc một tòa núi lớn lên!
Mọi người hít một hơi lạnh, ngay cả Thánh tử các tộc ngoại vực cũng thay đổi sắc mặt, không ai ngờ Từ Thành Tiên có thể cường đại đến mức này.
Ngay cả lão thiên tài của tộc Thiên Thần cũng đều thì thầm, nói: “Mấy tháng nay ở trên địa cầu, thực lực của hắn đã tăng vọt, đã cảm ngộ được sức mạnh của chư thiên tinh hải, chúng đã cộng hưởng với thể chất của hắn, giờ thì chẳng có mấy người có thể áp chế được hắn, huyết mạch vô địch Vạn Tinh Thể đã bước đầu thức tỉnh rồi!”
Những người khác cũng đều nghĩ như vậy, hành động này tuyệt đối đã giúp Từ Thành Tiên trở thành một tiến hóa giả trẻ tuổi cường đại nhất!
Rầm!
Trường mâu trong tay Từ Thành Tiên được tắm rửa trong ánh sáng của biển sao khiến cả thanh trường mâu cũng được tinh đấu vờn quanh rồi một lần nữa đâm về phía Sở Phong, năng lượng khuấy động muốn nghiền nát cả hư không.
Lúc này, y như được chiến thần phụ thể!
Giữa trời đất phát ra một tiếng nổ lớn kịch liệt, mỗi lần y xuất kích đều mang theo ánh sao xán lạn, năng lượng cuồn cuộn, muốn phá hủy tất cả những gì đang ngăn cản y!
Còn đao mang màu đỏ Sở Phong bổ ra thì không thể nào chém được ánh sao rực rỡ của y, mấy chục lần tấn công vẫn đều không thể khiến y bị thương.
“Sở ma đầu cái gì, Sở Phong ngươi lăn đến đây chịu chết cho ta, trong mắt ta ngươi đã là một người chết rồi!” Từ Thành Tiên quát lớn, khuôn mặt tuấn mỹ đầy sát ý.
Keng!
Sở Phong bỏ đao vào vỏ, không còn sử dụng Luân Hồi đao nữa mà chỉ dựa vào đôi nắm đấm, sau đó cơ thể từ trên xuống dưới sôi trào năng lượng, sau khi dương khí đạt tới một cực điểm, dù hắn chỉ đứng yên ở đó không động đậy nhưng xung quanh đã xảy ra một vụ nổ lớn!
Xung quanh người hắn dâng lên những đám mây hình nấm màu vàng, chúng như những hạch nhân tách ra từ cơ thể người, khí tức kinh khủng doạ người.