Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 1413 - Chương 1427: Như Vào Chỗ Không Người (1)

Thánh Khư Chương 1427: Như vào chỗ không người (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau khi Phi Thiên Ma Viên đi tới, sát khí đằng đằng, bảo Lão Lư tới đấu một trận, đại bổng răng sói kia nặng đến mấy vạn cân, nhưng nó xách nhẹ như cọng rơm vậy.

“Khốn kiếp, đại tinh tinh ngươi chán sống đi, kêu ai là lừa con đấy? Ta là ông nội lừa của ngươi đấy!” Lão Lư nguyền rủa, nó ghét nhất người ta gọi nó là lừa con.

Phi Thiên Ma Viên cười lạnh, nói: “Trong mắt ta các ngươi đều là dã thú, là thổ dân trên tinh cầu cấp thấp, vẫn chưa tiến hóa đến nền văn minh vốn có, đều chỉ là gà chó lừa ngựa chứ là cái thá gì?!”

“Đại tinh tinh, ngươi nói ai đấy, một kẻ chưa tiến hóa hoàn toàn như ngươi, toàn thân vẫn còn tóc máu mà cũng dám nói ông Lừa à, ngươi câm miệng cho ta, ít nhất ta còn anh tuấn hơn ngươi.” Lừa già quát lớn.

Tất cả mọi người im lặng, ngay cả một kẻ lỗ tai thì dài, răng cửa cao thấp không đều mà cũng không biết xấu hổ nói mình anh tuấn?

Trước nay, Lão Lư là một kẻ hèn nhát, chỉ thích động khẩu không động thủ, giờ thấy Phi Thiên Ma Viên hung tàn như vậy dĩ nhiên rất sợ hãi.

Thế nhưng, cuối cùng nó lộ vẻ mặt vẻ khinh bỉ, nói: “Đại tinh tinh, ông đây mặc kệ ngươi, không thèm đấu khẩu với thứ như ngươi, ta để chú hai ngươi ra đánh ngươi, đảm bảo sẽ đánh cho ngươi kêu cha gọi mẹ, hối hận vì đã đến đây!”

Sau đó...

Nó nhìn về phía doanh trại phe mình, liếc mắt nhìn vượn già của Đại Lâm Tự, ra vẻ lấy lòng, nói: “Hầu ca, mong anh ra tay, con đại tinh tinh này thiếu người dạy dỗ, nhờ anh dùng gia pháp, thu thập đứa cháu này của anh!”

Phi Thiên Ma Viên: “@# $#@%...”

Ánh mắt Phi Thiên Ma Viên vô cùng lạnh lẽo, nói thế nào nó cũng là Thánh tử một tộc, hơn nữa còn là một chủng tộc rất nổi tiếng, vậy mà một dã thú thổ dân trong mắt nó lại dám chế nhạo nó như vậy, ánh mắt nó lập tức lóe lên sát ý.

Vượn già Đại Lâm Tự đã nhiều lần tiến hóa, Xan Hà Thực Khí, bộ da lông đã xác thành màu trắng bạc, giống như đúc từ bạch ngân, chỉ có đôi mắt là như chiếc đèn vàng, lóe sáng!

Lão bước ra mang theo một cây gậy lớn, là binh khí Sở Phong mang từ vũ trụ về cho lão.

“Gừ!”

Gần như trong chốc lát, hai con vượn lớn gần như ra tay cùng lúc, một con đen như mực giống như đến từ Địa Ngục, một con trắng bạc sáng loáng, thần quang chiếu rọi, năng lượng khiếp người.

Keng!

Hai người này đều dùng sức lực cực lớn, sau khi tiến lên liền vung gậy giết nhau, giống như đang rèn sắt, tia lửa tung tóe, âm vang rung động.

Mặt đất của cả hòn đảo nhỏ đều rung động dưới chân họ, sức lực của hai con vượn này quá lớn, gậy lớn răng sói và côn sắt nệ vào nhau khiến hư không cũng phải vang rền, khiến không khí nổ tung.

Có thể nhìn thấy, hậu quả của chấn động âm thanh đó là khiến họ bị sương trắng bao phủ, cảnh tượng kinh người.

“Xoẹt!”

Đột nhiên, một ánh sáng chói mắt bay ra, đó là một mũi tên bay về phía ót của vượn già, đây là một đòn trí mạng đến từ trong liên quân.

Không hề nghi ngờ, người ra tay thực lực rất mạnh, ngoan độc và đáng sợ, mũi tên có màu vàng tím, bốc cháy trong hư không giống như một ngôi sao chổi đang lao tới.

Đôi mắt Sở Phong lập tức lạnh lẽo, hắn luôn chú ý đến chiến trường, Hỏa Nhãn Kim Tinh, thần giác tăng lên cực điểm vì sợ có chuyện gì không hay xảy ra.

Xoẹt!

Ý niệm của hắn vừa đến thì một thanh phi kiếm vàng óng đã dâng lên, nhanh chóng hướng về phía mũi tên đó.

Ầm!

Trên bầu trời vang lên tiếng nổ kịch liệt, mũi tên tím lấp lánh đó là một bí bảo, mang theo năng lượng nồng đậm, nó vừa bị ngăn cản liền không xuyên qua tiếp được nữa mà trực tiếp nổ tung.

Có thể lường trước, nếu như trong lúc kịch chiến vượn già bị trúng mũi tên này cho dù ót không bị xuyên qua thì cũng sẽ luống cuống tay chân, gặp nhiều thua thiệt.

Vù!

Trong lúc Sở Phong huy động phi kiếm ngăn cản, bản thân cũng hành động, năng lượng khí tức sôi trào, bên sườn hắn giống như mọc ra đôi cánh, giống một con đại bàng vàng đang bay giữa không trung rồi lao xuống chém giết trong tích tắc.

“Ngươi dám!”

“Muốn chết, giết hắn!”

Những tiếng hét lớn vang lên, sát khí bên liên quân lập tức dâng lên ngập trời, tất cả mọi người giơ binh khí chĩa về phía Sở Phong, rất nhiều người lấy ra bí bảo cũng nhắm vào mối thù chung.

Theo bọn họ nghĩ, gan Sở Phong quá lớn, dám một mình tiến vào trong đại quân, nếu để cho hắn đắc thủ sẽ thật sự đả kích sĩ khí.

Thánh tử các tộc rất chủ động, không cần nói quá nhiều mà cùng nhau ra tay, miệng phun ra kiếm quang, chỗ mi tâm mọc ra một con mắt dọc, bắn ra sát quang đáng sợ, còn có người vung quyền ấn, mang theo năng lượng giống như cơn sóng lớn.

Nhưng, Sở Phong không hề sợ hãi, vẫn lao vào trong đám đông, rầm một tiếng, năng lượng cuồn cuộn, luân hồi đao trong tay quét qua, ánh sáng khuấy động.

Không phải ở đây ai cũng là Thánh tử, còn có rất nhiều người truy đuổi theo bọn họ đã gặp nạn, bị chém ngang lưng, thây nằm một chỗ.

Soạt!

Sở Phong tránh né đòn tấn công của các Thánh tử, một lần nữa vung đao, sau đó đầu người lăn lông lốc, hắn sát phạt giữa đám đông như vào chỗ không người.

Rầm!

Có điều, cuối cùng hắn vẫn phải đối đầu với vài đòn sát thủ của Thánh tử. Nơi đó lập tức lấp lóe phù văn, chùm sáng cuồn cuộn, trận chiến kịch liệt nổ ra.

“Sở Phong ngươi đáng chết!”

Có người quát lớn, ánh mắt lạnh lẽo, một chùm sáng màu tím bay tới, chính là người vừa đánh lén vượn gia đang giương cung về phía Sở Phong, muốn bắn chết hắn.

Vẻ mặt Sở Phong lạnh lùng, liên tiếp va chạm với hơn mười vị Thánh tử khiến một vài kẻ ho ra máu, chiến y trên người hắn cũng hư hại nhưng hắn không hề lùi bước, một quyền đánh nổ tung mũi tên màu tím rồi lao thẳng về phía trước.

Đây là một người tóc tím, tay cầm đại cung, dây cung không ngừng rung động, từng mũi tên liên tục lao tới.

Trong lúc Sở Phong đánh đến, hắn ta đột nhiên ném mũi tên ra sau đó lại hóa thành một con nhím khổng lồ màu tím cao bằng ngọn núi nhỏ, sau đó thì vạn mũi tên đồng loạt bắn ra!

Tất cả gai nhọn của con nhím này đều tróc ra, trở thành những phi mâu, hắn ta là cao thủ cảnh giới Tạo Hình, lúc này toàn lực ứng phó, không tiếc đại thương nguyên khí, tất cả gai nhọn màu tím đầy người đều được hắn ta bắn ra chỉ để tuyệt sát Sở Phong.

Rõ ràng hắn ta cố ý phục kích, dụ Sở Phong đến sau đó săn giết.

Cùng lúc đó, người đàn ông tộc Linh xuất hiện dẫn theo một chi đội ngũ của tộc Linh cùng giơ binh khí chém về phía trước.

Kỵ binh của tộc Thiên Thần cũng đồng thời xuất kích, mặc dù chiến trận ban đầu đã bị phá, rất nhiều người chết nhưng giờ đã tổ chức lại để tung đòn tử thủ với Sở Phong.

Keng!

Ngoài cơ thể Sở Phong xuất hiện một chiếc chuông lớn màu vàng óng, hắn sử dụng Đạo Dẫn Hô Hấp Pháp để tạo ra một chiếc chuông vàng bảo vệ thể phách.

Đồng thời, sắc mặt hắn lạnh lẽo nói: “Đánh hội đồng, đánh đơn tùy các ngươi lựa chọn!”

Phía trước hắn, từ thạch tung bay rơi xuống phía trước, còn cả những chiếc cờ huyền từ xuất hiện, tạo thành một trận vực ngăn cản tộc Linh và kỵ binh tộc Thiên Thần.

Bình Luận (0)
Comment