Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Keng keng keng...
Trường mâu màu tím đầy trời bay tới đánh vào chuông lớn màu vàng đinh tai nhức óc, tiếng chuông không dứt, nhưng lại không thể nào xuyên qua, toàn bộ đều bị chặn lại.
Cùng lúc đó, Sở Phong giết tới gần, giơ luân hồ đao tấn công con nhím cao như ngọn núi nhỏ
“Các ngươi đã nói sẽ cảm giúp ta mà!” Nhím khổng lồ màu tím thét lớn, ném cho người của tộc Linh và tộc Thiên Thần ánh mắt tuyệt vọng nhưng chẳng thể thay đổi được gì.
Hai đại tộc đàn không thể che chở hắn ta, họ đã bị trận vực ngăn lại.
Sở Phong có đầy đủ thời gian để giết tới, con nhím đã rụng sạch gai giống như không còn gì để phòng bị, dù hắn ta cũng né tránh, cũng có đem ra vài binh khí nhưng vẫn không thể cản được luân hồi đao.
Sóng máu tóe lên, phập một tiếng, một đao của Sở Phong bổ đôi hắn ta làm hai nửa, chấn nhiếp toàn trường.
Hắn chém địch trong loạn quân!
“Quyết đấu công bằng mà ngươi dám lén tập sát, đây chính là kết cục của ngươi!” Sở Phong lao đến, hắn không hề dừng bước mà đại sát trong đám đông.
“Gia đã tới rồi đây, rồng bay quá cao cũng sẽ có lúc phải hối hận!” Âu Dương Phong cũng đánh tới, rất có dáng dấp Thần Thú có điều ra tay khá xảo trá, đánh lén từ sau lưng, một chưởng cóc đã đánh nổ tung một vị Thánh tử.
Giết!
Sở Phong và Âu Dương Phong hợp lại với nhau giống như hai mũi tên xuyên qua mọi ngăn cản, xâm nhập giữa đám đông, tấn công tộc Linh và tộc Thiên Thần, đại khai sát giới.
“Các vị đạo hữu, các ngươi còn chờ gì nữa? Mau đồng loạt ra tay tiêu diệt bọn hắn, đừng để bọn hắn chạy thoát!” Người đàn ông trung niên tộc Linh quát lớn.
“Giết ai vậy, lần này ta trở về không phải để nhìn các ngươi phách lối, mà là muốn giết sạch toàn bộ các ngươi, ta sẽ không bỏ trốn đâu, ta xem các ngươi ai dám tới đây!” Sở Phong quát.
Khí tức của hắn tăng vọt giống như một con hung thú tiền sử xuất thế, khí tức nguy hiểm bộc phát, tung hoành trên khu vực này khiến tộc Linh và tộc Thiên Thần tổn thất nặng nề.
“Thiên Yêu Đồ Tiên Thuật!”
Phía sau, Hoàng Ngưu cũng đánh tới, mặc dù người nó nhỏ nhưng thực lực kinh người nó cũng đang điên cuồng xuất thủ, quét sạch quân địch bốn phía.
Sở Phong, Hoàng Ngưu, Âu Dương Phong đứng không cách xa nhau lắm đang lao thẳng vào trong liên quân chém giết, điều này thật sự khiến nhiều người đều kinh sợ, đồng thời e ngại.
Rõ ràng họ không thèm để liên quân vào trong mắt, dám xông thẳng tới đại sát tứ phương, lòng tự tin sụp đổ chính là một sự đả kích nghiêm trọng đối với sĩ khí liên quân.
Các Thánh tử cùng ra tay, hận không thể lập tức đánh chết bọn họ, dù chỉ đánh trọng thương một người cũng tốt, từ đó sẽ nâng cao tự tin và chiến ý của người phe mình.
Nhưng rất đáng tiếc, bọn họ thất lợi, không ai ngờ ba người Sở Phong bọn họ gan lớn bằng trời như vậy, dám cứng rắn xông vào, trong lúc nhất thời không thể ngăn cản được.
“Giết!”
Đằng sau, đám đại yêu Côn Lôn cũng đều ra tay, trong tay bọn họ còn có Tử Tinh Thiên Lôi, trước kia không hề đem ra dùng, giờ lại lao tới gần liên quân quả quyết ném ra.
Trên hòn đảo đã hoàn toàn rối loạn.
“Lấy máu tế trời!”
Người đàn ông trung niên của tộc Linh rống to, con mắt rét lạnh, lão ta đang nhìn chằm chằm Sở Phong, muốn bắt hắn, đổi lại Thần tử Từ Thành Tiên.
Lúc này, cùng với tiếng hét lớn của lão ta, mây mù sau lưng họ tản ra, một tế đàn màu máu đột nhiên xuất hiện, đây là một loại diễn dịch của Hóa Huyết Phiên tộc Linh, chỉ là một thần đàn nhưng hiệu quả tương đương, thậm chí còn đáng sợ hơn.
Có thể nói, đây là đòn sát thủ mà bọn họ đã chuẩn bị, là chiêu dự bị để tiêu diệt Sở Phong mà đã khiến họ hao phí không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo.
Ầm!
Tế đàn màu đỏ phát sáng, phù văn dày đặc, vèo một tiếng nuốt chửng Sở Phong.
Sở Phong giật mình, nhưng không hề sợ hãi, hắn có đòn sát thủ riêng có điều sau khi tiến vào một vùng hư không, hắn không hề thi triển những thủ đoạn trước mà chỉ lấy ra một ngọn cờ máu.
Đây là đồ của tộc Linh, lúc trước cướp được từ một lão già tự chém đạo hạnh Kim Thân, cờ này rất thần bí, có sức mạnh khó lường.
Sở Phong lay động cờ thần, chỉ trong chốc lát, những huyết tinh, thần năng được chuẩn bị sẵn của thần đàn này trở nên ảm đạm, bị cờ Thần Linh Hóa Huyết hấp thu.
“Giúp ta nuôi bí bảo sao, còn chưa cần dùng đến quân át chủ bài của ta, thật sự cảm ơn nhé!” Sở Phong nóikhẽ, đứng đấy cười lạnh.
Nếu như người khác bị tế đàn hấp thu, tiến vào mảnh không gian màu máu này, đa phần sẽ lành tí dữ nhiều, thế nhưng hắn lại bình yên vô sự, cờ Thần Linh Hóa Huyết trong tay càng sáng chói hơn.
Ầm!
Cuối cùng, hắn lắc mạnh cờ máu, cả tế đàn nổ tung, cùng lúc đó hắn thu hồi bí bảo này, vẫn chưa muốn bại lộ, giữ lấy để sau này bắt tộc Linh gánh một nỗi oan lớn.
“Ngươi...” Người đàn ông trung niên tộc Linh kinh sợ.
“Lão thiên tài, nạp mạng đi!” Sở Phong hét lớn, lúc hắn xông ra liền vung đao bổ tới phía trước.
Người đàn ông trung niên tộc Linh giận dữ, gần đây, những người lứa tuổi như lão ta hận nhất là danh xưng lão thiên tài, đúng là muốn đánh vào vũ trụ đầu tiên phải giải quyết những kẻ ăn nói kiểu này!
Keng keng keng!
Đao khí tung hoành, tia lửa tung tóe, cuối cùng phập một tiếng, đầu người đàn ông trung niên tộc Linh bay lên, bị Sở Phong chém rụng.
“Ầm!”
Cũng chính vào lúc này, một ánh sáng kinh khủng nở rộ, dương khí cuồn cuộn, đánh vào ót Sở Phong muốn một đòn giết chết hắn, người đó lựa chọn thời điểm cực kỳ tốt, muốn đợi sau khi Sở Phong giết xong đầu lĩnh tộc Linh để lợi dụng thời khắc thở dốc đấy, thời khắc buông lỏng ấy.
Sở Phong cũng không hề bối rối, phía sau giống như mọc thêm con mắt, lạnh giọng nói: “Vô Kiếp Thần Thể? Ta chờ ngươi đã lâu!”
Vô Kiếp Thần Thể xuất hiện, dưới tình huống này, tập kích sau lưng sẽ giống như lần ở Côn Lôn, đột nhiên tung một đòn mang tính trí mạng với Sở Phong.
Có điều, Sở Phong đã phòng bị kỹ, thần giác của hắn vô cùng nhạy cảm, lập tức nhận ra mánh khóe, ầm một tiếng ngoài cơ thể dâng lên năng lượng dày đặc hình thành một chiếc chuông vàng hộ thể, hóa thành chiếc chuong lớn bao trùm bên ngoài cơ thể.
Keng!
Chu Thượng từ trong đám đông bay tới, đầu hướng phía trước chân hướng phía sau, hai chưởng đánh lên chuông lớn màu vàng sau lưng Sở Phong, nếu không có nó ngăn cản, chắc chắn đầu Sở Phong đã bị chưởng của hắn ta đánh nát, phải chết không nghi ngờ.
Tiếng vang rung trời, kim quang chói mắt nổ tung, năng lượng như trời long đất lở.
Keng!
Cùng lúc đó, Sở Phong trở tay chém một đao ra sau, ánh đao màu đỏ quét qua ngàn quân, chặt đứt không khí dẫn đến những tiếng nổ đùng đoàng kịch liệt.
Vô Kiếp Thần Thể giống như con rắn vàng bay lên không trung, cơ thể lập tức dựng đứng và bay lên cao, né một đao đáng sợ này.
Sau khi một đao này Sở Phong không quét trúng được Chu Thượng thì đã chém trúng đám kỵ sĩ tộc Thiên Thần và tộc Linh sau lưng Sở Phong, người ngã ngựa đổ, đao khí chém vào tọa kỵ hung thú và cơ thể của vài người, mùi máu xông thẳng lên mũi..